Dù đã có chồng, con nhưng Nguyễn Thị Hả?, SN 1973, ở xã Yên Mỹ, huyện Lạng G?ang, tỉnh Bắc G?ang không chịu được cảnh khó nhọc cùng chồng nuô? con.
Hả? đã bỏ chồng, bỏ con thơ theo tình nhân buôn ma túy. G?ờ đây phả? đố? d?ện vớ? bản án chung thân, Hả? mớ? nhận ra g?á trị của cuộc sống...
Lộ “mặt nạ” ngườ? mẹ kém nhân cách...
Được s?nh ra trong g?a đình nền nếp, nhưng học đến lớp 7, Hả? rẽ lố? và lên Ga Kép, tỉnh Bắc G?ang làm thuê. Hả? làm công v?ệc bưng bê ở khu phố thị ồn ào này. Cũng từ đây Hả? gặp anh Nguyễn Văn Vĩ làm công nhân ở Ga Kép. Vớ? nét thơ ngây, cùng g?ọng nó? nhỏ nhẹ, Hả? đã ch?ếm trọn tình yêu từ ngườ? đàn ông này. Năm 1990, họ nên duyên vợ chồng bằng một đám cướ? không mấy khá g?ả nhưng đầm ấm. Sau kh? cướ?, thấy công v?ệc ở ga khó khăn, Hả? bàn vớ? chồng x?n nghỉ “một cục”, về quê chồng ở huyện Hậu Lộc, tỉnh Thanh Hóa s?nh sống. B?ết vợ không làm được ruộng, anh Vĩ đã tìm cho vợ một góc nhỏ ở chợ gần nhà để Hả? buôn bán, k?ếm kế s?nh nha?.
V?ệc buôn bán chẳng mấy dư dả nên dù cả ha? rất cố gắng nhưng thu nhập chẳng đáng là bao kh?ến cho cuộc sống vợ chồng Hả? thêm phần khó khăn. Từ đây, vợ chồng Hả? bắt đầu có những chuỗ? ngày “cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt”. Những lần như thế, Hả? luôn lấy cớ để lớn t?ếng vớ? chồng con. Một mặt cũng h?ểu phần nào tính cách vợ, một mặt thương các con nên chồng Hả? đã cố gắng nín nhịn, thu xếp công v?ệc trong g?a đình để g?ảm gánh nặng cho Hả?. Thế nhưng, vớ? ngườ? đàn bà này ngần ấy v?ệc chồng làm vẫn chưa đủ.
Hả? vốn được ông trờ? ban cho nhan sắc mặn mà, dù có tớ? ha? mặt con nhưng cô ta vẫn mang những nét đằm thắm. Dù b?ết Hả? có chồng, có con nhưng đã không ít ngườ? đàn ông muốn thậm thụt bên cô. Năm 1997, Hả? bỏ lạ? chồng cùng 2 con nhỏ, theo ngườ? đàn ông khác vào Nam s?nh sống.
Nhưng vào đến đây, Hả? đã vỡ mộng. Cuộc sống không như v?ễn cảnh mà ngườ? đàn ông “lạ” ấy vẽ ra. Hả? t?ếp tục cuộc sống buôn ba từ phụ hồ cho đến rửa bát thuê để sống qua ngày. Đã có những lúc tưởng chừng “ngườ? đàn bà đẹp” này không thể trụ nổ?. Nhưng đúng lúc Hả? bế tắc nhất thì cô lạ? gặp ngườ? đàn ông hơn mình tớ? 20 tuổ?. Ông ta đã ngỏ ý muốn x?n cho Hả? một công v?ệc mớ? vừa nhàn hạ vừa lương cao.
G?ữa lúc ngổn ngang vớ? “cơm, áo, gạo, t?ền”, Hả? như chết đuố? vớ phả? cọc. Và rồ?, Hả? đã “ngã” vào vòng tay ngườ? đàn ông thứ 3, sẵn sàng bỏ ngườ? đàn ông. Đưa tay vén ngang vạt áo, Hả? kể: “Anh ấy bảo x?n cho tô? làm ở Cty sách th?ết bị trường học ở Đồng Na?, tô? mừng lắm. Hàng ngày, ở phòng trọ nhếch nhác, tô? mong ngóng anh báo t?n công v?ệc mớ?. Nhưng đợ? mã?, chẳng thấy ngườ? đàn ông ấy quay lạ?. Và rồ?, tô? đã h?ểu rằng, vớ? trình độ thấp kém của mình thì làm sao làm v?ệc ở Cty sách được”.
Tình cảnh ấy kh?ến Hả? tỉnh ngộ. Cô muốn quay về quê x?n lỗ? chồng con để làm lạ?. Nhưng ngày cô trở về, bước vào căn nhà vốn một thờ? đầy ắp t?ếng cườ?, t?ếng nó? trẻ thơ ấy bỗng nặng nề một cách khó tả. Hả? kể: “Kh? b?ết mình bị lừa, tô? tính đường về quê chồng. Nhưng ngày về, các con không đứa nào nở được nụ cườ?, còn chồng tô? đã lớn t?ếng rồ? đuổ? tô? ra khỏ? nhà...”
Năm 2007, xấu hổ, tủ? nhục, Hả? tìm về quê mẹ đẻ song cũng không có chỗ cho Hả? dừng chân. Đang trong lúc cùng cực, thì có ngườ? ở thị xã Cẩm Phả, tỉnh Quảng N?nh rủ cô ta xuống g?úp v?ệc cho một quán cơm. Được năm bữa nửa tháng ở nơ? đây, Hả? lạ? khăn gó? về quê mở quán bán hàng ăn. Chính công v?ệc này đã kh?ến cô g?ao lưu, t?ếp cận vớ? nh?ều đố? tượng kh?ến Hả? rẽ vào ngõ cụt của cuộc đờ?.
Đố? tượng Nguyễn Thị Hả? trong trạ? g?am. Ảnh: H.Anh
Day dứt muộn màng...
Theo đó, đầu năm 2010, Hả? quay về Bắc G?ang, thuê một quán nhỏ ở chợ gần mở quán bún, phở. Mớ? mở nên lượng khách còn ít, th? thoảng có một và? khách vãng la? ghé ăn. Đang trong lúc ế hàng, có một ngườ? đàn ông vào gọ? phở, ăn xong ông ta còn thừa t?ền nhưng lạ? không nhận lạ?. Những ngày sau, ngườ? đàn ông này t?ếp tục tỏ vẻ phóng khoáng, không lấy t?ền thừa. Hả? cảm thấy ông khách có vẻ “ga lăng” và bắt đầu thấy mến ông ta.
Tháng 5- 2011, ông ta đến và đề nghị Hả? theo ông ta làm ăn t?ền nh?ều mà không vất vả. Hả? kể: “Ông ta trông cũng hào hoa, lần nào đến quán cũng bảo em buôn bán thế này thì bao g?ờ mớ? g?àu được. Ông ta bảo đ? làm vớ? ông ấy, sẽ trả 2 tr?ệu đồng một lần và sẽ đầu tư cho em mua một cá? tủ lạnh để bán hàng. Thấy thế, lúc đầu em không t?n nhưng thấy ông ta có vẻ chân thành nên em đã t?n và làm theo…”
Ch?ều 24-5-2011, theo sự chỉ dẫn của ngườ? đàn ông đó, Hả? ra đường QL đợ? khoảng 20 phút có một thanh n?ên đ? xe máy đến đưa cho Hả? một tú? xách du lịch và 300 nghìn đồng để cô đ? xe khách xuống Móng Cá?, tỉnh Quảng N?nh. Hả? bảo rằng, lúc cầm tú? xách trong tay, Hả? đã lưỡng lự nhưng ngườ? thanh n?ên đó đã vụt xe đ? mất.
Khoảng 22g cùng ngày, Hả? đến bến xe Móng Cá? và được một ngườ? đàn ông đợ? sẵn ở đó đón, đưa vào nhà nghỉ. Đợ? đến 5g sáng ngày hôm sau có một ngườ? phụ nữ tìm đến gặp cô để lấy “hàng”. Đúng lúc đó, ông chủ nhà nghỉ phát h?ện ha? ngườ? đang g?ao ma túy nên ông ta l?ền đuổ? ra khỏ? phòng trọ. Hả? đành g?ấu vào trong ngườ? mang ra g?ao cho ngườ? phụ nữ lạ. Tuy nh?ên, kh? cả ha? ra đến đường thì ngườ? đàn bà này bị CA TP Móng Cá? bắt g?ữ. Qua đ?ều tra, xác m?nh, lực lượng cảnh sát đã xác định Hả? vận chuyển 621,4 gam hero?n.
Nhận mức án chung thân về tộ? “Vận chuyển trá? phép chất ma túy” kh?ến cho Hả? đắng chát. Hả? bảo rằng, nh?ều đêm những bạn tù khác chìm vào g?ấc ngủ thì cũng là lúc Hả? trằn trọc không yên g?ấc. Những lúc ấy, cô thèm cảm g?ác được yêu thương, được chồng và con tha lỗ?.
“Nhưng tất cả những đ?ều ấy g?ờ đây là một thứ gì đó rất xa xỉ vớ? ngườ? mang đầy tộ? lỗ? này. Vì ngườ? chồng của tô? đã chết sau một cơn bạo bệnh, còn đứa con thứ ha? vẫn g?ận mẹ nên nó cũng chưa một lần lên thăm tô?. Nhưng đ?ều đó, tô? cũng không dám trách con nửa lờ?, bở? tất cả những ngh?ệt ngã của cuộc sống này một phần do chính tô? gây ra...”, Hả? chua chát nó?.
Theo Pháp luật và Xã hộ?