Trong lúc đi làm ngoài đồng, người đàn ông đã bị cọc tre nhọn ở bờ ruộng đâm vào bàn chân. Vết thương sâu, rộng, tạo đường hầm, sau đó nhiễm khuẩn và hoại tử.
Bệnh nhân đang được điều trị tích cực tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hòa Bình. Ảnh: Vietnamnet |
Theo Vietnamnet, Tiến sĩ, bác sĩ Hoàng Công Tình, Trưởng khoa Hồi sức tích cực, Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hòa Bình cho biết, bệnh nhân là nam giới, 53 tuổi.
Trước đó, trong lúc đi làm ngoài đồng, người đàn ông đã bị cọc tre nhọn ở bờ ruộng đâm vào bàn chân. Vết thương sâu, rộng, tạo đường hầm, sau đó nhiễm khuẩn và hoại tử. Người bệnh đã điều trị bằng kháng sinh tại nhà 1 tuần, tuy nhiên bệnh ngày càng tiến triển nặng hơn.
Ngày 1/7, bệnh nhân được chuyển đến bệnh viện tỉnh điều trị. Kết quả thăm khám ban đầu, bệnh nhân bị suy đa phủ tạng, hôn mê sâu, suy hô hấp phải thở bằng máy, suy gan, suy thận cấp. Vết thương vùng chân trái nhiễm khuẩn, nhiều mủ và tổ chức hoại tử, huyết áp không đo được.
Bác sĩ các khoa Cấp cứu, Hồi sức tích cực - Chống độc và khoa Kiểm soát nhiễm khuẩn - Vi sinh đã hội chẩn, lấy bệnh phẩm nuôi cấy tìm vi khuẩn, kết quả dương tính với vi khuẩn Whitmore.
“Hiện tại, bệnh nhân vẫn trong tình trạng nặng nhưng các tạng suy đã có dấu hiệu cải thiện, đã giảm được liều thuộc co mạch mà vẫn duy trì huyết áp trong giới hạn cho phép”, bác sĩ Hoàng Công Tình chia sẻ.
Bệnh Whitmore do trực khuẩn Gram âm Burkholderia pseudomallei gây nên, là căn bệnh chưa có vaccine dự phòng. Vi khuẩn gây bệnh có trong đất, đường lây nhiễm chủ yếu do vùng da tổn thương tiếp xúc với đất nhiễm khuẩn hoặc bệnh nhân hít phải các hạt bụi đất chứa vi khuẩn này.
Bệnh thường xảy ra vào mùa mưa, tập trung từ tháng 6 đến tháng 11 hàng năm. Người có sẵn các bệnh lý mạn tính như đái tháo đường, bệnh thận mạn tính, bệnh phổi mạn tính... dễ bị mắc Whitmore.
Khi vi khuẩn xâm nhập vào cơ thể con người, bệnh nhân có thể bị nhiễm khuẩn với các mức độ khác nhau, bao gồm nhiễm khuẩn tại chỗ (khu trú), nhiễm khuẩn toàn thân (nhiễm khuẩn huyết), sốc nhiễm khuẩn hoặc suy đa tạng.
Điều trị bệnh Whitmore hết sức khó khăn, phải dùng kháng sinh nhóm ceftazidime hoặc carbapenem, cotrimoxazole tấn công liều cao liên tục trong ít nhất khoảng 2 tuần, sau đó dùng kháng sinh duy trì 3 đến 6 tháng nữa.
Nếu không được điều trị đúng liều, đúng phác đồ và theo dõi sát sao, bệnh dễ tái phát, sức khỏe bệnh nhân suy kiệt dần và có thể tử vong. Quá trình theo dõi điều trị bệnh kéo dài, lại tốn kém nên không ít bệnh nhân đã bỏ cuộc. Đây là một trong những nguyên nhân dẫn đến thất bại trong điều trị và tỷ lệ tử vong cao.
Mộc Miên (T/h)