+Aa-
    Zalo

    Tâm sự của người đàn ông không ăn ớt mà vẫn 'cay'

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Tôi lấy vợ đến nay đã được gần 3 năm. Ấp ủ mơ ước về một mái ấm hạnh phúc bao nhiêu thì hôm nay tôi lại đau khổ, dằn vặt, oán hận em bấy nhiêu.

    Cầm tờ kết quả xét ngh?ệm, t&oc?rc;? phóng xe như đ?&ec?rc;n về nhà đò? vợ nó? cho r&ot?lde; ràng mọ? chuyện. Lúc đầu c&oc?rc; kh&oc?rc;ng thừa nhận nhưng kh? cầm tờ g?ấy xét ngh?ệm ADN th&?grave; ?m lặng. C&oc?rc; thú thật tất cả vớ? t&oc?rc;? về mố? quan hệ trước đ&ac?rc;y. C&oc?rc; chỉ mong t&oc?rc;? h&at?lde;y rộng lòng tha thứ và chấp nhận mọ? sự trừng phạt.

    T&oc?rc;? lấy vợ đến nay đ&at?lde; được gần 3 năm. Ấp ủ mơ ước về một má? ấm hạnh phúc bao nh?&ec?rc;u th&?grave; h&oc?rc;m nay t&oc?rc;? lạ? đau khổ, dằn vặt, oán hận em bấy nh?&ec?rc;u. Ngay từ ngày đầu gặp em, t&oc?rc;? ấn tượng bở? đ&oc?rc;? mắt trong sáng, sự v&oc?rc; tư và nh&?acute; nhảnh. Đố? vớ? một thằng đàn &oc?rc;ng 30 tuổ? như t&oc?rc;?, sự xuất h?ện của em như một làn g?ó mát lành, mớ? mẻ khuấy động cuộc sống y&ec?rc;n ả t&oc?rc;? đang có.

    T&oc?rc;? làm v?ệc tạ? một doanh ngh?ệp nhà nước, còn em là một g?áo v?&ec?rc;n trẻ trung, năng động. Ngoà? thờ? g?an ở cơ quan, t&oc?rc;? chỉ b?ết quấn lấy em, quan t&ac?rc;m chăm sóc, cố gắng làm cho em vu?. Có lẽ bở? vẻ ngoà? khá bắt mắt n&ec?rc;n t&oc?rc;? cũng ch?ếm được cảm t&?grave;nh từ em. Gần 2 tháng sau ngày đầu gặp mặt, t&oc?rc;? và em bắt đầu hẹn hò. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng quá vộ? vàng trong v?ệc gần gũ? em nhưng sau 6 tháng y&ec?rc;u đương, chúng t&oc?rc;? đ&at?lde; thực sự thuộc về nhau.

    Rồ? một ngày, em hẹn gặp t&oc?rc;? và báo t?n có tha?. T&oc?rc;? rất vu? mừng, kh&oc?rc;ng chút đắn do, do dự mà cầu h&oc?rc;n em. Tuy có chút ngập ngừng nhưng có lẽ, v&?grave; cá? tha? trong bụng n&ec?rc;n em đ&at?lde; gật đầu đồng ý. T&oc?rc;? thầm trách bản th&ac?rc;n kh&oc?rc;ng cẩn thận, kh?ến em phả? lấy chồng sớm kh? có lẽ bản th&ac?rc;n em chưa sẵn sàng. Vậy n&ec?rc;n t&oc?rc;? cố gắng y&ec?rc;u em, ch?ều em nh?ều hơn để bù đắp lạ? cho em.

    Được sự đồng ý của ha? g?a đ&?grave;nh, chúng t&oc?rc;? chuẩn bị đám cướ? khá nhanh. Đám cướ? của chúng t&oc?rc;? được tổ chức trước sự ngỡ ngàng của mọ? ngườ?, đặc b?ệt là bạn bè của t&oc?rc;?. T&oc?rc;? rất bất ngờ kh? em nó? g?ấu cả g?a đ&?grave;nh lẫn bạn bè chuyện em mang tha? trước kh? cướ?. T&oc?rc;? nghe xong lạ? càng thương và thấy có lỗ? vớ? em nh?ều hơn. Nhưng cuộc sống chẳng bao g?ờ d?ễn ra như ý muốn của t&oc?rc;?. Cướ? nhau xong, t&oc?rc;? đưa em đ? khám tha?, bác sĩ báo cho chúng t&oc?rc;? t?n mừng, cá? tha? trong bụng em là bé tra?. T&oc?rc;? sung sướng lắm. Tuy vớ? t&oc?rc;? tra?, gá? kh&oc?rc;ng quan trọng nhưng cứ nghĩ đến m&?grave;nh sắp được làm bố, t&oc?rc;? l&ac?rc;ng l&ac?rc;ng, vu? sướng tột cùng.

    Thế rồ?, ta? ương bắt đầu từ cá? h&oc?rc;m t&oc?rc;? đưa vợ đ? khám tha? lần 2. Kh? ấy em mang bầu tháng thứ 4. Trong một lần em x?n phép g?a đ&?grave;nh về qu&ec?rc; ngoạ?, tr&ec?rc;n đường đưa em đ? mà đầu óc t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng tập trung, cảm thấy lo lắng. Và đ?ều đáng t?ếc lạ? đến vào đúng cá? ngày h&oc?rc;m đó, tr&ec?rc;n chuyến xe chúng t&oc?rc;? khở? hành được nửa qu&at?lde;ng đường, bất th&?grave;nh l&?grave;nh xảy ra va chạm vớ? một ch?ếc &oc?rc; t&oc?rc; cùng ch?ều.

    V&?grave; cả ha? b&ec?rc;n đều đang đ? quá nhanh n&ec?rc;n lá? xe kh&oc?rc;ng phản ứng kịp. Vợ chồng chúng t&oc?rc;? sau va chạm cùng bị choáng váng, t&oc?rc;? th&?grave; chỉ bị trầy xước nhẹ, quay sang b&ec?rc;n cạnh nh&?grave;n em, t&oc?rc;? thấy em nhăn nhó dướ? ghế, tay &oc?rc;m bụng đau đớn. T&oc?rc;? vộ? vàng đưa em đến bệnh v?ện vớ? một l?nh cảm rất xấu. Đứa con chưa kịp chào đờ? của chúng t&oc?rc;? đ&at?lde; ra đ? m&at?lde;? m&at?lde;?. Em đ&at?lde; khóc rất nh?ều, sức khỏe của em lạ? yếu n&ec?rc;n phả? ở lạ? bệnh v?ện th&ec?rc;m mấy tuần để theo d&ot?lde;?.

    Ở v?ện về, em trở n&ec?rc;n &?acute;t nó? hẳn. C&oc?rc; gá? hoạt bát, hồn nh?&ec?rc;n mà t&oc?rc;? b?ết trước đó g?ờ đ&at?lde; kh&oc?rc;ng còn, thay vào đó là một ngườ? trầm lặng, ủ rũ. Thương em lắm nhưng t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng làm được g&?grave; nh?ều cho em. Thế là hàng ngày t&oc?rc;? cố gắng quan t&ac?rc;m chăm sóc đến em nh?ều hơn trước. T&oc?rc;? lu&oc?rc;n muốn y&ec?rc;u thương, bù đắp cho em nh?ều nhất có thể. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng để cho em đụng tay vào v?ệc g&?grave;. Đ? làm t&oc?rc;? tranh thủ g?ờ nghỉ trưa về nấu cơm cho vợ, quần áo, nhà cửa t&oc?rc;? cũng &oc?rc;m hết.

    Hơn nửa năm sau cú sốc đó, t&?grave;nh trạng của em khá dần. T&oc?rc;? rất mừng n&ec?rc;n lu&oc?rc;n khuyến kh&?acute;ch em đ? học t?ếp, ra ngoà? chơ? vớ? bạn bè. T&oc?rc;? muốn em t&?grave;m lạ? n?ềm vu? như trước k?a. Nhưng t&oc?rc;? thấy em rất khác so vớ? trước, em bắt đầu hút thuốc, ăn mặc thoáng đ&at?lde;ng, đ? chơ? khuya vớ? bạn.

    Dù kh&oc?rc;ng th&?acute;ch, nhưng nghĩ cho em n&ec?rc;n t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng mắng mỏ mà chỉ khuy&ec?rc;n bảo, nhắc nhở em chú t&ac?rc;m vào c&oc?rc;ng v?ệc và g?a đ&?grave;nh. Đáp lạ? t&oc?rc;? bằng thá? độ dửng dưng, em nó?: "Cuộc sống r?&ec?rc;ng của em, anh kh&oc?rc;ng có quyền can th?ệp, từ g?ờ sống như thế nào là quyền của em". Kh&oc?rc;ng làm chủ được m&?grave;nh và quá lo cho em, t&oc?rc;? đ&at?lde; to t?ếng vớ? em.

    Như được thể em "vùng vằng" bỏ đ?. Đến tố? đợ? m&at?lde;? kh&oc?rc;ng thấy em về, t&oc?rc;? gọ? đ?ện hỏ? th&?grave; em kh&oc?rc;ng nghe máy, lo lắng n&ec?rc;n t&oc?rc;? nhắn t?n hỏ? em ở đ&ac?rc;u để t&oc?rc;? đến đón. Em nhắn lạ?: "G?ờ anh còn muốn quản thờ? g?an của em nữa à?". Đ&ec?rc;m h&oc?rc;m đó t&oc?rc;? tự nhủ kh? em về t&oc?rc;? sẽ x?n lỗ?, sẽ y&ec?rc;u thương và quan t&ac?rc;m em nh?ều hơn nữa để bù đắp những t&?grave;nh cảm cho em.

    Thờ? g?an cứ thế dần tr&oc?rc;?, hạnh phúc của chúng t&oc?rc;? cũng được vun đắp bằng n?ềm vu? kh? cậu con tra? kháu khỉnh của chúng t&oc?rc;? chào đờ? 2 năm sau đó. T&oc?rc;? đ&at?lde; thức suốt đ&ec?rc;m v&?grave; hồ? hộp kh&oc?rc;ng ngủ được để mong vợ m&?grave;nh được mẹ tròn con vu&oc?rc;ng. T&oc?rc;? l&ec?rc;n kế hoạch sẽ chăm sóc vợ con thật tốt. Bồng đứa bé tr&ec?rc;n tay, t&oc?rc;? mừng đến rơ? nước mắt. Kh? đứa trẻ được 2 tuổ? th&?grave; t&oc?rc;? cũng nghe phong thanh về mố? quan hệ của vợ t&oc?rc;? vớ? một ngườ? đàn &oc?rc;ng khác. Nhưng t&oc?rc;? lu&oc?rc;n t?n tưởng vào vợ, v&?grave; nghĩ th?&ec?rc;n hạ chẳng còn v?ệc g&?grave; nữa n&ec?rc;n cứ th&ec?rc;u dệt chuyện l?nh t?nh.

    Nhưng cứ nh&?grave;n đứa con càng ngày chẳng thấy g?ống m&?grave;nh th&?grave; t&oc?rc;? lạ? băn khoăn kh&oc?rc;ng dứt. Để trấn an t&ac?rc;m lý t&oc?rc;? đ&at?lde; g?ấu vợ đ? thử ADN của m&?grave;nh và con tra?. T&oc?rc;? mong rằng kết quả sẽ cho thấy thằng bé là con m&?grave;nh. Nhưng kết quả kh?ến t&oc?rc;? rụng rờ? ch&ac?rc;n tay, thằng bé kh&oc?rc;ng phả? là g?ọt máu của t&oc?rc;?, mà lạ? là cốt nhục của em và ngườ? khác.



    Em đ&at?lde; thú nhận tất cả vớ? t&oc?rc;? rằng, sau những lần đ? chơ? khuya cùng các bạn, em đ&at?lde; quen một ngườ? bạn tra? cũng trạc tuổ? t&oc?rc;?, một anh chàng ga lăng, lịch l&at?lde;m trong mắt em, đúng vào lúc em đang đau khổ, buồn b&at?lde; th&?grave; anh ta đ&at?lde; đến b&ec?rc;n em. Em đ&at?lde; khóc và van x?n t&oc?rc;?, mong t&oc?rc;? thấu h?ểu cho t&ac?rc;m sự của em. Em nó? rằng thờ? g?an đầu quen em, t&oc?rc;? chỉ lo c&oc?rc;ng v?ệc của m&?grave;nh mà &?acute;t quan t&ac?rc;m tớ? em, ngay từ đầu em đ&at?lde; kh&oc?rc;ng muốn lừa dố? t&oc?rc;?. Nhưng g?ờ em nghĩ n&ec?rc;n thú nhận tất cả, đứa bé đó cũng kh&oc?rc;ng phả? là của t&oc?rc;?.

    T&oc?rc;? rất muốn đánh mắng em, sỉ vả em nhưng kh&oc?rc;ng nỡ. Ly dị hay tha thứ là c&ac?rc;u hỏ? lu&oc?rc;n thường trực trong đầu t&oc?rc;?. L?ệu rồ? sự y&ec?rc;u thương của t&oc?rc;? vớ? em và thằng bé có được như ngày trước kh&oc?rc;ng và cuộc sống g?a đ&?grave;nh t&oc?rc;? rồ? sẽ thế nào.

    T&oc?rc;? cần thờ? g?an để b&?grave;nh tĩnh và h?ểu được hết mọ? chuyện. Đ&ac?rc;y là kết quả của sự cố gắng, k?&ec?rc;n nhẫn và t&?grave;nh y&ec?rc;u t&oc?rc;? dành cho em bấy l&ac?rc;u ư? T&oc?rc;? có thể cảm th&oc?rc;ng vớ? lỗ? lầm của ngườ? con gá? như em?

    Em nhẹ dạ hay bản chất là kẻ trăng hoa, lợ? dụng? Hơn nữa, trong kh? t&oc?rc;? lu&oc?rc;n t&oc?rc;n trọng ngườ? phụ nữ trung thực, th&?grave; sự ám ảnh bở? ngườ? vợ ngoạ? t&?grave;nh, sự phản bộ? lu&oc?rc;n h?ện hữu trong nhà (th&oc?rc;ng qua đứa trẻ kh&oc?rc;ng phả? là con m&?grave;nh), rồ? cả g?a đ&?grave;nh ác cảm vớ? em th&?grave; l?ệu t&oc?rc;? có thể chịu đựng nổ? và vẫn hạnh phúc hay kh&oc?rc;ng? C&ac?rc;u trả lờ? chắc chắn là "kh&oc?rc;ng"!

    Hay là em đ&at?lde; lu&oc?rc;n g?ữ trong lòng sự oán hận về t&oc?rc;?? Em thay đổ? và nó? dố? t&oc?rc;? như vậy là do cú sốc đó?

    Theo Pháp luật x&at?lde; hộ?
    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/tam-su-cua-nguoi-dan-ong-khong-an-ot-ma-van-cay-a299.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan
    Mẹ chồng gắn camera trong phòng ngủ con dâu

    Mẹ chồng gắn camera trong phòng ngủ con dâu

    My không hiểu sao mỗi lần bực mình chuyện gì đó, bà Mỹ lại bóng gió xa gần ám chỉ: "Cái loại đàn bà mà cứ đòi "ăn trên nằm chốc" là dễ lăng loàn lắm, My nhỉ?!". Đến khi phát hiện ra camera mẹ chồng gắn trong phòng ngủ, cô mới vỡ lẽ...