(ĐSPL) - Sự g?ả dố?, trơ trẽn trong ngườ? đàn ông năm xưa không cho phép tô? được lo lắng thêm nữa mà chuyển sang căm hận tột cùng. Anh ta đề nghị tô? tìm cách “g?ả? quyết” nhanh gọn cá? tha? để được yên ổn làm đám cướ? vớ? một ngườ? con gá? thành phố khác.
>> Bà mẹ đơn thân 4 năm tủ? nhục ăn Tết xa quê
Trước đây tô? từng nghĩ mất đ? ngườ? đàn ông mình yêu thì sẽ chẳng còn gì nhưng những vấp ngã, những đớn đau trong đờ? lạ? mang đến cho tô? một n?ềm hạnh phúc khác, hạnh phúc được nhìn thấy con gá? khôn lớn từng ngày mà không cần phả? dựa vào va? bất cứ ngườ? đàn ông nào.
Bạn bè đ? xa sau 10 năm gặp lạ? vẫn không thể t?n vào sự thay đổ? trong con ngườ? tô?, họ nó? tô? đã “lột xác” trở thành ngườ? phụ nữ cứng cỏ?, mạnh mẽ từ một cô th?ếu nữ h?ền như cô Tấm. Tô? cũng thấy vậy, kh? xưa bản thân g?ống như cây hoa dạ? dù có x?nh xắn, rực rỡ cũng không dám khoe mình dướ? ánh nắng mặt trờ?, chỉ lặng lẽ khép nép dướ? những tán cây khác. Còn g?ờ đây, tô? là một cành hồng có ga?, rất nh?ều ga? sắc và nhọn để có thể bảo vệ chính mình, che chở cho con gá?.
Thờ? g?an chính là thứ nước mầu nh?ệm g?úp tô? quên bớt những nỗ? đau trong đờ? - Ảnh m?nh họa |
Tình yêu là một trò chơ? may rủ? của số phận, bất hạnh thay tô? là ngườ? chơ? không may mắn kh? “nhắm mắt” trao trọn con t?m cho ngườ? đàn ông có ha? mặt, bốn năm con mắt nhưng không có lấy một trá? t?m yêu thương thật thà.
Tình yêu mãnh l?ệt đầu đờ? cộng vớ? sự t?n tưởng tuyệt đố? lẫn cả sự nhẹ dạ đàn bà đã đẩy tô? vào b? kịch. Tô? mang tha? kh? mớ? là cô s?nh v?ên năm thứ ba. Đứa con gá? tỉnh lẻ vào thờ? đ?ểm đó đã vô cùng sợ hã?, lo lắng. Trước mắt là cuộc “chạm trán” vớ? g?a đình ngườ? yêu, làm sao để mọ? ngườ? công nhận tô? và đứa con trong bụng, làm sao để báo t?n, thuyết phục bố mẹ ở quê… Rồ? nếu mọ? chuyện thuận lợ?, tô? sẽ được làm vợ, làm mẹ vớ? cả tá trách nh?ệm, nghĩa vụ đè lên va?.
Sự g?ả dố?, trơ trẽn trong ngườ? đàn ông năm xưa không cho phép tô? được lo lắng thêm nữa mà chuyển sang căm hận tột cùng. Anh ta đề nghị tô? tìm cách “g?ả? quyết” nhanh gọn cá? tha? để được yên ổn làm đám cướ? vớ? một ngườ? con gá? thành phố khác. Tô? theo đạo Phật tử nhỏ nên không thể nhẫn tâm g?ết chết g?ọt máu đang thành hình trong bụng mình. Hơn nữa, lương tâm tô? không cho phép làm đ?ều đó. Dù yếu hèn đến nhường nào tô? cũng sẽ g?ữ bằng được cá? tha?, sẽ tự s?nh con và nuô? lớn cháu.
May mắn làm sao, bố mẹ tô? đã rất tôn trọng sự lựa chọn của con gá?. Bao năm qua, cứ mỗ? lần tô? mệt mỏ?, mỗ? lần tô? chuẩn bị quỵ ngã, mọ? ngườ? lạ? đưa bàn tay ấm áp vỗ về, nâng ha? mẹ con bước t?ếp.
Có bao nh?êu tình yêu, sức lực tô? dồn tất cả vào con. G?ờ đây, con gá? đã học lớp ba, đã b?ết g?úp mẹ rửa bát, quét nhà… Nhìn con khôn lớn từng ngày, ngườ? mẹ đơn thân là tô? càng có thêm động lực vươn lên trong cuộc sống. Dù cuộc sống nuô? con một mình còn bao khó khăn, trắc trở nhưng nếu không có những ngh?ệt ngã ấy của số phận thì sẽ không có tô? mạnh mẽ, cứng cỏ? như ngày hôm nay.
t?n-medonthan.jpg" alt="Cảm ơn số phận đã “trao tặng” cho tô? danh h?ệu “s?ngle mom”" w?dth="450" /> |
Nhìn con khôn lớn từng ngày, ngườ? mẹ đơn thân là tô? càng có thêm động lực vươn lên trong cuộc sống - Ảnh m?nh họa |
Đã có lúc tô? mất hết n?ềm t?n vào đàn ông trên đờ? này thậm chí hoà? ngh? cả những ngườ? bấy lâu nay vẫn luôn bên cạnh mình. Nhưng thờ? g?an cũng chính là thứ nước mầu nh?ệm g?úp tô? quên bớt những nỗ? đau trong đờ?.
Cảm ơn số phận đã “trao tặng” cho tô? danh h?ệu “s?ngle mom”, được làm mẹ một cô bé đáng yêu, hay nó? hay cườ?, được sống trong vòng tay ấm áp của những ngườ? yêu thương mình vô đ?ều k?ện vớ? tô? đó là n?ềm hạnh phúc, là sự đền bù không gì xứng đáng hơn…
(Còn nữa)
Anh Thư
Tâm sự và ch?a sẻ của bạn đọc x?n vu? lòng gử? về ema?l: ma?.d?nh@do?songphapluat.com. |