(ĐSPL) - Lửa gần rơm hay vộ? vã vì đã một lần đò... kh?ến nh?ều chị em phụ nữ dù có học vấn vẫn lỡ bước vào đoạn trường xót xa mà đau đớn.
Nước cờ cuố? cùng
Chị Thảo là g?ảng v?ên của trường cao đẳng ở Hà Nam lên Hà Nộ? học cao học, ở trọ chung phòng vớ? tô? mấy năm trước. Lúc đó, chị đã có chồng và đang mang tha? tháng thứ 5. Mỗ? buổ? tố?, thay vì "nấu cháo" đ?ện thoạ? vớ? chồng như các cặp vợ chồng sống xa nhau khác, chị tâm sự vớ? tô? về cuộc sống hôn nhân nhàm chán. Mâu thuẫn vớ? mẹ chồng, chồng ít quan tâm nên vợ chồng chị thường "bằng mặt", không a? mở lòng để nó? ra những suy nghĩ của mình. Chị đau đớn nhận ra sự hờ? hợt của chồng kh? đứa trẻ trong bụng ngày một lớn lên. Đêm nào chị cũng khóc nhưng vẫn cố gắng duy trì mố? quan hệ vớ? anh trong kh? chị b?ết anh vẫn luôn chịu tác động của mẹ bắt ch?a tay vớ? chị.
Và sau gần 6 năm gặp lạ?, vẫn gương mặt đau khổ đó, chị Thảo kể cho tô? câu chuyện khốn khó mình đang phả? chịu đựng. Sau 2 năm cố gắng níu kéo tình cảm vớ? chồng vì đứa con, chị vẫn phả? ra tòa ly hôn vì không chịu được áp lực của mẹ chồng. Bà luôn gây khó dễ cho con dâu từ chuyện bát cơm đến từng câu nó?. Dường như bà phủ nhận hoàn toàn sự có mặt của chị trong g?a đình chồng. Trong hoàn cảnh ấy, bỗng dưng chị thành ngườ? thừa trong g?a đình của chính mình. Qúa tủ? hờn chị đành ký vào đơn ly hôn để lạ? đứa con tra? hơn 1 tuổ? cho chồng nuô?. Chị ra đ? vớ? và? bộ quần áo và sau một năm thì chuyển công tác ra Hà Nộ?.
Nỗ? nhớ thương con không nguô? nhưng nguyện vọng chính đáng của ngườ? mẹ được về thăm con chị cũng không có. Bở? mỗ? lần về, chị không thể bước qua cánh cổng nhà chồng để vào nhà vớ? con. Trước hôm chị ra đ? bà mẹ chồng đã nó?: "Từ lúc này, cô sẽ không còn bổn phận gì trong g?a đình này. Cô cũng không phả? về thăm con vì chúng tô? sẽ không để cô nhìn thấy nó". Quả nh?ên rất nh?ều lần, chị về thăm con là mẹ chồng lạ? bế cháu bé vào trong nhà mặc cho lờ? kêu khóc cầu x?n đến lạc cả g?ọng của chị.
Nỗ? nhớ con quay quắt, đến nỗ? chỉ cần bất g?ác nhìn cặp đô? nào dắt tay qua đường hay đứa trẻ con đang nô đùa trong công v?ên là chị lạ? g?ật mình khao khát để rồ? sau đó lạ? vù? mặt vào gố? khóc hết nước mắt.
Để đố? mặt vớ? cuộc sống, chị quyết định tu chỉnh lạ? bản thân, chị ăn d?ện và cở? mở hơn vớ? mọ? ngườ? ở cơ quan. Gá? 30, một con, chị Thảo nhanh chóng lọt vào sự chú ý của ngườ? đàn ông góa vợ cùng phòng. Lửa gầm rơm, ha? ngườ? có tình cảm vớ? nhau. Chị tâm sự: "Lúc đó, chị có cảm g?ác mình như ngườ? khát tình kh? t?ếp xúc vớ? anh. Sự khao khát một má? ấm g?a đình, có t?ếng con trẻ đã kh?ến chị có những quyết định quá dễ dàng để bây g?ờ, kh? mọ? chuyện không được như ý, chị chỉ còn b?ết đổ cho "số phận".
Nỗ? đau không b?ết ngỏ cùng a?
Chỉ sau nửa tháng nó? chuyện qua lạ? vớ? nhau, chị đã qua đêm vớ? anh để thỏa mãn những suy nghĩ đ?ên dạ? của mình. G?ọng chị như nghẹn lạ?, chị bảo, lúc đó không còn nghĩ được gì mà dường như những khao khát về ngườ? đàn ông và những đứa con kh?ến chị như mê đ?. Sau đó, chị cũng ch?ều ý anh về sống chung để t?ện cho s?nh hoạt của ha? ngườ?. Anh không phả? đưa đón nh?ều và có đ?ều k?ện quan tâm, chăm sóc chị. Anh gạt mọ? suy nghĩ á? ngạ? trước mọ? ngườ? của chị bằng quan đ?ểm: "Chúng mình đều là ngườ? có hoàn cảnh éo le và có học thức nên mọ? ngườ? sẽ đồng cảm và ch?a sẻ". Chị t?n theo và chấp nhận. T?ếp đó, chị lạ? càng yên tâm hơn kh? anh thủ thỉ: "H?ện nay, những ngườ? có hoàn cảnh g?ống chúng ta tự ghép đô? về sống vớ? nhau không phả? là h?ện tượng đặc b?ệt. Họ chỉ cần một tấm ảnh cướ? về quê x?n phép mọ? ngườ? nhìn nhận là đủ. Họ thường đăng tả? tấm ảnh lên trang mạng cá nhân để thông báo vớ? bạn bè thân th?ết là họ đã kết hợp vớ? nhau theo k?ểu mô hình g?a đình. Thế là hoàn thành cho cuộc sống g?a đình".
Anh đưa chị đ? chụp tấm ảnh cướ? để treo trong nhà, cũng là để m?nh chứng cho mố? quan hệ của họ. Anh dẫn chị về nhà thưa chuyện vớ? bố mẹ, x?n phép bố mẹ chị cho anh chị sống vớ? nhau. Anh cũng chỉ làm một mâm cơm nhỏ để ha? bên g?a đình b?ết nhau. Chuyện đăng ký kết hôn, bố mẹ chị có nhắc nhở thì anh cũng chỉ "vâng, dạ" cho xong. Anh nó? vớ? chị, kh? nào có con, con đ? học thì đăng ký kết hôn cũng chưa muộn. Một lần nữa chị lạ? ngoan ngoãn gật đầu.
Câu chuyện sẽ có cá? kết đẹp vớ? h?ện tạ? anh chị có đứa con gá? 2 tuổ? rất kháu khỉnh. Nhưng ngh?ệt ngã thay, đúng lúc này chị phát h?ện chồng có quan hệ vớ? gá? quán bar và có ý định bỏ mẹ con chị để đến vớ? cô gá? k?a. Bây g?ờ, chị rơ? vào trạng thá? khủng hoảng kh? phả? đố? d?ện vớ? hàng loạt suy nghĩ: "Sẽ phả? đăng ký g?ấy kha? s?nh cho con thế nào? Họ của con sẽ phả? lấy họ nào? Sẽ thế nào kh? sau này nó đ? học? Bạn bè nó có dè bỉu nó không?...". Những ký ức đau khổ về đứa con đầu lạ? trở về. Chị như ngườ? đ?ên dạ?, hoảng loạn tìm tớ? tô? để tìm k?ếm câu trả lờ? của cuộc đờ?.
Chị dẫn tô? tớ? t?ệm ảnh cướ?, nơ? chị đã chụp ảnh cướ? vớ? ngườ? chồng thứ ha? trong hy vọng. Anh Hả? Thanh, chủ t?ệm ảnh cướ? V.H.C ở gần Tây Hồ (Hà Nộ?) cho b?ết: "Từ năm trước đã có nh?ều đô? đến đặt chụp một tấm ảnh cướ?. Mớ? đầu, anh chỉ đoán là ảnh cướ? của họ bị hỏng hoặc pha? màu nên muốn chụp lạ?. Nhưng qua một số đồng ngh?ệp anh được b?ết đó là nhu cầu của những đô? "rổ rá cạp lạ?" thô?. Trong chuyện này, cũng có phần nào thông cảm cho họ nhưng cũng không thể không lo ngạ? cho những b?ến cố có thể xảy ra vớ? mô hình g?a đình mong manh như vậy".
Bình M?nh
* Tên nhân vật đã thay đổ?