Tôi rất muốn liên lạc với anh nhưng không muốn phá hoại hạnh phúc người khác.
Tháng 8 năm ngoái, tôi và anh quen biết nhau. Lúc đó cảm thấy rất có duyên phận, anh còn đến cả công ty tôi để tỏ tình. Cảm động trước tình cảm mãnh liệt của anh, tôi đáp ứng trở thành bạn gái của anh.
Sau khi yêu nhau, chúng tôi phát hiện cả hai có rất nhiều điểm chung, rất nhiều sở thích, làm gì cũng vô cùng ăn ý, vui vẻ. Nửa năm hạnh phúc trôi qua, anh nói muốn ra ngoài để phát triển sự nghiệp, không muốn bó chân ở thành phố nhỏ nơi tôi và anh sinh sống. Tôi cũng nghĩ còn trẻ nên phấn đấu, rất cổ vũ anh ra ngoài vươn lên, lập nghiệp.
Đi tới bất cứ đâu tôi cũng thấy hồi ức của tôi và anh (Ảnh minh họa). |
Chuyển đến thành phố lớn, nhờ có năng lực lại biết cách ăn nói, cư xử khéo léo, rất nhanh chóng anh đã tìm được một công việc phù hợp, mức lương cao lại có cơ hội phát triển, thăng chức.
Tuy nhiên thời gian này anh rất ít gọi điện thoại cho tôi, khi tôi gặng hỏi thì anh chỉ nói anh rất bận, không có thời gian. Chúng tôi cãi nhau nhiều hơn và mỗi lần cãi nhau đều là tôi làm lành vì không thể chịu được nỗi nhớ anh dày vò tâm can.
Thế nhưng không ngờ rằng, tết Trung thu vừa rồi, anh đột nhiên cắt đứt liên lạc với tôi, không nghe điện thoại của tôi, không trả lời tin nhắn. Đến khi tôi điên cuồng gọi điện thì anh mới chịu nhấc máy, trong lúc vô ý tôi nghe thấy tiếng một cô gái ở phía xa. Ngay sau đó, anh tắt máy, không một lần liên lạc lại.
Vài ngày sau, một cô gái gọi điện cho tôi và nói mọi sự thật cho tôi biết. Hóa ra, anh đã có người yêu được 3 năm, trong thời gian yêu cô gái kia, anh vẫn lén lút qua lại với tôi. Mới đây, khi cô gái kia có thai anh mới muốn rũ bỏ tôi để ở bên cạnh cô ấy.
Sau khi biết sự thật, tôi không có cách nào chấp nhận. Anh thì vẫn lặng im, tôi hận anh vì không một lời giải thích. Lừa dối, phản bội là tất cả những gì tồn tại trong đầu tôi.
Hàng ngày tôi lấy nước mắt rửa mặt, tinh thần luôn bất ổn, thậm chí có lúc tôi quấy rối cuộc sống của anh bằng cách nhắn tin cho cô bạn gái lâu năm của anh, kể lể về chuyện giữa tôi và anh, nói rằng chúng tôi đã thân mật như thế nào, yêu nhau ra sao, anh chiều chuộng tôi những gì... Tôi nói tất cả những điều đó với mục đích khiến cô ấy đau khổ để buông tha anh ấy, để anh ấy trở về bên tôi.
Tuy vậy, tất cả đều là vô nghĩa, bạn gái của anh rất bình tĩnh, cô ấy nói rằng cô ấy tức giận xong rồi, giờ họ rất hạnh phúc chuẩn bị đám cưới và đang đón chờ đứa con đầu lòng của họ.
Thế nhưng anh là người đàn ông đầu tiên của tôi, giữa chúng tôi có quá nhiều hồi ức đẹp đẽ mà tôi không thể chôn giấu. Mặc dù dặn mình phải quên anh đi nhưng tôi vẫn liên lạc với anh.
Tôi từng hỏi anh rằng anh đã bao giờ yêu tôi hay chưa? Anh trả lời rằng anh có yêu tôi, có nhớ tôi nhưng vì bạn gái anh có thai nên anh không thể lựa chọn khác, anh phải có trách nhiệm, xin tôi hãy quên anh đi.
Tôi đau đớn thấu tim gan khi nghe những lời đó của anh và chủ động cắt liên lạc. Nhưng trái tim muốn điều nó muốn, tôi không thể ngăn cản trái tim của mình nhớ đến anh.
Đến bây giờ tôi vẫn không ngừng quan tâm những tin tức về anh. Tôi rất ghét bản thân mình yếu đuối như vậy nhưng không có cách nào để kiềm chế, để thoát khỏi nỗi nhớ anh da diết.
Đi tới bất cứ đâu tôi cũng thấy hồi ức của tôi và anh. Từ khi chia tay, tôi mất đi mục tiêu sống, mỗi ngày quanh quẩn ngoài đi làm và duy trì sự tồn tại, tôi không thiết làm gì khác, cảm giác cô đơn quấn lấy tôi không buông, khiến tôi ngạt thở.
Tôi nên làm gì bây giờ? Tôi rất muốn liên lạc với anh nhưng không muốn làm kẻ thứ ba hèn hạ, phá hoại hạnh phúc người khác. Cô gái kia rất tốt, là một cô giáo cấp 2 hiền lành, biết cư xử. Tôi không muốn cô ấy bị tổn thương nhưng tôi cũng thực sự không muốn mỗi ngày đều sống trong sự tưởng niệm thống khổ, dày vò.
Nguồn: Dân Việt
Xem thêm video:
[mecloud]HAofun0ZbR[/mecloud]