+Aa-
    Zalo

    Trước ngày bố mẹ đưa nhau ra tòa, con gái cầu xin cả nhà ngủ với nhau lần cuối

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Ngày nghe tiếng bố mẹ cãi nhau, cô bé đã linh tính gia đình có chuyện không bình thường. Cho đến hôm đứng ở phòng nghe bố mẹ bàn nhau chuyện ra tòa, nó buồn rười rượi.

    Ngày nghe tiếng bố mẹ cãi nhau, cô bé đã linh tính gia đình có chuyện không bình thường. Cho đến hôm đứng ở phòng nghe bố mẹ bàn nhau chuyện ra tòa, nó buồn rười rượi.

    Cô bé 10 tuổi nhưng thông minh xinh xắn, chuyện gì cũng biết. Bởi thế mà mọi người hay bảo nó là bà cụ non. Suy nghĩ của đứa bé 10 tuổi không hiểu hết được ý nghĩa của từ đó nhưng nó chẳng bận tâm, vẫn vui chơi với bạn bè bình thường.

    Bố mẹ nó vốn rất hạnh phúc với nhau, chưa bao giờ to tiếng. Thế nhưng hôm nay vừa từ nhà hàng xóm về, cô bé nghe tiếng cãi nhau của bố mẹ từ phòng khác. Vừa bước chân vào cửa nó đã tái mặt khi thấy bố nó ném cái ly vỡ tan tành trước mặt.

    Mẹ nó vừa thấy con gái thì chạy đến ôm và không ngừng lớn tiếng quát mắng bố nó không có mắt. Nó buồn khi chứng kiến cảnh ấy. Chỉ sau đó ít phút, bố nó bế thốc nó lên xe và chở qua nhà bà nội ăn cơm., để mẹ nó ở nhà một mình.

    Ảnh minh họa

    Bữa cơm tối hôm đó không khí trầm lắng, nó cũng không muốn ăn. Ông bà nội cũng không ăn, riêng bố nó thì cứ uống rượu một mình cho đến khi say khướt và phải gọi mẹ nó tới chở về nhà.

    Nó buồn và chợt nhận ra gia đình chẳng còn như trước. Dạo này bố mẹ nó hay cãi nhau và nó thì không dám hỏi vì sợ bị mắng. Thế rồi một hôm, mẹ nó hỏi, nếu như hai bố mẹ ly hôn nó sẽ sống với ai.

    Nhưng ly hôn là gì, tại sao phải ly hôn. Nó nghĩ mãi không ra. Nó cất tiếng trả lời, nó muốn sống với cả hai. Nhưng mẹ nó bảo chỉ được chọn một trong hai.

    Cô bé 10 tuổi như nó vô tình nhận ra rằng phải chăng bố mẹ nó sẽ không còn sống chung với nhau nữa, sẽ không có những đêm nó mè nheo đòi ngủ cùng cả hai nữa.

    Những ngày gần đây nó cứ thấy mẹ lớn tiếng la bố hay nhậu nhẹt còn bố lại la mẹ hay son phấn, quần áo. Phải chăng đây là lí do bố mẹ nó không sống chung với nhau nữa. Từ ngày nhận biết những bất thường, từ cô bé hiếu động nó chẳng thèm nói năng, chơi nhởi như trước. Mặt nó lúc nào cũng buồn.

    Rồi nó cũng nghe tiếng được bàn nhau của bố mẹ về ngày ra tòa. Là sự thật nó phải chọn giữa hai người sao. Nó nhốt mình trong phòng không thèm xuống ăn cơm tối. Mẹ nó gọi thế nào cũng không được. Tối đó, trằn trọc mãi không ngủ được vì biết ngày mai bố mẹ đưa nhau ra tòa, nó ôm gối xuống và đề nghị cả nhà ngủ với nhau lần cuối.

    Bố mẹ nó nhìn con gái với ánh mắt lạ nhưng rồi cũng nhanh chóng đồng ý. Cả nhà lên giường lúc 10 giờ nhưng nó mãi ríu rít bắt bố kể chuyện, bắt mẹ xoa lưng nên 12 giờ đêm nó mới chìm vào giấc ngủ. Nó thích cảm giác được ngủ giữa bố và mẹ.

    2 giờ sáng nó nghe tiếng gọi của mẹ khi đang mơ màng một giấc mơ không rõ. Tiếng kêu đánh thức nó giật và hoảng hốt nhận ra mình vừa đái giầm trên giường của bố mẹ. Bố mẹ nó ướt hết cả quần áo, ga trải giường cũng ướt. Nó cuối mặt xin lỗi. Còn bố mẹ nó chẳng ai bảo ai lao vào nhà tắm thay đồ. Mãi chẳng thấy bố mẹ ra, nó gọi vọng vào nghe tiếng mẹ bảo nó tự về phòng thay quần áo rồi ngủ tiếp đi.

    Vừa nghe tiếng mẹ, nó cười mỉm rồi tung tăng về phòng mình tiếp tục giấc ngủ ngon. Sáng hôm sau, theo đúng lịch bố mẹ nó sẽ ra tòa nhưng nó ngỡ ngàng thấy mẹ và bố đều không đi.

    Nó sung sướng đến tít mắt hỏi mẹ rằng nó sẽ không phải chọn sống với ai nữa đúng không? Bố mẹ không ly hôn nữa đúng không?

    Lúc này bố mẹ nó mới chợt nhận ra rằng chỉ vì ích kỷ của bản thân mà không khi nào nhìn đến con cái. Giây phút này đây con gái vui biết bao khi nghe tin bố mẹ không ly hôn. Thế mới nó hôn nhân hạnh phúc chính là khi nhìn thấy nụ cười của con.

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/truoc-ngay-bo-me-dua-nhau-ra-toa-con-gai-cau-xin-ca-nha-ngu-voi-nhau-lan-cuoi-a193406.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan