Tôi và cô bạn chơi rất thân từ khi còn học trung học. Chúng tôi ít liên lạc với nhau hơn khi cả hai có gia đình. Tình cờ chúng tôi gặp lại nhau, cô ấy kể cho tôi nghe về gia cảnh không may mắn của mình, về hôn nhân không hạnh phúc. Tôi đã bàn với chồng cho cô ấy đến công ty của vợ chồng tôi làm việc.
Một thời gian sau, tôi cảm thấy chồng tôi và cô bạn không đơn giản chỉ quan hệ công việc, anh ấy ngày càng quan tâm đến cô ấy nhiều hơn. Tôi vẫn bình tĩnh, nghĩ tốt cho chồng và bạn. Cho đến một ngày, tôi phát hiện họ đi nhà nghỉ với nhau. Tôi đau khổ vô cùng, đã lấy hết sức bình tĩnh để nói chuyện với hai người, cả hai sụp xuống xin tôi tha thứ, chồng tôi hứa sẽ chấm dứt.
Hai năm qua họ vẫn lén lút qua lại với nhau, có lần người thân của tôi đã bắt gặp họ hẹn nhau trong nhà nghỉ. Giờ đây tôi quá đau đớn và mất niềm tin vào chồng vào bạn, và không biết quyết định ra sao để giải thoát cho cả 3. Tôi còn rất yêu chồng. (Bích Vân)
Ảnh minh họa. |
Trả lời:
Có lẽ hai năm vừa qua là thời gian vô cùng khó khăn của chị bởi chị phải sống trong sự đau khổ, dằn vặt khi chứng kiến cảnh chồng và người bạn gái thân của mình qua lại với nhau. Tuy nhiên, khó khăn không có nghĩa là không thể giải quyết được, quan trọng là chị có đủ sự bình tĩnh, sáng suốt để nhìn nhận thấu đáo vấn đề hay không mà thôi.
Có một điều mà chị cần hiểu rõ, đó là dù chị lựa chọn giải pháp nào đi nữa thì vẫn luôn có mất mát và tổn thương trong đó. Qua lá thư chị viết tôi có thể hình dung chị là một phụ nữ yêu thương gia đình chồng con và hết lòng với bạn bè. Có lẽ vì lòng tốt đó mà chị đã không nghi ngờ gì khi chồng và bạn gái thân ríu rít, thân mật với nhau.
Tôi nghĩ chồng chị đã rất sai trái khi biến tình bạn vô tư thành tình yêu trai gái với bạn gái chị. Còn bạn gái chị thì cũng đã không đúng khi làm ảnh hưởng đến hạnh phúc của bạn mình bằng mối quan hệ éo le đó. Tuy nhiên, nếu chị là người biết đấu tranh hơn, biết bảo vệ hạnh phúc của mình hơn thì mọi sự đã không kéo dài quá lâu như vậy.
Chính sự mềm yếu và do dự của chị mà chồng chị đã không biết sợ để dừng lại. Chị cũng đã có nỗ lực can ngăn nhưng có lẽ chừng đó chưa đủ mạnh để khiến chồng chị và bạn gái tỉnh ngộ. Thực ra xét về tâm lý mà nói người ta chỉ dừng lại việc làm sai trái của mình khi nhận ra họ có thể mất đi những gì đang có. Nếu chồng chị hiểu rằng anh ấy sẽ mất gia đình, mất tình yêu của chị, mất thanh danh sự nghiệp thì có lẽ anh ấy sẽ không để mọi chuyện đi quá xa như vậy. Thật tiếc là chị đã không giúp anh ấy hiểu điều đó ngay từ khi bước vào mối quan hệ lầm lỡ kia.
Điều chị cần làm bây giờ là nói chuyện rõ ràng và dứt khoát với chồng để anh ấy hiểu là chị không thể chấp nhận thêm nữa mối quan hệ tay ba này. Chị cần có sự quyết đoán để buộc anh ấy phải lựa chọn giữa gia đình và cô bạn gái. Hãy giúp anh ấy hiểu rằng anh ấy chỉ có thể có một là chị và các con, hai là người phụ nữ kia mà thôi. Khi đứng trước sự lựa chọn được mất như vậy anh ấy sẽ hiểu mình cần gì và mong muốn giữ lại điều gì.
Chị cũng cần chuẩn bị trước về mặt tinh thần những tình huống xấu nhất như việc anh ấy sẽ chia tay chị để đến với người phụ nữ kia. Tôi nghĩ nếu mọi việc xảy ra như vậy thì chị cũng đừng quá tuyệt vọng, hãy hiểu một cách tích cực rằng anh ấy không thật sự yêu và cần gia đình nữa. Trong tình yêu chúng ta chỉ có thể giữ một người muốn ở lại chứ không thể giữ một người muốn ra đi.
Để có thể giúp chị bình tâm lúc này, chị cần tìm đến gia đình, bạn bè thân thiết để chia sẻ và tìm sự trợ giúp kịp thời. Hãy cố gắng giữ gìn sức khoẻ và tinh thần thật tốt để có thể vượt qua khủng hoảng tâm lý hiện tại.