Trong suốt thờ? g?an quen tô?, cô ấy thường xuyên qua lạ?, gặp gỡ ngườ? yêu cũ. Lúc mớ? yêu, cô ta tỏ ra đức hạnh, g?ữ mình, nhưng rồ? con ngườ? thật cũng h?ện rõ: chủ động ngủ cùng nhau, ngọt ngào kh? bên tô?, nhưng đằng sau đó là bộ mặt khác kh? vẫn qua lạ? vớ? ngườ? cũ.
Dù b?ết nên g?ữ trong lòng cho “sóng yên, b?ển lặng”, nhưng tô? không thể làm được, tô? rất ấm ức, cộng thêm nổ? ức chế dằn vặt. Trước, tô? x?n lỗ? ngườ? mà tô? đã từng yêu rất nh?ều, cũng là nhân vật chính cùng tô? trong bà? v?ết này. Sau, tô? rất mong tìm được những lờ? động v?ên, ch?a sẻ và nhắn nhủ từ cộng đồng, tô? phả? làm sao để vượt qua được đ?ều này?
Không phả? là xung đột vợ chồng, nhưng chuyện tình này đã và đang đè nặng tâm trí của tô? trong suốt nh?ều tháng qua. Cũng như nh?ều cô cậu trẻ tuổ? khác, tình yêu của tô? cũng đớm nở kh? vẫn đang là s?nh v?ên. Tuy nh?ên, đó là cuố? thờ? s?nh v?ên, thờ? đ?ểm đủ chính chắn để tô? có thể can đảm bắt đầu một tình yêu thật sự.
Tô? và cô ấy quen nhau từ những năm học THPT, chúng tô? học cùng một má? trường trong huyện, nhưng khác xã. Vào thờ? đó, tô? chẳng nghĩ ngợ? gì đến v?ệc yêu một ngườ? con gá? như vậy, bở? tô? vốn rất không thích những cô gá? t?ểu thư và nó? chuyện ngọt ngào mù? ta? dù là hồn nh?ên hay một cách g?ả tạo thấy rõ. Tuy nh?ên, tô? vẫn đồng ý làm bạn và nhận lờ? đề nghị có một cách xưng hô, cũng như va? trò nhất định vớ? cô ấy (tô? không t?ện nó? ra vì tô? không muốn những ngườ? bạn của mình đoán ra được chuyện tình tô?).
Còn nhớ, vào những ngày cuố? cấp, có lẽ cũng do duyên số, một ngườ? thầy trẻ đã thay cô g?áo dạy bù lớp tô? một buổ? học. Đó cũng là lúc cô ấy và ngườ? thầy có những lờ? qua t?ếng lạ? ngay trong lớp học – những lờ? nó? vu? vẻ, hồn nh?ên thô?. Song, chuyện gì đến cũng đã đến… Cô ấy và ngườ? thầy này đã chính thức yêu nhau.
Vì tô? có va? trò nhất định đố? vớ? cô ấy, nên cô ấy đã gọ? đ?ện hỏ? ý k?ến tô? về lờ? tỏ tình k?a. Thật ra, tô? có thể cảm nhận ngay được câu trả lờ? từ tận trong suy nghĩ của cô ấy rồ?, nhưng tô? vẫn chỉ cô ấy cách xé g?ấy - bốc thăm, xem như tô? g?ấu đ? cảm nhận đó, xem như tô? không b?ết cô ấy đã chọn ngườ? ta ngay từ đầu. Ở đây, tô? chẳng có cảm g?ác gì cả, vì tô? vẫn chỉ xem cô ấy là bạn.
Nhưng mệnh trờ? đã định, tô? và cô ấy cùng rớt đạ? học. R?êng tô?, tô? vẫn đ? theo g?ả? pháp thứ ha? của mình, đó là học ở bậc khác mà vẫn đúng thứ mình thích. Còn cô ấy, cô ấy như mất phương hướng. Lúc này, chính tô? đã vẽ cho cô ấy một con đường, đó là theo học như tô?, mặc cho đó là hướng mà cô ấy chưa bao g?ờ nghĩ tớ?, rồ? vừa học, vừa ôn th? lạ?. Sau gần một năm học trên g?ảng đường, cô ấy quyết định bỏ hẳn v?ệc th? lạ? và theo đuổ? tương la? như con đường tô? chọn.
Trong suốt thờ? g?an đó, chính xác là tròn 3 năm, cô ấy vẫn là ngườ? yêu bé bỏng của ngườ? k?a. Tất nh?ên, tô? mừng cho bạn của mình, nhưng tô? cũng khá thất vọng ở cô ấy. Đúng như câu “cha mẹ s?nh con, trờ? s?nh tính”, cô ấy có thể nghe tô? khuyên nhủ nh?ều đ?ều, nhưng tính cách thì không thể thay đổ?. Cô ta yêu thật, nhưng lạ? ứng xử vớ? ngườ? yêu rất bướng. Ngườ? yêu chạy xe máy từ quê lên thành phố để thăm và tặng quà, nhưng chỉ vì chút g?ận hờn mà cô ta tuyệt nh?ên không ra gặp, mặc cho ngườ? yêu đứng chờ và phả? quay xe về lạ? quê xa hơn 100 Km trong đêm. Tô? b?ết đ?ều này vì những lờ? đồn đoán từ quê nhà, từ những lờ? mỉa ma? trách móc của đồng ngh?ệp ngườ? thầy k?a (cũng là những thầy, ngườ? cô đã dạy dỗ chúng tô?) và bạn bè của chúng tô? nữa. Tô? quyết định hỏ? cô ấy cho rõ lẽ, và tô? đã rất bất ngờ kh? chính cô ấy xác nhận đó là sự thật, nhưng g?ờ tô? không nhớ rõ là cô ta có chịu ra gặp ngườ? ta hay đúng y 100\% như lờ? đồn nữa.
Thực tế hơn nữa, vốn là cô gá? x?nh xắn nên được nh?ều bạn bè và cả g?ảng v?ên theo đuổ?, cô ta sẵn sàng lên xe đ? dạo, tung tăng vớ? bất kỳ a?. Dù không b?ết có yêu hay không nhưng cô ta không hề b?ết g?ữ khoảng cách, mà cứ muốn đẩy đưa chào mờ? một cơ hộ? vớ? những ngườ? theo đuổ?.
Tô? nó? nh?ều về tất cả những đ?ều chưa được k?a, về cách ứng xử sao cho phả? vớ? ngườ? yêu ở quê, nhưng chỉ nhận được những nụ cườ? qua chuyện, cườ? tỏ ý “chuyện tô?, tô? tự b?ết làm sao”.
Tô? cũng không b?ết nó? sao nữa, đây là suy nghĩ của tô?, cũng là câu cửa m?ệng của nh?ều ngườ? khác kh? nó? tớ? chuyện tình của cô ấy lúc đó: “Con nhỏ này k?êu quá, lăng nhăng nữa, còn thằng k?a gì mà lụy dữ vậy trờ?. Yêu ngườ? như vậy sao được, rồ? cướ? về nó cưỡ? trên đầu trên cổ”. Những lờ? này là hoàn toàn có thật!
Ở đờ?, có mấy cuộc tình của tuổ? trẻ mà bền chặt mã? được. Chuyện của cô ấy cũng vậy, cô ta ch?a tay ngườ? yêu sau 3 năm. Còn nhớ như ?n, vào đêm 27 hay 28 Tết gì đó, cũng là thờ? đ?ểm cả nhà cô ấy và ngườ? yêu ngồ? nó? chuyện vớ? nhau, cô ấy l?ên tục gử? những dòng t?n nhắn sướt mướt cho tô?, tô? cũng nhanh chóng hồ? âm chứ không bỏ rơ? cô ấy. Để rồ?, kh? g?ả? quyết xong chuyện g?a đình, kh? ra ngồ? canh nồ? bánh một mình, cô ây và tô? vẫn có những t?n nhắn qua lạ?. Vớ? tô?, tất cả chỉ đơn g?ản là ch?a sẻ và dỗ dành. Tô? vẫn chưa hề yêu cô ấy!
Sau đó, một ngày, rồ? ha? ngày, ba ngày… đến Tết và sau Tết, hình như tình cảm của tô? bắt đầu thay đổ? vì những t?n nhắn dày đặc k?a, có lẽ những dòng t?n nhắn này của cô ấy “*t ?u vào nhà s* ?u chơ? để ra mắt nộ? nữa chứ”, “Để mùng 2 *t ?u vào ngoạ? họp g?a đình cùng vớ? s* ?u nha”,… là nguyên nhân cốt lõ? (*t là cô ấy, s* là tô?). Hơn nữa, so vớ? 3 năm về trước, cô gá? ấy bỗng trở nên x?nh đẹp và thật sự cuốn hút. Một tình yêu ảo ảo mơ hồ bắt đầu.
Và? tháng trô? qua, đến tháng 5 chúng tô? chính thức quen nhau. Dù khá k?êu ngạo như lờ? nhận xét của nh?ều ngườ?, nhưng cô ấy đến vớ? tô? một cách tự nh?ên và dễ dàng. Đến bây g?ờ tô? mớ? nghĩ lạ? thì ra tô? chỉ là kẻ thay thế, b?ết không tốt mà vẫn cứ đâm đầu vào. Do tô? sa?!
Chúng tô? quen nhau kh? cả ha? đã lớn hơn rất nh?ều so vớ? thờ? học s?nh, lúc mà a? cũng có thể tự t?n là chững chạc, đủ khả năng chịu trách nh?ệm về cuộc đờ? của mình. Chúng tô? có những n?ềm hạnh phúc thật sự kh? cùng tốt ngh?ệp và chờ đợ? học lên cao thêm một bậc. Trong khoảng thờ? g?an tránh xa sách vở, chúng tô? đ? xem ph?m nh?ều hơn, đ? dạo nh?ều hơn, gần gũ? nhau mặn nồng hơn và có cả những cuộc đ? chơ? xa đầy kỷ n?ệm nữa. Cứ ngỡ tình yêu đó đã tớ? trạng thá? bền vững, gần như chỉ còn đợ? ngày ổn định sự ngh?ệp và kết hôn… Đờ? không như là mơ!
Lúc đầu yêu nhau, cô ấy làm gì có định nghĩa nắm tay, hôn má, hôn mô?, làm gì có định nghĩa ôm nhau ngủ,… Nhưng chẳng bao lâu sau, chính cô ấy là ngườ? chủ động tô? ở lạ? phòng cô ấy kh? cô ấy trọ một mình, cũng chính cô ấy là ngườ? chủ động rủ rê tô? đ? chơ? xa, tất nh?ên sẽ phả? ngủ cùng nhau trong khách sạn. Rồ?… những cá? ôm từ đằng sau, những lần vuốt tóc, vuốt mặt nhau đã đưa nhau tớ? g?ớ? hạn cao nhất của tình yêu. Tô? cũng không h?ểu định nghĩa “vượt rào” ở đây có chính xác không nữa, bở? có thể cùng nằm bên nhau ở tình trạng không mảnh vả? che thân, có thể quấn nhau trong cùng một ch?ếc chăn và ôm nhau cứng ngắt hoặc tựa va? nhau, có thể tự do khám phá cơ thể của nhau,... Nhưng tô? đã luôn làm chủ được mình kh? không cướp đ? “cá? ngàn vàng” của cô ấy, có lẽ vì tình yêu này quá chân thành nên tô? đủ lí trí để nghĩ cho cô ấy nh?ều hơn.
Và? ngày sau, kh? bắt đầu bước vào hành trình học cao hơn, nh?ều vấn đề đã phát s?nh. Ngay từ đầu, tô? đã ngỏ ý cả ha? cùng khóa Facebook vớ? lí do “Trước k?a không có Facebook, chúng ta cũng hạnh phúc, cũng học tốt. G?ờ Facebook có thể gây trở ngạ? cho học tập, cũng có kh? kh?ến tình cảm tụ? mình sứt mẻ không chừng”, nhưng cô ấy không đồng ý. Còn cô ấy không cấm, nhưng lạ? tỏ ý muốn tô? học khác lớp cô ấy. Đồng ý thô?, yêu thương mà bên nhau mã? thì mau chán cũng có kh?.
Chuyện phát s?nh kh? tô? có thể đưa cô ấy k?ểm tra đ?ện thoạ? bất kỳ lúc nào có yêu cầu, tô? đưa luôn cho cô ta mật khẩu Facebook, còn tô?, tô? tuyệt nh?ên không được chạm gì vào mấy thứ đó của cô ta. Đồng ý thô?, tình yêu s?nh v?ên mà, chắc cô ấy còn khá trẻ con nên muốn k?ểm soát mấy thứ đó, tô? ch?ều và h? vọng cô ấy sẽ dần lớn hơn.
Nhưng có a? b?ết được rằng, trong một lần ngồ? bên nhau, tô? tình cờ lướt qua màn hình của cô ấy, đó là những lờ? chat chít đẩy đưa. Bất ngờ hơn, một lần khác, tô? lạ? vô tình bị thu hút bở? một t?n nhắn h?ện trên màn hình đ?ện thoạ? (Screen Message – tức là t?n nhắn có thể đọc ngay trên màn hình kh? vừa tớ? chứ không cần phả? cầm đ?ện thoạ? để nhấn vào) cũng là những lờ? đưa đẩy. R?êng về Facebook, tô? đọc được lờ? chat cô ấy gử? đ? nên mớ? phả? lên t?ếng không đồng ý, còn đ?ện thoạ? chỉ là t?n nhắn tớ?, tô? chỉ dám ngh? ngờ t?n nhắn trả lờ? chứ thật sự tô? không hề chạm vào đ?ện thoạ? nên không rõ cách cô ấy trả lờ? ra sao. N?ềm t?n dần nhòa dần, có những ngh? ngờ bắt đầu phát s?nh.
Còn cô ấy thì tự do vào Facebook của tô?, ở đó, cô ấy thấy những t?n nhắn hỏ? thăm tình hình sức khỏe, hỏ? thăm tình hình một số chương trình đang d?ễn ra, tất cả chỉ là công v?ệc. Đố? vớ? t?n nhắn nó? chuyện bạn bè g?ao lưu, tô? cũng g?ữ lờ? văn và khoảng cách hợp lí. Vấn đề tô? cũng không h?ểu cô ấy đang cần gì, tạ? sao những t?n nhắn trả lờ? k?a của tô? không ngọt bằng 1/10 lờ? chat của cô ấy mà cô ấy lạ? lấy lí do để tạo ra sóng g?ó. Yêu con nít thật là mệt! Mà bản chất cô ấy và tô? đâu còn là con nít nữa chứ.
Đúng như dự đoán, Facebook đã mang lạ? ph?ền toá? thật sự cho chuyện tình tô?. Có lần, tô? khóa hẳn Facebook cho khỏe ngườ?, nhưng vấn đề vẫn có đó kh? cô ta vẫn ung dung lướt Facebook như những gì vẫn thường d?ễn ra, đó là chưa kể Skype, Yahoo! Messenger và t?n nhắn đ?ện thoạ?. Tô? chẳng màng những cá? ảo thế này!
Vốn là một ngườ? năng động, hăng há? hoạt động xã hộ?, cũng như có cá? đầu khá thoáng nên tô? luôn có suy nghĩ tích cực, g?ả? quyết vấn đề sao cho hợp lí nhất. Trong đó, tô? cho rằng chuyện đã qua không thể cứu vãn, chỉ có thể nhận lỗ? và sửa sa? nên tô? dễ dàng bớt suy nghĩ về chuyện này, chỉ mong cô ấy b?ết g?ữ khoảng cách hơn vớ? “vệ t?nh”.
Đến s?nh nhật của cô ấy, chúng tô? đã có những g?ây phút hạnh phúc bên nhau. Mà n?ềm hạnh phúc đó nào có dà? lâu, chỉ ngày hôm sau thô?, cô ấy đ? vu? s?nh nhật cùng a? đó hay nhóm bạn nào đó tô? không rõ, tố? đó tô? có gọ? đ?ện nhưng cố ấy không bắt máy, nhắn t?n cũng không thấy trả lờ?, tớ? gần 23h mớ? gọ? lạ? tô? trong t?ếng ồn ào của quán xá, rồ? chẳng h?ểu vì lí do gì, trong khuya đó, cô ấy gọ? đ?ện đò? trả quà mà tô? đã tặng hôm trước, còn nó? thẳng là “Trả trước kẻo lạ? đò? như vớ? ngườ? yêu cũ”.
Tô? cứng họng. Đúng là tô? đã từng yêu, nhưng những cuộc tình đó đều kết thúc có hậu, bở? có những lí do không thể nào dàn xếp nên chúng tô? mớ? cùng nó? chuyện chân thành và cho nhau đ? tìm hạnh phúc r?êng, cũng vì lúc đó tô? còn quá trẻ để bắt đầu một tình yêu chính chắn. Tất cả là ch?a tay trong hạnh phúc, chứ nào có chuyện đò? quà hay hố? hận vì lỡ trót loạn nhịp trá? t?m vì nhau bao g?ờ. Tô? đã gặng hỏ? cho ra lẽ tạ? sao cô ấy lạ? thay đổ? nhanh đến vậy, nhưng chín lần mườ? lượt vẫn là những lờ? cứng rắn đò? trả quà và mỉa ma? vô lí do. Tô? tức quá nên đã buộc m?ệng nó? một câu hơ? nặng: “Em muốn gì thì nó? đ?, đừng có nó? mấy lờ? khùng đ?ên, lí do nhảm nhí đó nữa”.
Đúng như cô ấy cần, dựa vào lờ? chử? “lờ? khùng đ?ên” của tô?, cô ấy lấy lí do ch?a tay. Sau đó, tô? níu kéo thế nào thì cô ấy cũng mang lí do đó ra để nó? và nhấn mạnh vào đó. Tô? sa? vì lờ? chử? k?a, nhưng a? h?ểu được cảm xúc của tô? kh? bị gán vào đờ? sống vật chất thế k?a, đặc b?ệt là hình ảnh nhục nhã – đò? quà đã tặng.
Gần 2 tháng ch?a tay, tô? mớ? nghe được những lờ? tâm sự chân thành của những ngườ? bạn. Có những sự thật tô? chưa bao g?ờ được b?ết… Trong suốt thờ? g?an quen tô?, cô ấy thường xuyên qua lạ?, gặp gỡ ngườ? yêu cũ, đ?ều đáng nó? đó là những cuộc vu? chẳng khác nào kh? họ còn yêu nhau, nhưng cô ấy g?ữ quá kín. Rồ? thì ngườ? đó đưa cô ta 5 tr?ệu để mua một món đồ, cô ta đã ngửa tay nhận t?ền, trong kh? tô? là ngườ? chở cô ta đ? mua và chọn lựa, tô? ngỡ cô ta dành dụm được cơ đấy!
Còn nhớ, lúc mớ? yêu, tô? có hỏ? “Nếu mình không đến vớ? nhau, em có quay lạ? vớ? ngườ? ta không?”. Cô ấy đã nó? rất rõ là “Không ạ!”. Vậy mà cớ sao lạ? có những sự thật k?a. Đã b?ết cô ấy bướng vớ? ngườ? yêu cũ và tô? khó chấp nhận một ngườ? như vậy, nhưng tạ? sao tô? cứ đâm đầu vào? Tạ? sao tô? đã lụy cô ấy rất nh?ều nhưng cô ấy không thể thay đổ? một chút xíu nào ở bản thân để ha? đứa hạnh phúc? Tạ? sao những kỷ n?ệm, những lúc á? ân k?a không có ý nghĩa gì vớ? cô ấy, con gá? thờ? nay không lẽ co? nhẹ chuyện đó đến thế sao hay vì như vậy chưa là gì cả nên cô ta có thể ch?a tay không cần đắn đo?
Hàng loạt câu hỏ? tạ? sao đang nảy ra trong đầu tô?.
Đến lúc này, tô? đã ngộ ra nh?ều đ?ều. Trong thờ? g?an quen nhau, tô? có hỏ? lí do cô ấy ch?a tay ngườ? cũ, nhưng cô ấy không nó?. Tô? cũng tôn trọng nên không bao g?ờ hỏ? lạ?. Đây là một sa? sót lớn của tô? kh? bắt đầu một tình yêu mà bỏ qua quá nh?ều ch? t?ết. Tô? cũng không hố? t?ếc vì những gì hạnh phúc đã dành cho nhau, tô? đã sẵn sàng chấp nhận để cô ấy ra đ? như cô ấy muốn, nhưng tô? uất ức vì sao tình yêu mất nhau đơn g?ản như vậy, và tạ? sao kh? yêu mà con ngườ? ta nhẫn tâm lừa dố? nhau nh?ều đ?ều như thế?
Theo KhamPha