Có nghĩ thế nào, Ngọc cũng không thể hình dung được mọi chuyện đã diễn ra trước mắt. Đêm tân hôn của cô và chồng có lẽ đáng nhớ nhất.
Ngọc và Tuấn có thời gian tìm hiểu lâu dài trước khi đi đến hôn nhân. Tuấn là con trai thành phố, gia cảnh giàu có, đẹp trai, công việc ổn định. Chính vì thế khi quen Tuấn, ai cũng bảo Ngọc may mắn, chuột sa chĩnh gạo. Ngọc là con gái tỉnh lẻ, bố mẹ làm ruộng nhưng đổi lại cô luôn cố gắng học hành, có công việc ổn định ở thành phố và là cô gái xinh đẹp. Cô nghĩ rằng mình đủ điều kiện để sánh bước bên Tuấn.
Ngày Tuấn đưa Ngọc về ra mắt bố mẹ, ngay từ lúc nghe Ngọc bảo con gái quê, nhà đông anh em, mẹ Tuấn đã lập tức tỏ thái độ. Bà không đồng ý cô làm con dâu vì cho rằng không môn đăng hộ đối. Cũng vì vậy mà bà lấy hết lý do này đến lấy do khác để chê bai Ngọc. Nhưng mặc những phản đối của mẹ, Tuấn vẫn nhất quyết lấy Ngọc, còn cô trước những chê bai của mẹ chồng tương lai cô đã có ý muốn chia tay. Thế nhưng cuối cùng vì sự chân thành của Tuấn, Ngọc cũng cố nhịn nhường đồng ý.
Mẹ Tuấn sau khi anh làm căng cũng đồng ý cho cả hai tổ chức đám cưới nhưng bà lựa chọn một đám tiệc rẻ tiền chỉ vì bố mẹ Ngọc là nhà quê thì không nên bước vào nơi quá sang trọng.
Hôm nghe tin, Ngọc khóc hết nước mắt phản đối, Tuấn phải nhỏ nhẹ khuyên đủ điều. Anh cũng không đồng ý trước sự sắp đặt của mẹ nhưng mẹ anh dọa không đồng ý sẽ không cho cưới nên anh đành nhún nhường.
Ngày cưới cuối cùng cũng diễn ra êm đẹp, mẹ Tuấn còn lên trao cho Ngọc rất nhiều vàng gồm lắc tay, kiềng vàng khiến Ngọc nghĩ bụng mẹ anh chắc bề ngoài chỉ phản đối vậy nhưng cũng đối tốt với cô. Ngày hôm đó, cô xúc động bật khóc cho đến đêm tân hôn mới vỡ lẽ mọi chuyện.
Ảnh minh họa |
Sau khi Tuấn và Ngọc kết thúc tiệc cưới, mệt mỏi về phòng tắm giặt xong tính đi ngủ thì nghe tiếng gõ cửa của mẹ chồng. Bà xồng xộc xông vào đồi hết tất cả vàng đã đeo cho Ngọc lúc chiều, bà thậm chí còn bảo hai vợ chồng đưa hết vàng mà họ hàng đã đeo cho bà. Ngọc choáng trước những gì vừa nghe thấy. Tuấn vì quá mệt nên bảo mẹ có chuyện gì mai nói nhưng mẹ anh nhất quyết đòi lấy số vàng trong đêm. Bà ngồi đếm cẩn thận và phát hiện thiếu mất 2 chỉ vàng.
Lúc này mẹ chồng la lên bảo Ngọc giấu đi để lấy, cô lên tiếng thanh minh và bảo bà có thể kiếm tra đồ đạc của cô nếu bà nghi ngờ. Và thật không ngờ là mẹ chồng cô lục tung quần áo của Ngọc ra tìm 2 chỉ vàng. Mãi đến lúc Tuấn bảo để lạc trong áo khoác của anh mẹ chồng Ngọc mới dừng lại. Trước cảnh tượng nhìn thấy và những lời mẹ chồng nói rằng bà chỉ đeo cho cô để gia đình cô biết gia đình bà giàu có thế nào mà biết nhục. Bà cũng không bao giờ đeo vàng cho đứa con dâu nhà quê như Ngọc. Hôm ấy, Ngọc bật khóc nức nở, cô không dám tin trước những gì nhìn thấy và nghe thấy. Lẽ nào vừa cưới mà cô phải li hôn sao. Cô không biết nên sống sao trong gia đình mà mẹ chồng luôn coi thường và khinh bỉ con dâu. Ngọc dù nhà quê, bố mẹ nghèo nhưng cô cũng có lòng tự trọng, cô cũng có công việc ổn định chứ không phải ăn bám như mẹ chồng cô nghĩ.