Tam Quốc Diễn Nghĩa: Nhân vật dễ dàng đánh bại mọi vị tướng của Gia Cát Lượng nhưng lại chết thảm dưới đao một lão tướng
Ngoài Hắc Chiêu, vẫn còn một tiểu tướng ngáng đường Gia Cát Lượng trong chiến dịch phạt Bắc thứ 2.
Ngoài Hắc Chiêu, vẫn còn một tiểu tướng ngáng đường Gia Cát Lượng trong chiến dịch phạt Bắc thứ 2.
Do số lượng nhân tài quá đông mà một số danh tướng của nhà Tào Ngụy bị tiểu thuyết lãng quên một cách đáng tiếc.
Dù cả đời trải qua hàng trăm trận chiến lớn nhỏ nhưng Lưu Bị lại là người không giỏi cầm quân.
Chiến dịch phạt Bắc lần thứ 2 của Gia Cát Lượng thất bại một cách chóng vánh vì bất lực trước thành Trần Thương nhỏ bé.
Sau khi Lưu Bị qua đời, hoàng hậu của ông đã vô tình tạo nên oan sai khiến hoàng thất mất mặt, Gia Cát Lượng mất đi một viên tướng tài ba.
Tam Quốc Diễn Nghĩa lưu truyền câu nói "nhất Lữ nhị Triệu tam Điển Vi, tứ Quan ngũ Mã lục Trương Phi" như để nói về 6 danh tướng được đánh giá là mạnh nhất thời Tam Quốc.
Các danh tướng thời Tam Quốc luôn cần một chủ công anh minh để phát huy được tài năng xuất chúng của họ.
Dù không xuất hiện vào thời kỳ đỉnh cao của giai đoạn Tam Quốc nhưng dòng họ Tư Mã lại là bên giành được chiến thắng cuối cùng.
Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa không hiếm lần xuất hiện những mưu sĩ có năng lực hơn người nhưng lại tự tay hủy hoại đi tiền đồ của chính mình.
Điển Vi có khá ít đất diễn trong Tam Quốc nhưng lại được xếp trên cả Quan Vũ, Mã Siêu và Trương Phi, vốn toàn là danh tướng chiến công lẫy lừng.
Khi còn tại thế, Gia Cát Lượng đã tận tâm bồi dưỡng hai nhân tài nhằm kế thừa đại nghiệp, chỉ tiếc đây lại là sự lựa chọn sai lầm của vị quân sư số một Tam Quốc.
Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, lần duy nhất Gia Cát Lượng đối đầu trực diện với Tư Mã Ý cũng chính là trận chiến chứng minh việc ông giúp Thục là làm trái với thiên ý.
Trong lịch sử vẫn còn bốn nhân vật từng giao đấu một chọi một với Lữ Bố mà có thể sống sót trở về, trong đó có một người còn khiến Lữ Bố cảm thấy sợ hãi.
Dù Lưu Thiện được Gia Cát Lượng tận tình dìu dắt nhưng trong lòng hậu chủ nhà Thục, không một ai thân thiết bằng hoạn quan Hoàng Hạo.
Dù nhiều người cho rằng Tào Tháo đã chết vì quá đa nghi, giết oan Hoa Đà, nhưng sau nhiều năm nhìn lại, có vẻ như Tào Tháo đã không sai.
Dù không phải đối thủ của Triệu Vân, nhưng Chu Thương là nhân vật hiếm hoi trúng tới 3 thương của vị đại tướng này mà không chết.
Dù là một nhân vật kiệt xuất nhưng Mã Trung lại không được trọng dụng, khiến những thông tin về ông trong lịch sử cũng không được ghi chép lại nhiều.
Dù khước từ mọi vinh hoa phú quý, nhưng sau này Quan Vũ vẫn tự xưng là "Hán Thọ đình hầu" - chức quan mà Tào Tháo phong, khiến nhiều người không khỏi bàn tán về ông.
Ngoài sai lầm đánh mất Nhai Đình của Mã Tắc, chiến dịch phạt Bắc lần thứ nhất của Gia Cát Lượng thất bại còn bởi sự xuất sắc của 3 viên tiểu tướng của nhà Ngụy.
Thời Tam Quốc có một người được gọi là "Thường bại tướng quân", đánh trận thua trận đấy, nhưng mỗi lần ra quân lại giết được một viên tướng của phe địch.
Những chiến công lẫy lừng mà Vương Bình mang về cho nhà Thục Hán, chắc chắn sẽ khiến Tào Tháo phải hối tiếc khi đánh mất ông.
Để có thể bảo vệ chính quyền nhà Ngụy, Tào Tháo đã để lại cho Tào Phi rất nhiều mãnh tướng, nhưng 3 trong số đó lại bị hại chết và phế truất làm dân thường.
Tam Quốc là thời kỳ sản sinh ra nhiều đấng anh tài nhất trong lịch sử Trung Quốc, danh tướng đương thời ai cũng là anh hùng hảo hán sức địch trăm người.
Bên cạnh những mưu sĩ kiệt xuất, dưới trướng Tào Tháo còn rất nhiều mãnh tướng giúp vị hùng chủ này có thể đánh đông dẹp bắc.
Lưu Bị và Tào Tháo tuy tính cách trái ngược nhưng đều là quân chủ anh minh, có con mắt nhìn người vô cùng sắc bén.
Trương Phi là một trong những công thần quan trọng nhất giúp Lưu Bị gây dựng đại nghiệp. Dù có chiến công lừng lẫy nhưng chính Trương Phi lại khiến nhà thục sụp đổ.
Họ đều là những nhân vật nổi tiếng thời Tam Quốc, nhưng sau cùng đều vì chữ "quá" mà phải rời khỏi cõi trần khi sự nghiệp còn dang dở.
Trong đại bản doanh của Tào Tháo nhân tài vô kể, nhưng có 4 mãnh tướng mà ông ngày đêm khao khát nhưng đều đi theo kẻ địch mạnh nhất của mình.
Bên cạnh những trận đại chiến đã đi vào sử sách, những màn đơn đấu đỉnh cao giữa các danh tướng đương thời cũng là điểm nhấn đặc sắc trong tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa.
Với sự nhân nghĩa của mình, Lưu Bị đã có thể thu phục biết bao đấng anh hào trong thiên hạ, song vẫn có hai người dù rất tiếc nhưng ông vẫn chẳng thể giữ chân.