Ngày xưa, mỗ? lần công v?ệc trắc trở, chồng về nhà trút nỗ? n?ềm, vợ lắng nghe, cùng ch?a sẻ nhưng g?ờ thì khác, buồn bực gì thì chồng hú bạn ra la? ra? xả stress, vì “có nó? em cũng không h?ểu đâu”; kh?ến vợ thấy mình trở nên xa lạ vớ? chồng.
Rảnh rỗ?, vợ rủ chồng học thêm chuyên môn, vừa nâng cao k?ến thức, vừa để nâng cao thu nhập. Chồng m?ễn cưỡng theo vợ tớ? lớp. Cả lớp ?m phăng phắc, bỗng có t?ếng ngáy như kéo gỗ, nhìn lạ? hóa ra là chồng mình. Vợ khều, chồng quê quá nên ôm tập chu? xuống cuố? lớp… ngủ t?ếp. Tan học, vợ gọ? chồng về.
Chồng dụ? mắt: “Công nhận vô đây ngủ ngon th?ệt”. Nhớ thờ? s?nh v?ên, ha? đứa vẫn thường vô nhà sách đọc ké. Tớ? trường, thấy khóa học nào hay là nhảy vào học chu?. G?ờ có đ?ều k?ện, chồng lạ? chẳng màng tớ? chuyện nâng cấp bản thân, kh?ến vợ thấy nản.
Cách ăn mặc của chồng cũng xuề xòa. Quần áo mớ? vợ mua, chồng để hoà? trong tủ, cứ thích mặc áo cũ đ? làm “cho nó bình dân, ăn d?ện quá thấy lạc lõng g?ữa bạn bè, “xa rờ? quần chúng”. Thậm chí răng của chồng bị mẻ, ám khó? thuốc, vợ g?ục mấy lần vẫn không chịu tớ? nha sĩ. Nh?ều bạn cũ gặp lạ?, trách vợ “xà? chồng hơ? bị hao" kh?ến vợ quê muốn chết!
Vợ dành dụm được ít t?ền, bạn bè rủ hùn nhau mua m?ếng đất ở ngoạ? thành k?ếm lờ?. Vợ bàn vớ? chồng, chồng cườ? hô hô “có mấy đồng lẻ mà cũng đò? k?nh doanh bất động sản”. Chỉ mớ? mấy năm, ngườ? bạn ấy đã mua được ha? cá? nhà để cho thuê, còn vợ chồng mình không b?ết đến kh? nào mớ? đủ t?ền cả? tạo căn nhà đã xuống cấp… Cũng vì tính e dè, buông xuô? mà chồng bỏ qua nh?ều cơ hộ? k?ếm t?ền lẫn thăng t?ến. Con cá? càng lớn, nhu cầu càng nh?ều, vợ rố? bờ? bở? những cân đong đo đếm t?ền nong nhưng chồng cứ bình chân như vạ?, “trờ? s?nh vo? s?nh cỏ mà em”.
Mớ? đây, vợ vừa đ? làm về, hớn hở thông báo vớ? chồng sắp được đề bạt lên chức trưởng phòng. Chồng cườ? toe toét, “Vậy hả em?” rồ? móc đ?ện thoạ? gọ? bạn bè, “nè, ra làm và? ve, mừng vợ tớ sắp được thăng chức”. Chồng xách xe vù ra cửa, tớ? cổng còn ngoá? lạ? nháy mắt vớ? vợ, “khuya anh về sẽ mua cho em hộp gà rán nhé!”. Vợ ngồ? bệt xuống sàn nhà, dở khóc dở mếu vì thằng con chưa a? đưa tớ? lớp học thêm, cơm chưa nấu, nhà chưa dọn…