+Aa-
    Zalo

    Đau đớn tột cùng khi gia đình đuổi mẹ con tôi ra đường giữa đêm

    • DSPL

    (ĐS&PL) - (ĐSPL) – Tôi đau đớn khi đến ngày sinh nở, phải cấp cứu trong bệnh viện, bố mẹ đẻ và em ruột không hề quan tâm mà còn liên tục đòi tiền trọ, điện nước.

    (ĐSPL) – Tô? đau đớn kh? đến ngày s?nh nở, phả? cấp cứu trong bệnh v?ện, bố mẹ đẻ và em ruột không hề quan tâm mà còn l?ên tục đò? t?ền trọ, đ?ện nước.

    Từ kh? còn là s?nh v?ên đạ? học, ngay từ năm thứ nhất, không như những bạn học khác tô? đã phả? k?ếm đủ v?ệc làm thêm để phụ g?úp g?a đình. Lúc ấy, mẹ bảo đưa phân nửa t?ền lương k?ếm được để mua sắm lặt vặt trong g?a đình dù tô? chẳng thấy vu? chút nào.

    Sau kh? ra trường 1 năm, tô? yêu và lấy một ngườ? ngoạ? tỉnh. G?a đình anh ở tận Quảng Bình. Bố mẹ tô? dù chấp nhận đám cướ? nhưng luôn tỏ vẻ khó chịu và không ưa gì anh. Lý do là vì anh nghèo, nhà anh ở xa và trên hết là anh buộc phả? ở rễ.

    Kh? ấy, lương tô? dạy học mớ? ra trưởng chỉ ở khoảng trên 2 tr?ệu, còn anh mớ? đ? làm nên còn thấp hơn tô?. Ấy vậy mà hằng tháng, mẹ tô? vẫn yêu cầu tô? đóng t?ền ăn ở gần 2 tr?ệu như lúc chưa cướ?. Không chỉ thế, mẹ còn bắt tô? phả? đưa không quá 3, 4 ngày, nếu trễ mẹ tỏ vẻ cau có, khó chịu ra mặt.

    Chồng tô? thấy vậy nên rất bực mình. Anh ấy luôn trách móc g?a đình tô? keo k?ệt, không thương con. Đ?ều đó kh?ến tô? luôn mệt mỏ? vì đứng g?ữa g?a đình và chồng con. Vợ chồng tô? ở nhà bố mẹ được gần 1 năm thì có chuyện. Chồng và mẹ tô? cã? nhau vì những thứ t?ền nong, vụn vặt đó. Chúng tô? buộc phả? dọn ra ngoà? tìm phòng trọ ở.

    Lúc đó, em gá? tô? đang học lớp 7, đứa út học lớp 2. Rồ? đứa lớn bất ngờ đò? nghỉ học đ? làm. Bố mẹ tô? lúc đó lạ? trách tô? không chăm lo em, bỏ đ? lấy chồng rồ? để em thất học. Mẹ tô? luôn m?ệng mắng tô? bất h?ếu, không chăm lo g?a đình, chỉ ích kỷ lo cho mình. Rồ? bảo tô? không lo đ? làm k?ếm t?ền để sửa sang lạ? nhà cửa cho bố mẹ mà đ? lấy chồng sớm.

    Thực sự lúc đó tô? thấy bực tức và chán nản vô cùng. Trong kh? bạn bè được bố mẹ chăm lo, không phả? suy nghĩ gì đến t?ền nong, ngay từ năm đầu đạ? học, tô? đã phả? đ? k?ếm t?ền trang trả? ch? phí học tập, vừa phả? ch?a ra cho bố mẹ, em út. Ấy vậy mà mẹ nỡ rũ bỏ hết, nó? tô? bất h?ếu.

    Sau kh? dọn ra ngoà? ở, cũng vì th?ếu thốn mà tô? và chồng suốt ngày cã? nhau. Rồ? chồng tô? cặp bồ vớ? một cô làm cùng. Tô? về nhà chỉ mong được mẹ an ủ?, sẻ ch?a như những bà mẹ khác. Nhưng trá? lạ?, mẹ tô? lạ? bảo, chồng tô? ngoạ? tình là vì tô? ngu. Bảo tô? ngu từ lúc chọn chồng, không b?ết lấy một ngườ? g?àu có, địa vị, lạ? chạy theo một kẻ nghèo đó?, hỗn láo… Tô? nuốt nước mắt bỏ về không nó? gì.

    Tô? về nhà chỉ mong được mẹ an ủ?, sẻ ch?a như những bà mẹ khác. Nhưng trá? lạ?, mẹ tô? lạ? bảo, chồng tô? ngoạ? tình là vì tô? ngu. (Ảnh m?nh họa)

    Sau đó, chúng tô? ly hôn và 2 năm sau, tô? lấy chồng mớ?. Chúng tô? vẫn phả? thuê nhà ở. Hằng tháng, ngoà? t?ền thuê trọ, tô? còn gử? về nhà 500 nghìn. Tháng nào mà gử? chậm thì bố, mẹ tô? gọ? đ?ện nhắc l?ền. Rồ? tô? có bầu, mọ? khó khăn trong cuộc sống lạ? t?ếp tục đè lên va? tô?. Gần s?nh thì chúng tô? lạ? dọn về thuê nhà bố mẹ ở (bố mẹ tô? có một dãy phòng cho thuê).

    Lúc còn đ? làm, tô? còn có t?ền gử? bố t?ền thuê trọ hằng tháng, nhưng đến lúc nghỉ s?nh, vì cơ quan chưa thanh toán t?ền bảo h?ểm nên tô? không có t?ền gử? bố mẹ. Tô? nó? sự tình thì mẹ tô? gạt phăng đ? bảo, “Mày không có thì bảo chồng mày đưa, không và? tr?ệu thì 1, 2 gì cũng được”. Tô? ứa nước mắt tủ? thân. Thầm nghĩ, chẳng nhẽ bố mẹ không thương tô? sao. Tạ? sao mẹ rứt ruột s?nh tô? ra mà xem tô? như ngườ? dưng nước lã như vậy. Tô? không t?ếc mấy tr?ệu t?ền nhà mà chỉ đau lòng vì bụng mang dạ chửa, mọ? gánh nặng đổ lên đầu mà còn phả? chịu áp lực t?ền nong từ chính bố mẹ đẻ như vậy.

    Tô? s?nh sớm 2 tuần, vì huyết áp cao nên phả? đ? cấp cứu. Lúc đấy, vì không chuẩn bị t?ền kịp (t?ền gử? thẻ chưa kịp rút) nên tô? có bảo chồng sang mượn tạm mẹ và? tr?ệu. Tô? phả? đau đớn nửa ngày mớ? s?nh. Từ lúc vào v?ện đến lúc s?nh chỉ có chồng tô? bên cạnh, bố mẹ đẻ dù ở gần nhưng không hề vào chăm.

    Tô? đau đớn vớ? thuốc thang, dây rợ vì huyết áp cao và vừa s?nh xong, ngườ? mệt mỏ? và đó?. Tô? thèm lắm một bát cháo chăm con của mẹ như bao ngườ? khác, nhưng không..! Mẹ tô? không hề vào thăm con, thăm chá, bà chỉ gọ? đ?ện bảo tô? mang thẻ về để bà rút t?ền trọ và t?ền mượn hôm bữa.

    Tô? nằm v?ện gần 1 tuần, chồng thức đêm mấy ngày nên nhờ mẹ lên trông thay. Mẹ tô? bảo, mẹ nhức đầu không thức nổ? đâu. Tô? nhờ mẹ một đêm mà không được, trong kh? mẹ chồng đã g?à yếu ở xa vẫn luôn gọ? đ?ện bảo lên chăm tô?. Thế là ha? vợ chồng tô? đành tự xoay xở mọ? thứ. Tô? buồn vô hạn, nước mắt chỉ muốn trào ra nhưng phả? cố kìm nén vì sợ chồng b?ết, lo lắng. Tạ? sao, bố mẹ không thể đợ? con ra v?ện rồ? hằng đò? sao? Tạ? sao bố mẹ lạ? đố? xử vớ? tô? như vậy?

    Đỉnh đ?ểm mâu thuẫn, cách đây mấy ngày, mẹ tô? vẫn g?ọng đ?ệu cũ trách móc tô? là chị cả mà không b?ết lo cho g?a đình, em út nên trờ? phạt lấy phả? ha? ông chồng nghèo rớt mùng tơ?. Rồ? bà còn nhẫn tâm bảo tô? ăn ở thế nào mớ? s?nh con non và bị huyết áp cao, chứ ngườ? ta bình thường có sao đâu.

    Tô? bực tức quá nên không kìm nén, nó? hết những suy nghĩ lâu nay. Nhưng ngờ đâu, lúc đó, cả nhà tô?, bố mẹ và em tô? đều hùa vào chử? tô?, bảo tô? ngu.

    Mẹ tô? bảo, “Nếu không đò? t?ền mày, lấy đâu ra đóng t?ền đ?ện nước, t?ền ăn hằng ngày. Tao phả? đò? để thằng chồng mày b?ết thân mà lo. Hồ? xưa tao s?nh con bà ngoạ? mày có lên chăm đâu mà g?ờ mày trách tao. Mày ăn ở không ra gì nên mớ? bị trờ? đánh”.

    Rồ? cả bố và ha? em tô? hùa vào bênh mẹ. Đứa em gá? tô? hết mực thương yêu g?ờ bảo tô? hỗn mớ? đ? lớn t?ếng vớ? mẹ như thế, rồ? nó đuổ? tô?: “Chị đ? đ?, đừng ở đây làm khổ bố mẹ nữa. Chị không trách mẹ chồng lên thăm mà sao về trách mẹ”.

    Đêm đó, tô? vẫn quyết ôm con ra ngoà? thuê trọ ở. (Ảnh m?nh họa)

    Tô? đau đớn tột cùng kh? cả nhà đều quay lưng lạ? vớ? tô? như thế. Nhưng dù đau buồn như thế nào, dù nước mắt không ngớt rơ?, dù thương g?a đình và các em nh?ều lắm, đêm đó, tô? vẫn quyết ôm con ra ngoà? thuê trọ ở.

    L?nh Vân (l?nhvan-86tn@gma?l.com)

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/dau-don-tot-cung-khi-gia-dinh-duoi-me-con-toi-ra-duong-giua-dem-a10892.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan
    Thực hư chuyện hai mẹ con bỏ bố bị bại liệt ra ngoài ở?

    Thực hư chuyện hai mẹ con bỏ bố bị bại liệt ra ngoài ở?

    (ĐSPL) - Bắt đầu từ một câu chuyện trên facebook khi có người chia sẻ những phẫn nộ về sự vô tâm của 2 mẹ con bỏ chồng, cha bị bại liệt ra ngoài ở tại Hà Nội đã khiến cộng đồng mạng bàng hoàng những ngày qua. Nhưng phải chăng tất cả mới chỉ là phần nổi của tảng băng chìm?