Tôi từng nghĩ chuyến đi này sẽ là một "thảm họa" khi chồng bận việc đột xuất, để mặc hai người phụ nữ khắc khẩu đi cùng nhau. Nhưng rồi, chính chuyến đi ấy đã thay đổi hoàn toàn cái nhìn của tôi về mẹ.
Cuộc đời thật biết cách trêu ngươi, chuyến đi khám sức khỏe định kỳ với ý định "f5 bản thân" lại mang đến cho tôi một cú sốc điếng người, buộc tôi phải đối diện với quá khứ mà mình vừa rũ bỏ.
Từng dòng chữ của chồng như hàng nghìn mũi kim châm vào tim tôi. Đau đớn nhất là dòng nhật ký anh viết vào đúng ngày kỷ niệm 5 năm ngày cưới của chúng tôi, cách đây hai tuần...
Đám cưới chỉ còn hai tháng nữa. Lòng tôi giờ đây nặng trĩu. Hạnh phúc mới của tôi, tại sao lại phải được "chuộc" về bằng một cái giá đắt đỏ từ quá khứ như vậy?
Chúng tôi không trách mẹ, có lẽ mẹ chỉ vô tư, chỉ muốn động viên con cái theo cách của người già. Nhưng sự vô tư đó, đặt sai thời điểm, lại có sức sát thương lớn hơn ngàn lời chỉ trích.
Tôi nhận ra, tình yêu lớn nhất dành cho gia đình, chính là giữ cho mình một tâm hồn vẫn còn rực rỡ và sống động. Tôi phải sống, trước hết, với tư cách là chính tôi.