+Aa-
    Zalo

    Nuốt nước mắt dự đám cưới 'người cũ'

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Chứng kiến cảnh người ta trao nhẫn cưới cho em, anh đã không kìm được nước mắt....

    Thờ? g?an thấm thoát tr&oc?rc;? nhanh quá, phả? kh&oc?rc;ng em? Đ&at?lde; gần một năm tr&oc?rc;? qua kể từ ngày em bu&oc?rc;ng tay theo t&?grave;nh duy&ec?rc;n mớ?. Và chỉ sau một tháng, em đ&at?lde; l&ec?rc;n xe hoa vớ? ngườ? ấy, để lạ? anh vớ? nỗ? đau day dứt...B?ết em v&oc?rc; t&ac?rc;m, b?ết em kh&oc?rc;ng lựa chọn m&?grave;nh để đ? theo ngườ? đàn &oc?rc;ng khác nhưng sao trong trá? t?m anh vẫn chẳng thể nào qu&ec?rc;n được em&hell?p;
    Em còn nhớ ngày chúng ta quen nhau, gặp nhau là vào tố? s?nh nhật lần thứ 22 của anh kh&oc?rc;ng? Kể từ kh? vừa nh&?grave;n thấy em, trá? t?m anh đ&at?lde; đập rộn r&at?lde; v&?grave; em. Anh cứ nghĩ ngày chúng m&?grave;nh gặp nhau, em là món quà v&oc?rc; g?á mà &oc?rc;ng trờ? đ&at?lde; ban tặng cho r?&ec?rc;ng anh. Em m&at?lde;? m&at?lde;? là của anh&hell?p; nhưng đ?ều đ&?acute; kh&oc?rc;ng được như anh mong đợ?.

    Đúng là cuộc đờ? đ&ac?rc;u a? b?ết trước chữ ngờ? Ngày em nó? lờ? ch?a tay, trá? t?m anh đau đớn v&oc?rc; cùng... Cảm g?ác nhó? đau ấy da? dẳng trong suốt thờ? g?an dà?, nó còn đau đớn hơn cảm g?ác m&?grave;nh mất đ? ngườ? mẹ y&ec?rc;u quý nhất, lúc anh 16 tuổ?,

    Một năm kể từ kh? quen em, y&ec?rc;u em, đố? vớ? anh thờ? g?an đó kh&oc?rc;ng quá ngắn nhưng cũng kh&oc?rc;ng đủ dà?. Chừng đó thờ? g?an để chúng ta có những khoảng thờ? g?an b&ec?rc;n nhau thật hạnh phúc, để anh và em h?ểu nhau hơn, để anh thấy y&ec?rc;u em nh?ều hơn và trao trọn trá? t?m m&?grave;nh cho em!

    Ngày em nó? lờ? ch?a tay, anh đ&at?lde; ngỡ ngàng hỏ? lý do v&?grave; sao. Em bảo: “Em đ&at?lde; là con gá? 21 tuổ? rồ?, em kh&oc?rc;ng thể chờ đợ? anh th&ec?rc;m được nữa”. Dù anh cố năn nỉ: “H&at?lde;y cho anh một năm nữa để anh cố gắng chăm chỉ làm th&ec?rc;m k?ếm t?ền, để lo cho đám cướ? và tương la? hạnh phúc của ha? đứa, để em kh&oc?rc;ng phả? khổ sở v&?grave; lấy một thằng nhà nghèo như anh làm chồng”. Nhưng em vẫn xua tay bỏ rơ? anh.

    Em có b?ết từ ngày em nó? t?ếng ch?a tay ấy, anh đ&at?lde; kh&oc?rc;ng có đ&ec?rc;m nào ngủ được ngon g?ấc v&?grave; nỗ? nhớ em, nhớ đến khoảng thờ? g?an ha? đứa hạnh phúc b&ec?rc;n nhau. Nghĩ đến em, nước mắt anh lạ? chực trào ra và cảm g?ác nhó? đau cứ x&ac?rc;m ch?ếm trá? t?m anh.


    Chưa đầy một tháng xa nhau, em và ngườ? ấy đ&at?lde; đến gử? anh tấm th?ệp hồng mờ? dự đám cướ?. Anh cườ?&hell?p; nụ cườ? chua chát. Anh đ&at?lde; suy nghĩ rất nh?ều và quyết định sẽ tham dự đám cướ? em.
    Dù sao em cũng là ngườ? anh y&ec?rc;u thương nhất. Nhưng em cũng là ngườ? phá tan đ? bao t&?grave;nh cảm ha? đứa đ&at?lde; từng vun đắp. Em là ngườ? đ&at?lde; bóp nát trá? t?m anh&hell?p; nhưng kh&oc?rc;ng v&?grave; thế mà anh hận em, kh?nh ghét em. Anh vẫn muốn được nh&?grave;n thấy ngườ? m&?grave;nh y&ec?rc;u thương rạng rỡ trong n?ềm hạnh phúc!

    Trước kh? đến dự đám cướ? em, anh đ&at?lde; tự nhủ lòng m&?grave;nh: “Phả? cố gắng tỏ ra thật vu?, đừng để ngườ? ta thấy khu&oc?rc;n mặt buồn rầu, đau khổ của mày. V&?grave; mọ? ngườ? xung quanh và bạn bè mày nh&?grave;n thấy khu&oc?rc;n mặt rầu rĩ như vậy, họ chỉ thương hạ? mày th&oc?rc;?!”.

    Nhưng em b?ết kh&oc?rc;ng, kh? nh&?grave;n thấy cảnh ngườ? ấy trao nhẫn cướ? cho em, anh cảm thấy cuộc đờ? này sao lạ? bất c&oc?rc;ng vớ? anh quá! Anh đ&at?lde; bỏ thờ? g?an thật nh?ều để ở b&ec?rc;n cạnh ngườ? m&?grave;nh y&ec?rc;u và đỡ đần mọ? c&oc?rc;ng v?ệc trong g?a đ&?grave;nh em. Anh đ&at?lde; từng là một thành v?&ec?rc;n quan trọng trong g?a đ&?grave;nh em&hell?p; nhưng sao ngườ? trao nhẫn cho em là ngườ? k?a, mà kh&oc?rc;ng phả? là anh?

    Anh chàng k?a, anh ta đ&at?lde; g?úp g&?grave; cho em mà em lạ? chọn làm chồng? Lúc ấy, trong đầu anh lạ? đặt ra những c&ac?rc;u hỏ?: “A? là ngườ? b&ec?rc;n cạnh em để em tựa vào va? kh? em khóc và t&ac?rc;m sự mỗ? kh? em buồn? Hay em lạ? đò? bỏ nhà ra đ? chỉ v&?grave; lớn t?ếng vớ? đứa em gá? s?nh đ&oc?rc;? của m&?grave;nh, mà mẹ em lạ? b&ec?rc;nh vực nó?”. Rồ? em sẽ gọ? đ?ện cho anh bảo rằng: “Em sẽ bỏ nhà ra đ?, anh đừng t&?grave;m em nữa!”.

    Sau cú đ?ện thoạ? đó, a? sẽ là ngườ? chạy xe máy thật nhanh để đến nhà em? Em đ&ac?rc;u có b?ết, con đường đến nhà em gập ghềnh như thế mà anh vẫn lao như con th?&ec?rc;u th&ac?rc;n, bất chấp cả t&?acute;nh mạng chỉ v&?grave; kh&oc?rc;ng muốn em sẽ làm đ?ều g&?grave; đó dạ? dột. Và a? sẽ là ngườ? ở b&ec?rc;n cạnh em, phụ g?úp nhà em những ngày mùa gặt lúa, đào mương, tướ? t?&ec?rc;u, nhặt hạt đ?ều, đập đậu&hell?p;?

    Kh? nghĩ về những khoảng thờ? g?an đó, anh đ&at?lde; kh&oc?rc;ng thể cầm được những g?ọt nước mắt của m&?grave;nh. Và anh đ&at?lde; bật khóc trong t?ệc cướ? của em&hell?p;

    G?ờ đ&ac?rc;y ngồ? nghĩ lạ?, em vẫn cảm g?ác nhó? đau ấy. Phả? chăng trá? t?m anh quá yếu đuố? trong t&?grave;nh y&ec?rc;u? Nhưng sau những g&?grave; mà em dành cho anh, anh vẫn sẽ lu&oc?rc;n chúc cho em m&at?lde;? được hạnh phúc b&ec?rc;n ngườ? mà em đ&at?lde; chọn.

    Anh mong ngườ? đó sẽ y&ec?rc;u em như anh từng y&ec?rc;u em, em nhé!

                                                                                                                                  Theo Khampha.vn
    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/nuot-nuoc-mat-du-dam-cuoi-nguoi-cu-a593.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan