Tác phẩm tham dự Cuộc th? v?ết về Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp MS092: "N?ềm t?n dâng đầy" của tác g?ả Phạm Thị Tự (Trường phổ thông Dân tộc nộ? trú Bá Thước, tỉnh Thanh Hóa).
NIỀM TIN DÂNG ĐẦY!
Một ngày mùa thu nghe t?n đạ? tướng tròn 103 tuổ?, tự nh?ên thấy vu? vu?, phấn khở? lạ kỳ…
Một ngày tháng mườ?, t?ết trờ? mát mẻ, dễ chịu…lạ? nghe t?n đạ? tướng đã qua đờ?…
Buồn đau, t?ếc nuố?, dấm dứt như một đứa trẻ tìm không thấy mẹ…
Nước mắt trào lên như ngườ? qua sa mạc chưa thấy lố? về…
Những ký ức về Đ?ện B?ên Phủ, về độ? tuyên truyền g?ả? phóng quân vớ? 34 ngườ? đầu t?ên ùa về trên những phương t?ện thông t?n đạ? chúng. Tất cả các kênh truyền hình tràn ngập hình ảnh thân thương của đạ? tướng. Đâu đó vang lên câu thơ:
Chín năm là một Đ?ện B?ên
Nên vành hoa đỏ, nên th?ên sử vàng!
(Ba mươ? năm đờ? ta có đảng-Tố Hữu)
t?n-dang-day-10.jpg" alt="Đạ? tướng và Đ?ện B?ên Phủ" />
Vâng, “th?ên sử vàng” th?êng l?êng từng làm chấn động địa cầu ấy luôn h?ển h?ện một vị tướng tà?: Võ Nguyên G?áp! Một con ngườ? bình dị yêu quý những ngườ? lính, nhân dân như những ngườ? thân trong g?a đình.
t?n-dang-day-9.jpg" alt="Đạ? tướng và ch?ến sỹ" />
Nhớ tớ? đạ? tướng chúng ta nhớ những tình cảm, thá? độ luôn trân trọng những g?ọt mồ hô?, nước mắt của anh em đồng độ? hơn bất cứ thứ gì. Chính vì thế một quyết định “đánh nhanh, thắng nhanh” đã được chuẩn bị sẵn sàng, bố trí đâu vào đấy, chỉ chờ lệnh là nổ súng đã được chuyển thành “đánh chắc, t?ến chắc” sau kh? cân nhắc rất nh?ều về sự thành-bạ?, th?ệt-hơn, còn-mất. Một quyết định vô cùng khó khăn nhưng hết sức đúng đắn. Chính nhờ có quyết định sáng suốt đó mà chúng ta có một Đ?ện B?ên Phủ lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu..
Sau kh? đạ? tướng qua đờ?, chúng ta đã được xem rất nh?ều ph?m tư l?ệu, cũng như được đọc rất nh?ều bà? báo về đạ? tướng. Có lẽ đ?ều làm cho chúng ta t?n tưởng, tự hào ở vị đạ? tướng tà? ba lỗ? lạc của mình không chỉ ở những gì to lớn mà đạ? tướng đã cống h?ến cho dân tộc, tổ quốc. Hơn thế, hình ảnh, hành động làm chúng ta xúc động, tự hào và luôn khắc gh? trong tâm trí đó là những hình ảnh thật bình dị, gần gũ? thể h?ện lòng nhân á?, sự sẻ ch?a và tr? ân những ngườ? đã ngã xuống: Nếu trong lúc ch?ến tranh, đạ? tướng xuất h?ện nh?ều, nó? nh?ều về Đảng-Bác Hồ và những ngườ? lính; thì trong thờ? bình đạ? tướng luôn ưu t?ên những chuyến thăm vớ? các mẹ V?ệt Nam anh hùng, mẹ l?ệt sỹ, các nghĩa trang, các cụ g?à và em nhỏ…
t?n-dang-day-8.jpg" alt="Đạ? tướng về thăm Đ?ện B?ên" />
Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp ân cần thăm hỏ? các cụ g?à kh? trở lạ? Đ?ện B?ên Phủ năm 2004
(Ảnh: Hữu T?ến)
Cùng trở lạ? những trang sử vẻ vang của dân tộc, cùng sống lạ? những g?ờ phút ác l?ệt của ch?ến tranh, cảm nhận những hy s?nh, mất mát, ch?a ly và đau thương đến tột cùng… có lẽ chúng ta sẽ h?ểu được phần nào sự sẻ ch?a, trân trọng và những g?ọt nước mắt của vị tướng huyền thoạ? Võ Nguyên G?áp mỗ? kh? nhắc đến Bác Hồ, nhắc đến những trận đánh, nhắc đến những ngườ? đã ngã xuống cho tổ quốc có ngày hôm nay.
Ở thế kỷ XV, th?ên tà? quân sự Nguyễn Trã? đã từng có câu : “Phúc chu thuỷ tín dân do thuỷ” (Bà? thơ Quan hả?, tạm dịch: Lật thuyền mớ? chịu t?n rằng dân như nước: nước chở thuyền đ?, nhưng cũng chính nước làm lật thuyền)
Ở thế kỷ XX, cả thế g?ớ? phả? ngh?êng mình trước vị đạ? tướng huyền thoạ? của V?ệt Nam cũng vì tà? thao lược, vì tấm lòng của đạ? tướng vớ? nhân dân.
Có thể nó?, mọ? câu nó?, hành động, phát b?ểu của đạ? tướng đều g?ản dị, dễ h?ểu và chứa đựng một tình yêu, một trách nh?ệm lớn lao vớ? ngườ? dân của tổ quốc mình. Và thật dễ h?ểu, cảm động kh? đã ở tuổ? xế ch?ều đạ? tướng vẫn ung dung ch?a sẻ: “tô? còn sống ngày nào cũng là vì đất nước ngày đó”
Đạ? tướng là tấm gương của sự k?ên cường, tự t?n và tự hào. Một con ngườ? bình dị, những suy nghĩ, quan đ?ểm của ông rất thật, rất gần gũ? nhưng đã để lạ? cho dân tộc một g?a tà? quý g?á, lớn lao. Những quyết định, phát b?ểu của đạ? tướng luôn làm cho lớp lớp cháu con tự hào, k?êu hãnh.
Trong cuộc gặp gỡ vớ? McNamara - cựu bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, đạ? tướng nó?: “Mỹ thua ở V?ệt Nam vì Mỹ không h?ểu ngườ? V?ệt Nam”. Một câu nó? tưởng như chẳng có gì, tưởng như buột m?ệng nó? ra. Nhưng sao mà sâu sắc, ý nghĩa đến vậy? Câu nó? đó vừa thể h?ện sự chân thành thẳng thắn, vừa có sự k?êu hãnh tự hào, lạ? có sự tự t?n và thấu h?ểu …
t?n-dang-day-6.jpg" alt="Đạ? tướng nó? chuyện cùng McNamara" />
(Đây là câu nó? mà vị Đạ? tướng của chúng ta đã nó? vớ? McNamara - cựu bộ trưởng Quốc phòng Mỹ trong cuộc gặp gỡ vào ngày 9/11/1995).
Trong những thước ph?m tư l?ệu, dù xuất h?ện cùng các cấp lãnh đạo trang ngh?êm chỉnh tề, hay bên cạnh những ngườ? lính trẻ trung năng động thì đạ? tướng vẫn một tâm thế đ?ềm tĩnh ung dung vớ? đô? mắt đôn hậu. Đ?ều đó g?úp chúng ta có thể h?ểu được câu trả lờ? của đạ? tướng kh? phía Mỹ hỏ? “về những hành động quân sự nào của Mỹ kh?ến ông lo sợ nhất, Đạ? tướng vu? vẻ nó?: “Chúng tô? trả lờ? là từ “lo sợ” không có trong tư duy quân sự của chúng tô?…”
t?n-dang-day-5.jpg" alt="Đạ? tướng nó? chuyện cùng McNamara" />
Đạ? tướng nó? chuyện cùng McNamara
Ô? VIỆT NAM! HỒ CHÍ MINH MUÔN NĂM!
Ô? VÕ NGUYÊN GIÁP-VỊ ĐẠI TƯỚNG CỦA LÒNG DÂN!
Chỉ có đạ? tướng, một con ngườ? tà? ba lỗ? lạc, văn võ vẹn toàn mớ? làm cho đố? phương khâm phục và làm cho những ngườ? con của dòng g?ống T?ên Rồng tự hào, xúc động đến thế.
G?ờ đây, đạ? tướng đã “lên đường theo tổ t?ên”.
Đạ? tướng ơ?, con ngườ? huyền thoạ? vớ? bao câu chuyện nổ? t?ếng mà rất đỗ? bình dị. Mọ? ngườ? cùng khóc, cùng t?ếc thương và da d?ết nhớ về những g?a? đ?ệu, những thước ph?m hừng hực khí thế luôn có hình bóng một vị tướng lừng danh!
Sự ra đ? của đạ? tướng trong thờ? g?an này sao mà th?êng l?êng, xúc động! Đất nước đã hòa bình, cơm no áo ấm đã đến vớ? từng g?a đình, từng m?ền đất xa xô? của tổ quốc. Nhưng lòng dân l?ệu đã bình yên? Nhất là những ngườ? có tâm huyết? Nạn tham ô, tham những đang hoành hành, rồ? những tệ nạn khác đang tràn lan, bủa vây mọ? lố?. Những phê bình kh?ển trách “ một bộ phận đảng v?ên b?ến chất”, những thất vọng lo lắng về “thế hệ trẻ nông cạn, hờ? hợt và vụ lợ?” l?ệu có đưa đất nước vào thế cân bằng ổn định để t?ếp tục phát tr?ển?
Dẫu b?ết cá? th?ện vẫn luôn vươn lên chế ngự và trừng trị cá? ác. Nhưng cuộc vật lộn đó không hề đơn g?ản, không một chút dễ dàng. Có ngườ? đã phả? trả g?á, đổ máu và cả tính mạng mình.
Thờ? bình, thờ? bình để con ngườ? ta quan tâm nh?ều hơn đến quyền lợ? cá nhân của mình? Và bằng mọ? g?á? N?ềm t?n của mọ? ngườ? có thật sự được “như sắt đá” để t?ến lên mạnh mẽ “sánh va? cùng các cường quốc năm châu” như Bác Hồ hằng mong mỏ??
Bản thân là những ngườ? đứng trong hàng ngũ g?áo dục, chúng tô? rất trăn trở về những nghĩ suy, quan đ?ểm và cách sống của thế hệ trẻ. Có lúc thấy thất vọng, ngh? ngờ: Phả? chăng thế hệ trẻ đã thay đổ? cách nghĩ, cách sống? Phả? chăng truyền thống “uống nước nhớ nguồn” của dân tộc ta đã dần ma? một? Nhưng có lúc lạ? thấy day dứt, tự hỏ?: Hình như mình chưa làm hết trách nh?ệm? hình như mình chưa có phương pháp phù hợp để t?ếp cận và tìm được t?ếng nó? sẻ ch?a vớ? con trẻ?
Bao câu hỏ? đang rố? bờ?, những nghị quyết, sách lược được đưa ra bàn thảo, để chấn chỉnh, sửa đổ? cho một cuộc sống tốt đẹp, th?ết thực hơn…
Thế rồ? đạ? tướng ra đ?! Một ngườ? nằm xuống cho bao đ?ều sống dậy: Kí ức, ước mơ, những trăn trở về thờ? cuộc tự dưng trào dâng không thể kìm nén…
Trong Lễ quốc tang, chúng ta được chứng k?ến hình ảnh: từ những cụ g?à tóc bạc đến những em bé mắt trong veo, từ những cựu b?nh chân yếu mắt mờ đến những thanh th?ếu n?ên hồn nh?ên năng động…tất cả đang đứng lặng, nghĩ suy, ngh?ền ngẫm: Mất mát quá lớn nhưng cũng cho ta thấy thật nh?ều đ?ều. Những bà? học về g?á trị nhân văn, về lòng b?ết ơn, về đạo làm ngườ? sao mà tha th?ết, gần gũ? đến vậy! Thay cho sự chen lấn, xô đẩy, hỗn tạp mỗ? dịp tổ chức một sự k?ện, sự v?ệc có đông ngườ? dân tham g?a thì chúng ta được chứng k?ến những dòng ngườ? kéo dà? mấy chục cây số k?ên trì, lặng lẽ vớ? đô? mắt ngấn lệ, rưng rưng… kính cẩn ngh?êng mình trước đạ? tướng.
t?n-dang-day-4.jpg" alt="Ngườ? dân xếp hàngha? bên đường để t?ễn l?nh xa Đạ? tướng về quê" />
t?n-dang-day-3.jpg" alt="Ngườ? dân đợ? để được v?ếng Đạ? tướng" />
Lễ quốc tang đã khép lạ?, một cuộc đờ? đã khép lạ? nhưng hình ảnh ch?ếc l?nh xa chầm chậm t?ến trên những phố phường quen thuộc, đ? qua những dòng ngườ? chắc hẳn cứ ám ảnh, khắc khoả? mã? trong tâm thức của mỗ? chúng ta. Ch?ếc l?nh xa đ? đến đâu, lòng ngườ? nức nở đến đó. Dường như có một khúc ca, một bản đàn muôn đ?ệu đang ngân vang, đang hòa quện, thấu suốt tớ? từng hơ? thở, từng tấm lòng đang nức nở, thổn thức. Và có lẽ, đó cũng như một lờ? chào thân á?, một lờ? tạm b?ệt và thức tỉnh mỗ? trá? t?m.
Nghìn tấm lòng như một, vạn tâm hồn đang rưng rưng xúc động, tr?ệu con t?m đang hòa cùng một nhịp thổn thức, khắc khoả? hướng về phía l?nh xa. Một cá? gì như đang đổ vỡ, một cá? gì như đang h?ện ra, một cá? gì như đang hình thành…Những trầm tư, âu lo về thế sự, thờ? cuộc, về thế hệ trẻ hờ? hợt nông cạn g?ờ như vỡ vụn, tan b?ến. Thay vào đó là n?ềm t?ếc thương, sự tự hào và n?ềm t?n, h? vọng dâng đầy…
Chứng k?ến cảnh ra đ? của đạ? tướng, lạ? được sẻ ch?a những tình cảm của ngườ? dân cả nước, chúng ta vừa t?ếc thương vô ngần, lạ? vừa xúc động khôn tả vớ? những tình cảm chân thành cao quý của muôn tấm lòng ngườ? dân hướng về đạ? tướng. Ở họ lúc này như có một cá? gì đấy lâu nay th?ếu vắng, như một tấm lòng lâu nay vơ? lặng, như một nỗ? n?ềm thật khó thổ lộ g?ờ đây vỡ òa…
Một dòng g?ống V?ệt Nam cùng một nỗ? n?ềm cảm xúc: xúc động, tự hào khôn tả…
t?n-dang-day-2.jpg" alt="Ngườ? dân khóc Đạ? tướng" />
Một ngườ? dân khóc kh? v?ếng Đạ? tướng.
Tô? v?ết những dòng này trong những ngày cuố? tháng 10 , sắp tớ? sẽ đến tháng 11, tháng 12 vớ? những kỷ n?ệm th?êng l?êng cho các nhà g?áo và những ngườ? đã-đang công tác trong lĩnh vực quân độ?. Chúng ta không còn cơ hộ? để chúc mừng đạ? tướng như những năm trước nữa. X?n gử? lờ? tr? ân đến toàn thể các anh hùng l?ệt sỹ đã ngã xuống cho chúng ta có ngày hôm nay. Cảm ơn đất mẹ V?ệt Nam, quê hương Quảng Bình đã s?nh ra và hun đúc một con ngườ?, một cốt cách lẫy lừng hộ? tụ sâu sắc những g?á trị Chân-Th?ện-Mỹ như ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP-ĐẠI TƯỚNG NHÂN DÂN!
Tác g?ả: Phạm Thị Tự
(Trường phổ thông Dân tộc nộ? trú Bá Thước, tỉnh Thanh Hóa)