Chúng t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng t?n bó? toán lắm, nhưng cũng kh&oc?rc;ng thể kh&oc?rc;ng lo lắng. Hơn nữa, lúc đó mẹ anh đang bệnh khá nặng, vậy là anh quyết định ch?a tay. T&oc?rc;? đ&at?lde; g?ận anh suốt một thờ? g?an dà? kh&oc?rc;ng thèm l?&ec?rc;n lạc. Nhưng anh th&?grave; vẫn lu&oc?rc;n quan t&ac?rc;m đến t&oc?rc;?, chăm sóc kh? t&oc?rc;? bệnh, và mua cho t&oc?rc;? những thứ cần th?ết hoặc anh b?ết là t&oc?rc;? th&?acute;ch. Nhưng chỉ vậy th&oc?rc;?. Anh muốn làm bạn tốt của t&oc?rc;? và lu&oc?rc;n g?ữ đúng khoảng cách đó. Ha? năm sau, anh lấy vợ. Còn t&oc?rc;? vẫn một m&?grave;nh.
Có g?a đ&?grave;nh rồ?, anh vẫn quan t&ac?rc;m lo lắng cho t&oc?rc;?, như một ngườ? bạn, một ngườ? anh tra?. “Kh&oc?rc;ng có duy&ec?rc;n vớ? nhau th&?grave; th&oc?rc;? làm bạn bè”. Vẫn c&ac?rc;u nó? đó đ&at?lde; làm t&oc?rc;? đau suốt mấy năm trờ?. T&oc?rc;? vẫn chưa thể xóa được anh cùng những ký ức và những dự định ngọt ngào ra khỏ? t?m m&?grave;nh. Có lẽ, ch&?acute;nh sự quan t&ac?rc;m của anh, những lần gặp mặt cùng anh đ&at?lde; kh?ến t&oc?rc;? lu&oc?rc;n lu&oc?rc;n bị nghẹt thở v&?grave; ánh mắt và g?ọng nó? đó, dù b?ết rằng nó đ&at?lde; vĩnh v?ễn thuộc về ngườ? khác.
Anh bảo t&oc?rc;? lấy chồng, để có một ngườ? đàn &oc?rc;ng che chở, để có một g?a đ&?grave;nh mà y&ec?rc;u thương. T&oc?rc;? cườ? cườ? rồ? lần lựa m&at?lde;?. Những ngườ? đàn &oc?rc;ng có ý vớ? t&oc?rc;? đều bị t&oc?rc;? từ chố?, t&oc?rc;? bảo kh&oc?rc;ng hợp chỗ này, t&oc?rc;? ch&ec?rc; chỗ k?a&hell?p; nhưng tựu chung lạ?, chỉ t&oc?rc;? h?ểu, đó là v&?grave; những ngườ? đó đều kh&oc?rc;ng bằng anh. Gặp bất cứ ngườ? đàn &oc?rc;ng nào trong đầu t&oc?rc;? cũng bất chợt nghĩ tớ? anh và có sự so sánh, như một sự mặc định. Sự so sánh lướt qua và kết thúc bằng kết quả là kh&oc?rc;ng a? được như anh cả. Và t&oc?rc;? cứ sống c&oc?rc; đơn một m&?grave;nh.
Thú thật, t&oc?rc;? cũng có cảm t&?grave;nh vớ? Trung, và thực t&ac?rc;m cũng muốn t&?grave;m cho m&?grave;nh một tấm chồng. V&?grave; t&oc?rc;? thấy c&oc?rc; đơn kh? đ&ec?rc;m về, thấy ganh tỵ kh? anh hạnh phúc, thấy bố? rố? kh? bố mẹ hỏ? thăm chuyện chồng con&hell?p; Có b?ết bao lý do để t&oc?rc;? mở lòng đón nhận t&?grave;nh cảm của ngườ? ta. Nhưng rồ? t&oc?rc;? cứ dùng dằng m&at?lde;?. Thú thật, t&oc?rc;? thật e ngạ? kh? nghĩ đến chuyện y&ec?rc;u và lấy một ngườ? là bạn th&ac?rc;n của ngườ? suýt trở thành chồng m&?grave;nh, mà lạ? do anh ma? mố? nữa. Những lần gặp cùng lúc ha? ngườ?, trong t&oc?rc;? lạ? nổ? l&ec?rc;n cảm g?ác so sánh.
Th? thoảng t&oc?rc;? nh&?grave;n anh bạn mớ?, rồ? lạ? l?ếc sang ngườ? y&ec?rc;u cũ. Nó? ra có thể nh?ều ngườ? sẽ cườ?, nhưng có lẽ chỉ kh? nào là ngườ? trong cuộc th&?grave; bạn mớ? h?ểu hết sự oá? ăm và cảm g?ác bứt rứt mà t&oc?rc;? gặp phả?.
Rồ? t&oc?rc;? nghĩ đến những hệ lụy về sau. Chúng t&oc?rc;? sẽ vẫn gặp nhau như thế, ngay cả kh? t&oc?rc;? và Trung có cướ? nhau đ? nữa th&?grave; chuyện gặp ngườ? y&ec?rc;u cũ sẽ vẫn d?ễn ra, v&?grave; ha? ngườ? đó là bạn th&ac?rc;n của nhau. L?ệu t&oc?rc;? có chịu đựng được đ?ều đó kh&oc?rc;ng? V&?grave; t&oc?rc;? b?ết r&ot?lde; m&?grave;nh là một ngườ? con gá? th&?acute;ch nha? lạ? ký ức và kh&oc?rc;ng dễ g&?grave; qu&ec?rc;n được những kỷ n?ệm đ&at?lde; qua nếu đố? tượng làm n&ec?rc;n kỷ n?ệm vẫn còn xuất h?ện thường xuy&ec?rc;n trước mặt m&?grave;nh.
Nh?ều lúc t&oc?rc;? nghĩ, b?ết vậy trước đ&ac?rc;y đ&at?lde; đồng ý lấy một a? đó cho rồ?, để b&ac?rc;y g?ờ khỏ? phả? gặp Trung và đắn đo, khổ sở như thế này. Lấy một ngườ? chồng xa lạ vớ? ngườ? y&ec?rc;u cũ th&?grave; dù sao cũng sẽ tốt hơn nh?ều cho t&oc?rc;?, và cho cả chồng của t&oc?rc;? nữa.
Có lẽ, kh? ch?a tay một ngườ?, mà bản th&ac?rc;n b?ết rằng kh&oc?rc;ng thể qu&ec?rc;n ngườ? đó trong đờ?, th&?grave; tốt nhất là kh&oc?rc;ng n&ec?rc;n g?ữ mố? quan hệ th&ac?rc;n th?ết vớ? ngườ? đó nữa, dù vớ? tư cách là bạn bè hay anh em. Đặc b?ệt là đừng bao g?ờ để ngườ? y&ec?rc;u cũ ma? mố? cho m&?grave;nh, v&?grave; v&oc?rc; cùng khó xử!
Theo Khampha.vn