Anh nói hai chúng tôi sống tự do, ai muốn làm gì thì làm, anh không quan tâm và tôi muốn quen ai thì quen.
Vừa qua, anh đề nghị cả nhà đi du lịch hè cho con vui. Mặc dù đi chơi, anh vẫn dành thời gian để nhắn tin cho người ấy, bỏ mặc mẹ con tôi ở khách sạn. Tôi buồn và tủi thân vô cùng. Tôi đã khóc rất nhiều, khóc suốt hai đêm đó. Sau đó, anh lại nổi giận với tôi, anh nói tôi hành hạ anh trong khi tôi không hề làm gì, cũng không nặng nhẹ hay cau có với anh, tôi chỉ im lặng khóc thôi.
Anh bảo rất sợ hãi mỗi khi tôi chạm vào anh, anh như khúc gỗ bên tôi, người anh không còn cảm giác gì nữa hết. Anh nói hai chúng tôi sống tự do, ai muốn làm gì thì làm, anh không quan tâm và tôi muốn quen ai thì quen. Tôi bảo nếu sống như vậy, anh và tôi nên dứt khoát chia tay luôn thì anh nói muốn sống gần con để chăm sóc cho con. Tuy nhiên, anh không có thời gian nào dành cho con cả. Tan sở, anh đi chơi thể thao đến 22h mới về, thậm chí bữa cơm tối anh còn không ăn chung với hai mẹ con tôi nữa.
Hàng ngày, tôi phải sống bên anh và trách nhiệm phải chăm sóc cho anh mọi thứ, nhưng tôi không nhận bất cứ tình cảm hay sự quan tâm nào của anh cả và thậm chí cả vật chất nữa, như cái bóng vô tri. Hàng đêm, tôi phải chứng kiến nét mặt tươi cười rạng rỡ của anh khi anh bên chiếc điện thoại cùng người ấy (cô ấy người Đài Loan). Tôi đã không chịu đựng được và cứ khóc suốt. Tôi không biết phải làm sao để thoát khỏi tâm trạng không ổn định này và để làm theo ý anh được. Hãy cho tôi lời khuyên.
Nguyễn
Ảnh minh họa. |
Chào bạn
Trong lần hướng dẫn trước, chúng tôi đã chỉ những điểm yếu của bạn đã làm cho chồng lạnh nhạt mà bạn chưa khắc phục được. Bạn hình dung việc đi du lịch với chồng con, trong khi người chồng thương người con thế mà bạn không tìm cách kéo người chồng đi chơi, tắm biển… cùng với con. Việc anh ấy nhắn tin chưa phải là nguy hiểm mà bạn lại cho đó là chuyện quá nặng nề trong khi đang phải tìm cách kéo chồng về phía mình. Nước mắt chỉ cứu người phụ nữ khi chồng cáu, còn khi chồng nhắn tin, có chuyện ngoại tình, thì lúc đấy không thể lấy nước mắt mà phải dùng lý trí, trước hết phải làm cho ra chuyện nhưng không xúc phạm đến chồng và người kia.
Nếu “mềm nắn rắn buông” không được thì chuyển ngay sang nhẹ nhàng vui vẻ, chỉ có hai cách này thôi. Bạn lại “chỉ im lặng mà khóc” trong khi con của bạn chứng kiến tất cả phản ứng của bạn và gần như mọi tội lỗi thuộc về anh ấy. Lẽ ra bạn kéo con đi chơi, cứ mặc anh ta làm gì thì làm, bạn chỉ cần cho con bạn vui vẻ và đừng để cháu biết chuyện gì thì lúc đó con bạn là vũ khí để dọa anh ta với khẩu hiệu “em mà nói ra con nó biết thì anh thật xấu hổ”, nhưng bạn đã để mất vũ khí này rồi.
Bạn nói cô ấy là người Đài Loan thì hiện nay cô ấy ở đâu, gặp gỡ chồng bạn thế nào, tại sao họ quen nhau? Những thông tin này chúng tôi rất cần để phân tích tâm lý người chồng của bạn. Bạn nói “hằng đêm phải chứng kiến nét mặt tươi cười rạng rỡ của anh khi anh bên chiếc điện thoại cùng người ấy” thì họ có gặp nhau không hay chỉ liên hệ qua điện thoại? Nếu điện thoại là kênh liên lạc để họ gặp nhau thì vấn đề sẽ khác, nhưng nếu chỉ ở trong điện thoại mà họ như vậy thì sẽ rơi vào trạng thái tâm lý bất thường. Bạn cần xem lại anh ấy có tâm lý bất thường về mặt tình cảm không. Đây là vấn đề rất phức tạp do trạng thái tâm lý có thể xuất hiện “ảo giác” dẫn đến thờ ơ với người thân, kể cả vợ họ.
Anh ấy nói “bạn quen ai thì quen” nhưng không ly hôn cũng là biểu hiện bất thường của đàn ông. Bạn hãy chuyển hướng suy nghĩ để tìm hiểu tâm lý anh ấy thay vì “khóc lóc, buồn chán”. Anh ấy đang cần sự điều trị tâm lý và bạn sẽ là vị bác sĩ tâm lý trị liệu ấy.
Chúc thành công.
GS.TS. Vũ Gia Hiền
Hội Khoa học Tâm lý & Giáo dục TP HCM