Sau khi Lưu Bị qua đời, hoàng hậu của ông đã vô tình tạo nên oan sai khiến hoàng thất mất mặt, Gia Cát Lượng mất đi một viên tướng tài ba.
Dưới sự ảnh hưởng của tiểu thuyết Tam Quốc Diễn Nghĩa, khi nhắc đến những người vợ của Lưu Bị, nhiều người sẽ nghĩ ngay tới Cam phu nhân - người hạ sinh ra hậu chủ A Đẩu hay Tôn phu nhân - người em gái của Tôn Quyền. Trái lại, rất ít người biết đến Ngô phu nhân, chính cung hoàng hậu của Lưu Bị.
Ngô phu nhân hay thường gọi là Ngô thị, em gái của Ngô Ý - một đại tướng vùng Xuyên Thục. Có thế nói đây là một hôn nhân giữa Ngô thị và Lưu Bị mang đậm yếu tố chính trị, bởi trên thực tế, trước khi đến với Lưu Bị, Ngô Thị đã trải qua một đời chồng tên Lưu Mạo.
Sau này, Lưu Mạo chết trẻ, Ngô thị thành góa phụ, cùng lúc đó quân Thục tiến vào Xuyên Thục, quần thần khuyên Lưu Bị nên lấy Ngô thị vì dù sao bà cũng vừa xinh đẹp lại nết na.
Năm 220, khi Lưu Bị chiến thắng Quan Độ xưng làm Hán Trung Vương, Ngô thị được lập là Hán Trung Vương vương hậu. Một năm sau, Lưu Bị xưng đế thì được lập hoàng hậu.
Năm 223, Lưu Bị qua đời, Lưu Thiện kế vị, Ngô thị được sắc phong Hoàng thái hậu, sống tại cung Trường Lạc.
Cưới Lưu Bị mới 4 năm thì tiếp tục trở thành góa phụ, Lưu Thiện lại không phải con ruột nên chẳng mấy tới thăm, Ngô Thái hậu lâu ngày khó tránh cô đơn, buồn chán nên bà thường mới các phu nhân của quần thần vào cung trò chuyện. Chẳng bao lâu, Ngô Thái hậu đã có mỗi quan hệ thân thiết với một phụ nữ họ Hồ.
Chồng của Hồ thị là Đô Hương hầu Lưu Diễm, một hậu tướng quân trong triều. Bản thân Hồ thị từ nhỏ cũng được đào tạo bài bản theo quy cách của cung nữ, lại có dung mạo quốc sắc thiên hương nên được Ngô Thái hậu vô cùng yêu quý.
Việc Hồ thị suốt ngày trong cung với thái hậu khiến Lưu Diễm nghi ngờ người vợ như hoa như ngọc của mình có mối quan hệ bất minh với Hoàng đế Lưu Thiện. Dù càng nghĩ càng nghi nhưng Lưu Diễm phận làm thần tử không dám thể hiện ra ngoài.
Đầu năm 234, theo thông lệ, Hồ thị đến cung Trương Lạc chúc mừng năm mới thì được Ngô Thái hậu đặc biệt giữ lại trong cung một tháng.
Đầu xuân năm mới nhưng vợ ở trong cung chẳng về, Lưu Diễm nổi cơn thịnh nộ khẳng định vợ bất trung bất nghĩa với mình. Do đó, ngay sau khi Hồ thị trở về nhà, Lưu Diễm đã đánh đập nàng và đuổi ra khỏi nhà.
Tam Quốc Chí viết: "Diễm nghi ngờ nàng và hậu chủ có tư tình, sai quân đánh Hồ, dùng giày dẫm lên mặt, sau đó đuổi đi".
Đối mặt với oan sai như vậy, Hồ thị không cam lòng nhẫn nhục, liền mang tấm thân đầy vết thương tích kiện lên quan phủ.
Hồ thị trong thành vốn đã có tiếng, thêm việc Lưu Diễm có địa vị không nhỏ, nên vụ việc ồn ào nhanh chóng lan truyền khắp Thành Đô và mọi người càng tin rằng Hồ thị và hậu chủ Lưu Thiện có gian tình.
Tin đồn xấu hổ đến tai khiến Lưu Thiện vô cùng tức giận, ra lệnh bắt Lưu Diễm để hỏi tội, bất chấp Lưu Diễm khi đó còn đang làm tướng trong chiến dịch phạt Bắc của Gia Cát Lượng
Cuối cùng, tư pháp quan phán rằng "Binh lính không phải dùng để đánh vợ, mặt không phải chỗ để dùng giày dẫm lên" và tuyên Lưu Diễm chịu chém đầu thị chúng, nhằm đập tan tin đồn và giúp hoàng đế bớt giận. Cũng kể từ đó, Hoàng đế Lưu Thiện cấm mẹ, vợ của các đại thần vào cung mừng lễ.
Hoa Vũ (Theo Sohu)