(ĐS&PL) Chỉ vì muốn có t?ền sửa má? nhà để mỗ? kh? mưa không phả? chịu cảnh cầm xoong nồ? hứng nước, Hoa chấp nhận sang châu Ph? chuyển quần áo về châu Á. Nhưng không ngờ, đó chỉ là cá? bẫy đã được g?ăng từ trước để cô vận chuyển ma túy trá? phép. Cuố? cùng, Hoa phả? lĩnh án tử để lạ? ba đứa con bơ vơ.
Ngườ? đàn bà và 5kg ma tuý
Nguyễn Thị Hoa (47 tuổ?, quận Gò Vấp, TP.HCM) lấy chồng khá sớm. Vợ chồng Hoa s?nh được ba cô con gá?. Cuộc sống của g?a đình Hoa lúc đầu cũng khá hạnh phúc, nhưng cá? nghèo cứ bám r?ết nên mâu thuẫn vợ chồng thường xuyên xảy ra. Kh? mâu thuẫn lên đến đỉnh đ?ểm, ha? vợ chồng kéo nhau ra tòa l? dị. Vì không muốn các con bị ch?a đàn sẻ nghé nên Hoa chấp nhận nuô? cả ba. Mặc dù các con còn nhỏ, chồng không phụ t?ền nuô? dưỡng, thế nhưng, chưa một lần Hoa khó chịu, nó? nặng nó? nhẹ bở?: “Tô? quyết định nuô? con thì phả? chấp nhận”.
Bốn mẹ con Hoa sống trong căn nhà cũ nát ở hẻm sâu vớ? d?ện tích 25m2. Cách đây khoảng 2 năm, sau một cơn mưa lớn, má? của căn nhà bị hư hỏng nặng. Cũng từ đó, mỗ? kh? trờ? mưa, nước dột vào trong nhà kh?ến bốn mẹ con vô cùng khổ sở. Hoa còn nhớ, không ít đêm đang ngủ, bỗng nh?ên trờ? mưa, nước dột ướt hết mền ch?ếu kh?ến cả nhà tỉnh ngủ. Thương con, Hoa ao ước có t?ền sửa má? nhà đề không phả? chịu cảnh hứng nước mùa mưa. Thế nhưng, mong ước đó trở nên xa vờ? bở? cơm ăn, áo mặc của 4 mẹ con cũng vẫn còn chật vật.
Trong một lần gặp lạ? M?nh, ngườ? yêu cũ tên, Hoa làm quen vớ? Trần Thị Phương Tr?nh (29 tuổ?, ngụ quận Gò Vấp, TP.HCM). Sau lần gặp gỡ đó, Tr?nh thường xuyên rủ Hoa đ? cà phê. Sau và? lần trò chuyện về hoàn cảnh g?a đình, Tr?nh tỏ ra thương cảm và gợ? ý sẽ g?ớ? th?ệu cho v?ệc làm có nh?ều t?ền để cả? tạo cuộc sống. Tr?nh cho b?ết, mình có quen vớ? một phụ nữ cần ngườ? chuyển áo quần từ châu Ph? về châu Á vớ? t?ền lương từ 10 ngày đến nửa tháng là 2.000 USD (hơn 40 tr?ệu đồng).
Đố? vớ? một ngườ? phụ nữ nghèo, nuô? ba đứa con thơ, 40 tr?ệu đồng là một con số khổng lồ. Chưa một lần ra nước ngoà?, lạ? phả? xa các con trong khoảng thờ? g?an dà?, Hoa cũng suy nghĩ. Tuy nh?ên, ma lực đồng t?ền quá lớn kh?ến Hoa gật đầu đồng ý. Trước kh? đ?, Hoa vẫn còn dặn đứa con gá? lớn phả? chăm sóc cho ha? em và ngược lạ?, ha? đứa em phả? nghe theo lờ? chị cả.
G?ấc mơ thay đổ? của Hoa (Ảnh m?nh họa)
Theo kế hoạch từ trước, ngày 19/4/2012, Hoa theo Tr?nh bắt ô tô sang Campuch?a. Sau đó, một mình Hoa nhận vé máy bay sang Abjd?an (thuộc Bờ B?ển Ngà). Bước xuống vùng đất mớ?, Hoa lạ lẫm, hơ? chút hoang mang. Sau đó, Hoa được một ngườ? phụ nữ châu Ph? đón về khách sạn. Ngườ? phụ nữ cho b?ết, Hoa sẽ được “tịnh dưỡng”, thăm thú và? ngày ở Bờ B?ển Ngà rồ? sau đó nhận hàng đưa về Ph?l?pp?nes. Trong khoảng thờ? g?an ở khách sạn, Hoa nhận được đ?ện thoạ? của một ngườ? phụ nữ tên Thu (đã bị công an Malays?a bắt) cho b?ết “hàng áo quần” chuẩn bị nhận đưa về châu Á chính là ma túy. Từ kh? nhận được cuộc đ?ện thoạ? của Thu, Hoa hoảng hốt, lo lắng vì không b?ết đ?ều đó là thực hay g?ả.
Trưa ngày 30/4/2012, Hoa t?ếp tục lên máy bay từ Abjd?an về Ph?l?pp?nes. Tuy nh?ên, kh? đến đây, công an sở tạ? không cho Hoa nhập cảnh vì vé máy bay không đúng tên. Bị lưu lạ? ở một đất nước xa lạ, Hoa hoảng hốt gọ? đ?ện nhờ Tr?nh tư vấn. Tr?nh bảo: “Cô gom t?ền mua vé máy bay về V?ệt Nam rồ? tính sau”. Sau đó, Hoa mua một ch?ếc vé máy bay. Đến 4/5/2012, Hoa lên máy bay về V?ệt Nam. Vừa bước xuống sân bay Tân Sơn Nhất, cán bộ hả? quan phát h?ện bên trong hành lý của Hoa có đ?ều bất thường l?ền x?n lệnh khám. Trong quá trình k?ểm tra, cán bộ hả? quan phát h?ện, ch?ếc valy của Hoa có ha? đáy, phía trên để quần áo, còn phía dướ? có chứa một gó? được bao bọc n?lon cẩn thận chừng 5,15 kg. Sau kh? g?ám định, cơ quan công an xác định, chất rắn thu được có chứa hàng đá. Ngay lúc đó, Hoa bị bắt vì tộ? vận chuyển trá? phép chất ma túy.
Trong quá trình xét hỏ?, Hoa đã kha? địa chỉ của Tr?nh và công an đã lập kế hoạch bắt ngườ? phụ nữ này. Tạ? cơ quan công an, Tr?nh thừa nhận, trước đây mình có quen một ngườ? phụ nữ tên Lan nhờ chuyển áo quần từ châu Ph? về V?ệt Nam vớ? t?ền công khá cao. Từ tháng 6/2011, Tr?nh đã chuyển trót lọt 4 vụ. Chỉ đến vụ thứ năm, thị phát h?ện phía dướ? ch?ếc valy có thêm một cá? đáy nhỏ chứa ma túy. Từ đây, thị quyết định “dừng cuộc chơ?”. Tuy nh?ên, muốn “vét cú chót” nên Tr?nh g?ớ? th?ệu Hoa thay thế công v?ệc của mình vớ? g?á 3.250 USD. Mặc dù có nh?ều phụ nữ được Lan thuê vận chuyển ma túy, nhưng vì phạm tộ? nằm ngoà? lãnh thổ V?ệt Nam nên cơ quan đ?ều tra không thể xử lý.
Nỗ? đau còn mã?
Mớ? đây, TAND TP.HCM đã mở ph?ên tòa sơ thẩm, xét xử Nguyễn Thị Hoa, Trần Thị Phương Tr?nh cùng về tộ? vận chuyển trá? phép chất ma túy. Đứng trong vành móng ngựa, Hoa thành khẩn nhận tộ?, tỏ ra ăn năn, hố? cả?. Trong kh? đó, Tr?nh lạ? tìm mọ? lờ? lẽ để lấp l?ếm, nhằm trốn tộ?. Tuy nh?ên, qua những bằng chứng, chứng cứ, lờ? kha? ban đầu của ha? bị cáo tạ? cơ quan công an nên HĐXX bác bỏ lờ? kha? của Tr?nh.
Ha? bị cáo đứng trước ph?ên tòa.
Không khí của ph?ên tòa trở nên căng thẳng vớ? phần thẩm vấn. Trong kh? đó, lẫn vào đám đông, có một cô gá? tóc ngắn đưa ánh mắt dõ? theo ha? bị cáo mà không kìm nổ? nước mắt. Đó là con gá? lớn của bị cáo Hoa. Cô gá? này cho b?ết, b?ết hôm nay mẹ phả? hầu tòa nên đến từ rất sớm để được nhìn mặt mẹ. Tuy nh?ên, kh? đến nơ?, mẹ của cô cùng các bị cáo khác đã được dẫn g?ả? vào phòng lưu phạm. Ngồ? nghe lờ? kha? cũng như những câu hỏ? thẩm vấn của HĐXX, cô không quên cầu nguyện cho mẹ mình. Nhưng, qua d?ễn b?ến ph?ên tòa, cô mơ hồ nhận thấy mong ước đó của mình rất khó xảy ra.
Cô gá? trẻ gạt nước mắt cho b?ết, lúc nghe mẹ bảo sẽ đ? vận chuyển áo quần từ châu Ph? về châu Á thì cô rất lo sợ. Tuy nh?ên, nghĩ đến v?ễn cảnh kh? mẹ về thì sẽ có t?ền sửa má? nhà thì mấy chị em rất vu? và tự an ủ?: “Sẽ chẳng có chuyện gì đâu”. Chỉ sau đó và? ngày, đang ngồ? rửa chén thuê thì cô nhận được t?n mẹ đã bị bắt vì l?ên quan đến ma túy. Cô vộ? vàng x?n nghỉ làm lên cơ quan công an xem sự tình ra sao. Tuy nh?ên, cô nghỉ học từ kh? lớp 11, lạ? chưa lần nào đến cửa công quyền nên cũng không hỏ? han gì được nh?ều.
Về đến nhà, cô khóc rất nh?ều, nhưng kh? quay sang nhìn thấy ha? đứa em vẫn còn nhỏ thì lạ? g?ấu nỗ? đau vào trong, cố gượng dậy tự bảo: “Không được khóc, phả? cứng rắn để chăm lo cho ha? em”. Từ đó, cô thay cả cha lẫn mẹ để chăm sóc ha? em. Hàng ngày, do rửa chén thuê, tay ngâm nước nh?ều nhưng cô vẫn cố. Kh? chúng tô? băn khoăn vớ? số t?ền ha? tr?ệu đồng thì làm sao chăm lo cho ha? đứa em ăn học, cô nghèn nghẹn: “Mặc dù đ? rửa chén t?ền lương không nh?ều nhưng ông chủ cũng b?ết hoàn cảnh của em nên rất thương. Không chỉ thế, mỗ? tố?, em lạ? x?n cơm thừa của quán về. Em chỉ dám nó? là x?n về cho chó ăn, nhưng thực chất là đem về cho cả ba chị em ăn”. Lờ? nó? vừa dứt, g?ọt nước mắt mặn đắng lăn dà? trên gò má cô.
Con gá? của Hoa đứng lặng để nước mắt tuôn rơ? nhìn về hướng mẹ.
Cô cho b?ết, từ kh? mẹ bị bắt, ba chị em đã vào thăm mẹ đô? lần. Cứ mỗ? lần gặp là bốn mẹ con lạ? khóc. “Dù b?ết khóc trước mắt thì mẹ sẽ rất buồn, nhưng em không thể nào ngăn được”, cô ch?a sẻ. Cách đây nửa tháng, cô một mình cô vào thăm mẹ, mẹ cô đã khuyên nhủ, động v?ên cô cố gắng để chăm sóc ha? em, nếu không thể chịu nổ? thì có thể cho ha? em nghỉ học. Tuy nh?ên, trong thâm tâm cô b?ết, kh? mẹ cô nó? ra đ?ều đó thì rất buồn. Không chỉ thế, mẹ cô cũng yêu cầu trong ph?ên tòa xét xử không được cho ha? em đ? theo vì: “Ha? em vẫn còn nhỏ, nếu chứng k?ến mẹ bị xét xử thì sau này sẽ bị ám ảnh”. Hôm đó, sau kh? cho ha? em ăn sáng xong, cô định đến ph?ên tòa thì ha? đứa em khóc thét đò? đ? theo. Tuy nh?ên, mẹ đã căn dặn từ trước nên cố đành cắn răng từ chố?.
G?ờ nghị án kết thúc, HĐXX nhận định, hành v? của ha? bị cáo Hoa và Tr?nh là hết sức nguy h?ểm, mặc dù b?ết ma túy là chất gây ngh?ện nhưng vì tham lam nên vẫn vận chuyển thuê để lấy t?ền. Xem xét mọ? tình t?ết của vụ án, tòa quyết định tuyên phạt các bị cáo mức án cao nhất: tử hình.
Gánh nặng đè lên cô gá? trẻ Bị dẫn g?ả? ra xe về trạ? g?am, Hoa vẫn cố quay lưng gọ? tên đứa con gá? đầu. Trong kh? đó, con gá? Hoa đứng bất động để nước mắt tuôn rơ?. Kh? ch?ếc xe đặc chủng lăn bánh, ngườ? mẹ ở trên xe lấy hết sức hét lớn: “Cố chăm sóc ha? em nha con”. Nghe lờ? mẹ, cô gá? đổ sụp ngườ? xuống sân lẩm nhẩm: “Con phả? làm sao đây mẹ ơ?!”. |
HUY LINH