Tác phẩm tham dự Cuộc th? v?ết về Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp MS448: "Con ngườ? của mọ? thờ? đạ?" của tác g?ả Nguyễn Lê Thùy L?nh (Trường THPT chuyên Lương Thế V?nh, Tp. B?ên Hòa, Đồng Na?).
BÁC VÕ NGUYÊN GIÁP – CON NGƯỜI CỦA MỌI THỜI ĐẠI- NIỀM TỰ HÀO CỦA NHÂN DÂN VIỆT NAM!
Nhật kí,
Kh? con sáu tuổ?, con được nghe kể về Bác,
Kh? con mườ? tuổ?, con h?ểu thêm về Bác,
Kh? con mườ? ba tuổ?, con mừng thật nh?ều vì Bác tròn tuổ? trăm,
Ngày con vừa tròn mườ? sáu, con sững ngườ? kh? nghe t?n Bác mất,
Và bây g?ờ, nước mắt con rơ?…
04-10-2013
Bác ơ?, con sẽ chẳng bao g?ờ quên được ngày hôm nay vì đó là ngày s?nh nhật lần thứ 16 của con nhưng là một s?nh nhật thật buồn bở? Bác đã ra đ? mã? mã?…
Con s?nh ra kh? nước ta đã sạch bóng quân thù, nhân dân được ấm no, hạnh phúc, chẳng phả? nếm trả? những g?an khó nhọc nhằn của những thế hệ đ? trước, của những con ngườ? đã xả thân vì Tổ quốc, đã cầm súng lên đường bảo vệ quê hương. Con b?ết lịch sử qua từng lờ? dạy của cô, của thầy, qua lờ? kể của ông, của ba, của mẹ, qua từng trang sử sáng chó? của dân tộc, qua t? v?, qua sách báo,… Chỉ bấy nh?êu thô? chắc chẳng thể b?ết hết được cả một quá trình dà? g?an lao. Và vớ? con, chỉ là một con bé mườ? sáu cũng chẳng thấu hết được sự đờ?, cũng chẳng hình dung ra hết những gì đã xảy ra trên nước ta thờ? kháng ch?ến. Nhưng cũng chẳng b?ết từ bao g?ờ những đ?ều ấy đã thắp lên trong con n?ềm tự hào về dân tộc, tình yêu đất nước và cá? tên của Bác – Võ Nguyên G?áp đã trở thành một phần trong con, và là n?ềm tự hào của cả dân tộc V?ệt Nam ta.
Ngày còn bé, con vẫn được nghe nhắc nh?ều về Bác, vị Đạ? tướng mà a? cũng ngưỡng mộ, con ngườ? vừa tà? năng mà vừa đức độ. Rồ? con thích lắm kh? nghe ông con nó? về Bác, ngườ? mà ông con đã được gặp những ha? lần trên ch?ến trường và ngay trong thờ? bình. Lớn lên, vẫn vang vang trong con là lờ? của cô, “Chủ tịch Hồ Chí M?nh, Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp là những con ngườ? vĩ đạ? của dân tộc”,… Thế nhưng tận đến bây g?ờ, con vẫn chưa một lần gặp Bác…
4-10, Bác ra đ?, toàn dân nhó? đau và thổn thức. Vớ? con Bác như một ngườ? thân, như là máu thịt dẫu hình ảnh của Bác trong mắt con chẳng phả? là con ngườ? bằng da bằng thịt, chỉ là những hình ảnh mà con thấy được. Nhìn hàng ngàn ngườ? xếp hàng chờ vào v?ếng Bác khẽ đưa tay gạt nước mắt, cả trá? t?m cùng hướng về một nơ?, hơn lúc nào hết con lạ? ước phả? ch? con ở Hà Nộ? để con có thế đứng t?ếp vào hàng ngườ? ấy, được đến nhìn thầy Bác và được kính cẩn thắp nén nhang v?ếng Ngườ? dù chỉ là một lần duy nhất, Bác ơ?!
Con đ? học, t?ếng thầy h?ểu trưởng trầm buồn kể về cá? ngày mà Bác về thăm trường con, thầy đã nó? “Một huyền thoạ? đã đ? vào cõ? vĩnh hằng”, rồ? ánh mắt đỏ hoe của cô dạy sử kh? kể cho chúng con nghe về Bác ngườ? mà cô gọ? là thầy, rồ? đâu đó vẫn là t?ếng và? đứa bạn kể vớ? nhau về Bác,… Thế mớ? b?ết Bác trong lòng mọ? ngườ? quan trọng b?ết nhường nào.
Dẫu vẫn b?ết s?nh-lão-bệnh-tử là quy luật của tạo hóa, có a? cản được cá? quy luật ấy đâu, song con vẫn không muốn t?n Bác đã về vớ? tổ t?ên cho dù đó là sự thật. Bác đ? rồ? cả dân tộc t?ếc đau, cả thế g?ớ? cú? mình thành kính, kể cả những ngườ? từng là kẻ thù của đất nước ta hay vớ? Bác, tất cả là “kẻ thù danh dự”.
Chắc ở một nơ? nào đó, Bác vẫn nhìn V?ệt Nam, nhìn những con ngườ? trong thờ? phát tr?ển công ngh?ệp hóa, h?ện đạ? hóa đất nước, nhìn chúng con, những chủ nhân tương la? của đất nước t?ến bước đ? lên. Bác luôn trăn trở rằng “tạ? sao ngườ? V?ệt Nam lạ? làm công cho nước ngoà? ngay trên chính quê hương của mình?”. Và Bác không phả? mất đ? mà chỉ là dừng lạ?, dừng lạ? để trông chờ vào thế hệ trẻ. Chợt con thấy mình sao nhỏ bé thế, chưa thể làm được gì lớn lao trước sự kì vọng của bao ngườ?.
Vớ? con, thật khó để có thể nó? lên hết cảm xúc của mình lúc này, bở? bao trùm tất cả g?ờ đây là một nỗ? đau kh? nghe t?n Ngườ? đã ngàn thu yên g?ấc. Từ m?ền Nam xa xô? con x?n được thắp nén hương dâng ngườ? vớ? lờ? cầu chúc Bác hãy thanh thản về cõ? vĩnh hằng. Thế hệ trẻ chúng con sẽ sống xứng đáng vớ? sự hy s?nh lớn lao củ Bác. Bác mã? mã? là vị Đạ? tướng của nhân dân!
Mùa thu đẹp nhưng mùa thu cũng buồn. Lòng ngườ? ngàn lần t?ếc thương đưa t?ễn Bác…
Tác g?ả: Nguyễn Lê Thùy L?nh
(Trường THPT chuyên Lương Thế V?nh, Tp. B?ên Hòa, Đồng Na?)