+Aa-
    Zalo

    Hậu 20/11: Nhà giáo trải lòng về chuyện quà cáp

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Niềm vui lớn nhất của người giáo viên chính là sự khôn lớn và thành đạt của học trò. Và món quà ý nghĩ nhất với người thầy chỉ đơn giản là sự kính trọng, tình cảm chân thành chứ không phải độ nặng nhẹ của mỗi món quà...

    N?ềm vu? lớn nhất của ngườ? g?áo v?ên chính là sự khôn lớn và thành đạt của học trò. Và món quà ý nghĩ nhất vớ? ngườ? thầy chỉ đơn g?ản là sự kính trọng, tình cảm chân thành chứ không phả? độ nặng nhẹ của mỗ? món quà như nh?ều ngườ? vẫn nghĩ…

    Nặng lòng vì quà

    Bước chân vào nghề g?áo đã hơn 5 năm nhưng bao g?ờ cũng thế, cứ gần đến ngày 20/11 là cô Hoàng Huệ (g?áo v?ên cấp III) lạ? cảm thấy buồn buồn bở? chuyện quà cáp cho thầy cô trong ngày lễ này đã trở thành gánh nặng, là mố? lo của một bộ phận phụ huynh.

    Cô Huế: "Trước kh? trở thành cô g?áo, mình cũng là học trò bé nhỏ của các thầy, các cô. Ngày ấy mình cảm thấy tình thầy trò thật th?êng l?êng, quý g?á b?ết bao. Năm nào cũng thế, cứ gần đến ngày này cả lớp đã sô? nổ? bàn bạc tặng quà gì cho thầy cô thì ý nghĩa nhất, rồ? đua nhau làm thơ tặng thầy cô g?áo nữa, bạn nào khéo tay thì được phân công vẽ tranh, làm hoa g?ấy, làm th?ệp mừng... Có những bà? thơ đã kh?ến cả cô g?áo dạy văn và dạy toán rơm rớm nước mắt vì xúc động.

    Thế nhưng mấy năm đ? dạy, cô không nhận thấy ở học trò những tình cảm chân thành như thế nữa. Các em vẫn dành cho cô g?áo sự trân trọng, quý mến nhưng cách thể h?ện tình cảm thì rất nhạt, theo k?ểu phong trào là chính.

    Cô cũng không ngần ngạ? cho b?ết, quà tặng ngày 20/11 của mình năm nào cũng g?ống nhau, có lớp tặng một bó hoa tươ? kèm thêm phong bì, có lớp lạ? chỉ gó? gọn trong một ch?ếc bưu th?ếp bán sẵn đầy rẫy trên thị trường, cũng có lớp tặng quà kỷ n?ệm, là những đồ dùng g?a đình như: đồng hồ, ấm chén. Năm nào làm chủ nh?ệm lớp thì vu? hơn vì có học s?nh đạ? d?ện tớ? thăm nhà, trò chuyện thân mật để h?ểu hơn cuộc sống của cô g?áo sau những g?ờ lên lớp.

    Còn nhớ năm đầu t?ên mớ? về trường, được lớp tặng quà phong bì, mình trả lạ? và nhắc các em không nên làm thế. T?ền bạc là quý nhưng nếu đem ra làm thước đo tình cảm thì không hay chút nào, nhất là vớ? lứa tuổ? học s?nh. Sau đó, em lớp trưởng đến gặp r?êng mình và nhất th?ết mong cô hãy nhận lấy “tấm lòng” của cả lớp vì chúng em không b?ết mua quà gì hợp vớ? cô cả. Cô không nhận là cả lớp buồn lắm… Từ đó học s?nh tặng gì mình cũng nhận, có nh?ều ch?ếc phong bì đến g?ờ vẫn chưa từng mở ra - cô Huệ trả? lòng.

    Nó? về văn hóa tặng quà h?ện nay, cô cho b?ết mình chỉ muốn được nhận từ học trò lờ? chúc mừng và những bông hoa tươ? thắm trong những ngày lễ tết là đủ. Sự chân thành, vô tư sẽ g?úp tình cảm thầy trò bền chặt cùng năm tháng. Bản thân cô, mỗ? năm đến ngày Nhà g?áo V?ệt Nam cũng chỉ mua một bó hoa tươ? thật đơn g?ản kh? đến thăm lạ? những thầy cô g?áo cũ.

    Ảnh m?nh họa: Báo Công An Nghệ An

    Nhẹ lòng kh? nhận những lờ? chúc suông

    Bên cạnh những băn khoăn, trăn trở của những cô g?áo được tặng nh?ều quà, vẫn có những nhà g?áo “tay trắng” về nhà trong ngày 20/11. Họ nghĩ gì?

    Cô Ng. T. Mơ là một g?áo v?ên g?ỏ?, có nh?ều thành tích nổ? bật ở trường mầm non L.K (huyện Thủy Nguyên, Hả? Phòng). Là g?áo v?ên mầm non, lạ? ở nông thôn nên chuyện quà cáp vớ? những g?áo v?ên như cô Mơ chỉ th? thoảng mớ? có. Ngay cả ngày Nhà g?áo V?ệt Nam, chỉ có những g?a đình khá g?ả thì phụ huynh mớ? mua hoa tặng cô, còn lạ? thì chỉ là những lờ? chúc suông, thậm chí nh?ều phụ huynh còn không nhớ đến ngày này.

    Cô Mơ ch?a sẻ, t?ền học phí nh?ều em còn chưa đóng thì làm sao g?áo v?ên có quà được. Nh?ều lúc nghĩ cũng tủ? thân kh? thấy cùng là g?áo v?ên mà có ngườ? nhận được rất nh?ều hoa còn mình có kh? chẳng được bông nào. Nhưng những phút g?ây ấy qua nhanh, chỉ cần nhìn thấy nụ cườ? rạng rỡ, hạnh phúc của phụ huynh mỗ? kh? đón con, thấy con sạch sẽ, ngoan ngoãn hơn là mọ? suy tư tan b?ến. Hạnh phúc của ngườ? g?áo v?ên đô? kh? chỉ g?ản đơn là các con ngoan, đ? học đầy đủ, ăn ngon, ngủ tốt thô?.

    Còn cô Thu Hà - g?ảng v?ên trẻ một trường ĐH ở Hà Nộ? lạ? cảm thấy thật thoả? má?, nhẹ lòng kh? chỉ nhận được những lờ? chúc… suông. Trả? qua thờ? s?nh v?ên chưa lâu, cô Hà h?ểu ngày 20/11 đô? kh? lạ? làm khó s?nh v?ên bở? suy nghĩ không tặng quà thì ngạ? thầy cô không vu?, còn tặng quà thì lạ? phả? lo lắng k?nh tế.

    Một lờ? chúc hay, ý nghĩa, xuất phát từ tình cảm vô tư, chân thành cũng đủ để ngườ? g?áo v?ên cảm thấy mình được quan tâm, yêu quý - cô Hà nó?.

    Đọng lạ? là tình cảm chân thành

    Đã g?ã từ phấn trắng, bảng đen gần mườ? năm nay nhưng anh Lê Nam Thắng – nguyên là g?áo v?ên dạy môn g?áo dục công dân cấp THPT vẫn được các học s?nh cũ nhớ đến mỗ? kh? đến ngày 20/11.

    Anh cho b?ết: Dạy học được gần mườ? năm thì chuyển sang làm công tác tuyên g?áo. Trong khoảng thờ? g?an ngắn đó anh có may mắn được chủ nh?ệm một lớp trong ba năm l?ền. Bở? thế dù chỉ dạy môn phụ nhưng mườ? mấy năm nay lớp học s?nh đó vẫn đều đặn đến thăm thầy trong các dịp lễ tết. Nếu không có học trò cũ đến thăm có kh? hàng xóm cũng quên mình đã từng dạy học.

    Ngày 20/11 năm nay, dù bận công v?ệc r?êng nhưng hơn chục em vẫn kéo đến nhà nấu nướng, ăn uống vu? vẻ như ngườ? thân trong g?a đình. Có em còn tếu táo nhắc lạ? chuyện ngày xưa: Cũng nhờ thầy thường xuyên phạt em chép sách nên g?ờ làm bác sĩ mà chữ vẫn đẹp lắm! Tình cảm đó kh?ến mình thực sự xúc động mỗ? kh? nhớ lạ? khoảng thờ? g?an làm ngườ? “chở đò”.

    Thầy g?áo Nguyễn Văn Luyện cũng đã nghỉ hưu từ nh?ều năm nay nhưng năm nào má? nhà đơn sơ của thầy cũng tấp nập đón học s?nh về thăm dịp 20/11. Trước đó thầy cứ nghĩ rằng lúc còn dạy thì được học s?nh quý mến, tặng quà đến kh? về hưu rồ? thì còn a? nhớ nữa, đặc b?ệt là vớ? những ngườ? nổ? t?ếng khó tính như mình.

    Nh?ều học s?nh cũ nay đã thành đạt, t?ếp bước trở thành thầy g?áo đã tâm sự: Có ngườ? cho rằng thầy quá khó tính, yêu cầu cao nhưng chính nhờ sự khó tính của thầy mà chúng em đã chăm chỉ học toán hơn! H?ểu tính thầy đơn g?ản, không thích hoa hoét nên nh?ều năm nay đám học trò ấy chỉ mua cân chè khô và bao thuốc làm quà. Rồ? bên ấm trà ấy, cả thầy và trò cứ thế ngồ? han huyên tâm sự chuyện nhân tình thế thá?.

    Tình cảm của học s?nh kh?ến những ngườ? như thầy Luyện càng tự hào về sự ngh?ệp trồng ngườ? đã gắn bó trọn vẹn cả cuộc đờ?. Như thầy nhận định: N?ềm vu? lớn nhất của ngườ? g?áo v?ên chính là sự khôn lớn và trưởng thành của học trò. Và món quà vô g?á vớ? ngườ? thầy chỉ đơn g?ản là tình cảm chân thành, sự kính trọng và thành đạt của học trò chứ không phả? độ nặng nhẹ của mỗ? món quà như nh?ều ngườ? vẫn nghĩ.

    Theo V?etnamnet

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/hau-2011-nha-giao-trai-long-ve-chuyen-qua-cap-a10064.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan
    Hệ thống giáo dục sau năm 2015 có gì mới?

    Hệ thống giáo dục sau năm 2015 có gì mới?

    Bộ GD-ĐT đã đưa ra dự kiến ban đầu về nội dung các môn học và hoạt động giáo dục để các chuyên gia giáo dục đóng góp ý kiến, chia sẻ quan điểm…nhằm hoàn thiện nội dung chương trình giáo dục đổi mới.

    Chuyện giáo dục với tâm sự của GS.Nguyễn Lân Dũng

    Chuyện giáo dục với tâm sự của GS.Nguyễn Lân Dũng

    Giáo sư, Tiến sĩ, Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân Dũng được mệnh danh là người có “nghề” trả lời phỏng vấn đặc biệt là hỏi gì đáp nấy. Những điều ông nói luôn luôn hấp dẫn và ẩn chứa một thông điệp nào đó liên quan đến những vấn đề “nóng” của xã hội.