Trong Tây Du Ký, khác với sư huynh Tôn Ngộ Không ngông nghênh, cao ngạo, Trư Bát Giới vốn là nhân vật lười nhác, có phần ham sống sợ chết và khá nhát gan. Điều này đã khiến nhiều khán giả nhầm tưởng rằng nhị đồ đệ của Đường Tăng là người yếu đuối, vô dụng. Trên thực tế, Trư Bát Giới vốn là một trong những cao thủ trên Thiên Đình, sở hữu nhiều phép thuật cực kỳ lợi hại nhưng vì lười biếng, cộng với tâm trí ỷ lại sư huynh Tôn Ngộ Ngộ nên Bát Giới đâm ra ngại "trổ tài".
Trước khi bị đày xuống hạ giới, đầu thai làm lợn, Trư Bát Giới từng là Thiên Bồng nguyên soái trên Thiên Đình, chỉ huy hơn 8 vạn thuỷ binh và thành thạo 36 phép Thiên cang của Đạo giáo. Trong số những phép thuật của Trư Bát Giới, nổi tiếng nhất là phép "cải tử hoàn sinh".
Cụ thể, phép thuật này đã được Bát Giới sử dụng để cứu sư huynh Tôn Ngộ Không trong trận đánh với Hồng Hài Nhi, con của Ngưu Ma Vương và Thiết Phiến Công Chúa. Khi ấy, Đại Thánh đã bị ngọn lửa Chân hoả tam muội của Hồng Hai Nhi thiêu đốt tới độ mê man bất tỉnh, suýt mất mạng.
Nếu khi ấy, không có Bát Giới sử dụng phép thuật cứu sống lúc nguy cấp, Tôn Ngộ Không có lẽ đã hồn bay phách lạc. Phép "cải tử hoàn sinh" lợi hại như vậy nhưng không phải tuyệt chiêu duy nhất của Bát Giới.
Nhân vật này còn thông thạo nhiều phép biến hoá khác vô cùng lợi hại như Oát toàn tạo hóa: Điều khiển trời đất, tạo ra một thế giới giả mà thật, chỉ những người có pháp thuật cao siêu mới luyện được chiêu này; Điên đảo âm dương: Đảo lộn đất trời, thay đổi những lẽ thường của tự nhiên, khiến cho vạn vật di chuyển ngược lại với tạo hóa và thể hiện pháp lực cao thâm của các đạo gia; Di tinh hoán đẩu: Có thể hoán đổi vạn vật trong vũ trụ cho nhau, từ Thần thánh, con người cho đến các loài thú vật hay quỷ quái, yêu ma.
Có thể thấy, chức danh Thiên Bồng nguyên soái trên Thiên Đình trước đây của Trư Bát Giới vốn không phải "hữu danh vô thực". Nhân vật này xét về tài phép có lẽ cũng không thua kém bất kỳ vị thần tiên nào.
Minh Hạnh (T/h)