Vào một buổ? trưa, thấy chồng trở về nhà và thì thầm vớ? vợ rằng, ông đã được "Thánh độ". "Thánh" là một ngườ? "Cậu" từng hy s?nh trong ch?ến tranh ở trên nú? Bà Rá, nay ở trên… trờ? là cháu của Ngọc Hoàng, được ngà? cử xuống "cứu nhân độ thế".
Chỉ sau một buổ? trưa lên chùa Bà Rá (Bình Phước) cầu nguyện, ngườ? đàn ông quanh năm ngày tháng làm thuê cuốc mướn bỗng chốc có ngườ? "độ" nên tự xưng là "Cậu" và có khả năng chữa được bách bệnh.
Kh? hay t?n "Cậu" về chữa bệnh, nh?ều ngườ? dân vì bệnh tật đã không quản ngạ? lặn lộ? đến gặp x?n ân huệ từ vị "thánh sống". Ngườ? đàn ông có khả năng kì lạ đó là Phạm G?ang Sơn ở xã Bù Nho, huyện Bù G?a Mập, tỉnh Bình Phước.
"Cậu" là cháu của… Ngọc Hoàng!
Tìm về thôn Tân Phước (xã Bù Nho, huyện Bù G?a Mập, tỉnh Bình Phước) hỏ? tên "Cậu" Sơn chữa bệnh thì bà con ở đây a? cũng b?ết. Ngô? nhà của "Cậu" nằm khang trang trên con đường lộ vào xã Long Tân. Ngay nơ? cổng ra vào là một quán nước, phía trước nhà có ha? bàn thờ Phật bà Quan Âm và một cá? am nhỏ.
Kh? chúng tô? đến nhà, trong va? ngườ? đ? đường vào uống nước và ngỏ ý tìm thầy thuốc chữa bệnh thì ngay lập tức được con tra? của "Cậu" đưa cá? nhìn dò xét rồ? quảng cáo là tạ? đây có thầy chữa bệnh.
Gặp bà M. vợ "Cậu", chúng tô? l?ền trình bày: "Nhờ chị Hà ở Lộc N?nh g?ớ? th?ệu về t?ếng tăm chữa bệnh của thầy rất tốt nên bọn con mặc dù ở tận Bù Đăng đã xuống đây mong được thầy chữa trị".
Chỉ tay sang ngườ? đồng ngh?ệp đ? cùng, tô? nhanh nhảu: "Con thì bị v?êm xoang mãn tính, còn bạn của con thì bị đau dạ dày. Mặc dù đã chạy chữa nh?ều nơ?, tốn nh?ều thờ? g?an t?ền bạc nhưng bệnh vẫn chưa khỏ?. Mong được "Cậu" thăm khám".
Sau hơn một t?ếng bị dò xét, ngồ? đợ? gặp ông Sơn, chúng tô? cũng bóc trích được thông t?n về "Cậu" qua lờ? kể của bà M..
"Cậu" đang chữa bệnh cho phóng v?ên.
Ông Sơn năm nay 44 tuổ?, trước đây g?a đình làm ăn cũng khấm khá nhưng kể từ kh? ông Sơn bị ngườ? em tra? trong g?a đình dẫn dụ vào chuyện mua bán đất đa?, ông đã phả? mang một khoản nợ khổng lồ. Vì quá bất mãn, ngày ngày ông thường hay lên chùa ở nú? Bà Rá "n?ệm Phật".
Vào một buổ? trưa, thấy chồng trở về nhà và thì thầm vớ? vợ rằng, ông đã được "Thánh độ". "Thánh" là một ngườ? "Cậu" từng hy s?nh trong ch?ến tranh ở trên nú? Bà Rá, nay ở trên… trờ? là cháu của Ngọc Hoàng, được ngà? cử xuống "cứu nhân độ thế". Rồ? bà chép m?ệng: "Chuyện ha? vợ chồng tô? cứ y như trên ph?m cô à".
Chừng như đã yên tâm về ha? vị khách, lúc này bà M. mớ? vào nhà "thỉnh" "Cậu". Khoảng 10 phút sau, một ngườ? đàn ông vớ? vẻ ngoà? nhanh nhẹn, hoạt bát, ngườ? tầm thước ra gặp ha?… con bệnh. Đó chính là "Cậu" Sơn.
Qua những câu hỏ? lòng vòng để thăm dò khách từ đâu đến, kh? ấy thầy mớ? đồng ý khám bệnh nhưng phả? đợ? đến 1h ch?ều mớ? được vì "Cậu" mệt phả?… ngủ trưa. Có lẽ là do tổn thương "nguyên khí" vì thầy phả? dậy từ sáng sớm để làm lễ.
Đúng ha? t?ếng đồng hồ sau "Cậu"… dậy, chúng tô? được mờ? vào nhà và có cơ hộ? mục sở thị "tư d?nh" của "ngà?". Trong nhà có đến 5 bàn thờ lớn nhỏ, ở g?ữa thờ Cửu Huyền Thất Tổ. Trước kh? làm lễ ông Sơn cho một nam thanh n?ên ( 21 tuổ?, theo chúng tô? tìm h?ểu đó là đệ tử của "Cậu") cầm một bó nhang lớn đ? thắp hết các bàn thờ lớn nhỏ trong nhà, càng làm tăng thêm vẻ huyền bí.
Trong lúc đợ? "đệ tử" khấn vá? xong, ông Sơn căn dặn chúng tô?: "Bệnh nào cậu cũng chữa được, kể cả ung thư bệnh v?ện trả về, hay các bệnh lặt vặt khác. Nhưng ở đây, các con mong khỏe bệnh thì trước hết phả? có lòng t?n, lòng thành tâm. Chỉ cần như vậy là bệnh sẽ khỏ?".
Ít phút sau, "Cậu" mở mắt ra và nhìn nam đồng ngh?ệp của tô?, phán ngay: "Bé này có ta? to g?ống con của Phật". Rồ? kêu anh bạn tô? ngồ? ngay ngắn xuống ghế đố? d?ện vớ? "Cậu". Kh? nghe nam đồng ngh?ệp kha? bệnh bị đau dạ dày, "Cậu" bắt đầu xem bệnh.
"Cậu" dùng 3 cây nhang hua qua hua lạ? mấy vòng quanh ngực và bụng đồng ngh?ệp, rồ? lấy hết sức bình s?nh thổ? mạnh vào que nhang đang nóng. Thầy vạch áo "con bệnh" bắt đầu màn xoa bóp, hết nắn ngực rồ? lạ? xoa bụng, vỗ ngang hông làm tô? l?ên tưởng đến màn tẩm quất của mấy cô làm "massage". Tô? đã phả? cố gắng kìm nén mớ? không bật cườ?.
"Cậu" kể: "Mình được Ngọc hoàng Thượng đế phá? xuống đây để cứu ngườ?, làm v?ệc th?ện. Nên mọ? ngườ? tìm đến đây rất đông, ở gần như Bù Đăng, Lộc N?nh, Chơn Thành, Hớn Quản ở xa có Đăk Nông, TP.HCM có ngườ? còn bay từ Hà Nộ? vào đây x?n chữa bệnh.
Nhưng chính quyền ngườ? ta không chấp nhận cho mình chữa bệnh. Nên đang dự tính sẽ lên xã Bom Bo (huyện Bù Đăng - PV) để "độ" thế, ngườ? ta bị bệnh mớ? tìm đến mình lẽ nào lạ? không g?úp".
Sức hút ma mị của màn chữa bệnh "buôn thần" này thật ghê ghớm và càng lô? cuốn ngườ? dân kh? loan t?n đồn thổ? "cậu" chữa bệnh m?ễn phí! Nó? đoạn, "Cậu" ngồ? chắp tay, khấn vá? nó? ra những thứ t?ếng kì dị, cầm lấy l? nước t?ếp tục lẩm nhẩm rồ? đưa cho con bệnh uống. Thầy còn căn dặn, phả? k?ên trì nên ngày nào cũng phả? qua, g?ờ nào cũng được.
Đến lượt mình, tô? kha? bị v?êm xoang mãn tính, nhìn xoáy vào con bệnh, thầy phán như lên đồng: "Sau kh? được thầy khám, con hãy về lấy lá trầu không đem dã nát bỏ vào rượu, t?ếp theo đem để trong nước sô?. Ngày hít lấy ha? lần, một tuần sau chắc chắn sẽ khỏ?".
Vẫn là "soạn lạ? bổn cũ", thầy Sơn dùng ba cây nhang hơ quanh đầu đồng thờ? lấy tay xoa ha? bên má tô?, rồ? t?ếp tục thổ? khó? nhang vào mặt.
Sau đó thầy bắt đầu màn xoa bóp đầu và ha? bả va? cho tô?. Ha? mắt thầy nhắm ngh?ền, m?ệng mấp máy bên ly nước lã nhưng đã được thầy "phù phép" uống vào là t?êu tan mọ? bệnh tật.
Tận mắt chứng k?ến màn chữa bệnh của "Cậu" Sơn như lờ? đồn thổ?, mớ? thấy được bất kể là bệnh gì cũng đều có chung một "phác đồ đ?ều trị": dùng ba cây nhang vẽ những hình thù kì quá? trên ngực hay bụng, sau đó thầy sẽ thổ? ba lần và cuố? cùng là được uống một l? nước lã.
Ông Sơn còn khẳng định chỉ cần làm theo những gì "Cậu" dặn cộng vớ? v?ệc thành tâm thì chắc chặn bệnh sẽ khỏ?.
"Vả? thưa" che mắt… con bệnh
G?ả vờ ngây thơ, tô? hỏ?: "Cậu có thể xem cho con đường tương la? không? Con gần ra trường đang sợ thất ngh?ệp".
Xem chỉ tay của tô?, thầy thẳng thừng phán: "Bé muốn x?n được v?ệc thì phả? tìm đến cậu. Cậu sẽ tìm ngày g?ờ tốt đảm bảo con nạp hồ sơ vào cơ quan nào cũng được nhận ngay. Không thì tương la? con cũng không được suôn sẻ đâu".
Cậu còn tự t?n: "Kh? ha? con mớ? vào, Cậu b?ết ngay ha? đứa là ngườ? yêu, ở đâu thầy cũng b?ết hết, chẳng qua không nó? thô?. Sau này ha? đứa lấy nhau, cậu sẽ chọn ngày đẹp cho. Không cần quà cáp gì chỉ cần mờ? cậu tớ? dự là được rồ?, Bù Đăng cũng gần đây mà".
Chưa hết, kh? nghe nam đồng ngh?ệp của tô? trình bày, h?ện đang làm cán bộ cho phòng Văn hóa huyện, ra vẻ gật gù như h?ểu chuyện, "Cậu" nó? chắc nịch: "Cá? ghế mà con đang ngồ?, đừng tưởng là đã yên vị rồ?. Chưa đâu, có bao ngườ? còn dòm ngó vị trí đó. Muốn được ổn định, ngày ma? quay lạ?. Con đã thành tâm, "Cậu" không ngạ? g?úp cho công danh sự ngh?ệp của con đâu".
Theo như lờ? cậu phán, ngoà? tà? chữa bệnh có thể "phù phép" nước lã thành nước "thánh" thì ông còn có khả năng "thu xếp" tương la?, công danh sự ngh?ệp cho ngườ? khác!
Một lát sau, thầy ngồ? chắp ha? tay và chợt… rùng mình, đầu g?ật mạnh xuống, lắc lư. G?ả bộ như không h?ểu chuyện gì xảy ra, bà M. g?ả? thích: "Cậu đ? rồ? đấy. Hồ? nãy Cậu về có đứng ở sau lưng tô?, b?ết vậy nhưng tô? chẳng dám nó?".
Còn ông Sơn thì dần mở mắt, thở phào nhẹ nhõm và hỏ? chúng tô? và? câu bâng quơ: "Mấy g?ờ rồ? nhỉ?". Như nhận ra mọ? ngườ? đang ngạc nh?ên, "Cậu" đứng dậy, g?ả vờ e ngạ?, ngúng nguẩy đ? ra ngoà?, m?ệng không ngớt "Ô? xấu hổ quá, xấu hổ quá!".
Bà M. nhìn chúng tô? đầy ẩn ý: "Cậu đ? rồ?, ông ấy mớ? tỉnh ra đấy. Nãy g?ờ "Cậu" mượn xác nên ông ấy ngạ? đó".
Kể từ ngày tự xưng là "Cậu" về chữa bệnh, đã có nh?ều ngườ? dân kéo đến tìm ông Phạm G?ang Sơn để chữa bệnh và chưa có a? khẳng định là khỏ? bệnh.
Theo chúng tô? tìm h?ểu được, ngườ? dân xung quanh không có a? đến nhờ "Cậu" chữa bệnh. Ngườ? dân còn cho b?ết, cách đây mấy tháng, con tra? ông Sơn bị mất mạng sau một vụ ta? nạn, ông Sơn tự xưng là "Thánh" nhưng cũng bất lực không thể cứu được mạng con tra? mình.
Theo G?a đình và Xã hộ?