(ĐSPL) - Người ngoài nhìn vào nếu không biết thì bảo tôi “chuột sa chĩnh gạo”, làm vợ đại gia lắm tiền nhiều của. Nhưng có ai hiểu được nỗi đau của tôi khi cứ lâu lâu lại có một cô bồ nhí của chồng vác bụng bầu đến ăn vạ.
Chồng tôi không phải đại gia “con nhà nòi”. Anh từ một chàng trai tay trắng, nhờ có tí máu liều và gặp thời trong nghề buôn đá quý nên dần nắm trong tay số tài sản khổng lồ. Tôi cũng chẳng phải “chuột sa chĩnh gạo” gì hết, bởi chúng tôi lấy nhau từ thời còn “khố rách áo ôm”. Khi đó tôi bị bố mẹ đuổi khỏi nhà vì quá si mê đòi cưới anh. Bố mẹ tôi đã nhắm cho tôi một chàng trai “môn đăng hộ đối”, cũng là người bạn thân thời cấp 3 của tôi. Nhưng hồi ấy vì “say tình” mà tôi bất chấp tất cả.
Có lẽ cũng bởi bị bố mẹ vợ coi thường, phản đối kịch liệt nên anh lao vào kiếm tiền như điên để chứng tỏ bản thân. Sau nhiều năm, anh thành đại gia còn tôi trở thành nữ chủ nhân của cơ ngơi đồ sộ. Khi tiền bạc không phải là vấn đề thì cuộc sống vợ chồng bắt đầu nảy sinh nhiều vấn đề.
Vợ ngã lòng với bạn thân của chồng
[mecloud]BfbAFHKlgR[/mecloud]
Tôi chỉ sinh cho anh được một cô con gái. Sau đó tôi phát hiện mình bị ung thư buồng trứng, phải cắt bỏ cả hai bên. Anh thì luôn ao ước có một đứa con trai để nối nghiệp và lo chuyện hương hỏa. Anh vẫn yêu thương, chiều chuộng tôi, nhưng sau lưng tôi, anh cặp bồ với một cô gái trẻ đẹp để kiếm con trai. Anh thuê cho cô ta một căn hộ chung cư cao cấp, thi thoảng nói dối tôi phải đi xa làm ăn để đến đó hú hí với nhân tình. Tôi chỉ phát hiện ra chuyện chồng ngoại tình khi có người nói bóng gió gần xa.
Tôi đã tự mình tìm đến cái “tổ ấm” đó và làm ầm lên rồi khóc lóc vật vã. Thế nhưng khi thấy anh cũng mếu máo rằng ngoại tình cũng chỉ vì muốn kiếm đứa con trai để khỏi tội bất hiếu với dòng họ thì tôi im bặt. Bởi từ trước tới giờ tôi luôn áy náy, cảm thấy tội lỗi vì không thể sinh con trai cho anh được nữa.
Tôi chỉ phát hiện ra chuyện chồng ngoại tình khi có người nói bóng gió gần xa. Ảnh minh họa |
Chẳng bao lâu cô ta có bầu nhưng đó lại là con gái. Chồng tôi lúc đầu khấp khởi chăm bẵm cô ta những mong có đứa con trai nhưng chẳng ngờ lại thất vọng. Tôi biết cô ta chỉ muốn tiền của chồng, nhưng lo chồng quyến luyến gái trẻ đẹp nên tôi “ngậm bồ hòn làm ngọt” bàn với chồng đưa đứa con gái đó về nuôi. Anh nhanh chóng đồng ý. Cô bồ nhí của chồng sau khi nhận được khoản tiền “khủng” thì ngay lập tức dứt áo ra đi để tìm người tình mới. Thế là xong một phi vụ ngoại tình có “sản phầm” của chồng.
Sau lần đó anh càng ra sức yêu chiều tôi nhưng tôi biết trong lòng anh chưa nguôi ý định kiếm thằng cu nối dõi tông đường. Hai năm sau, chồng tôi lại ôm về một đứa con gái, lần này anh tự ý làm không cần hỏi xem tôi có đồng ý không.
Để chắc ăn hơn, lần này anh chọn một người phụ nữ đã từng sinh 2 con trai và đã ly dị chồng. Thế mà đứa con sinh ra vẫn là con gái. Ngày anh bế đứa bé về nhà, nó ốm yếu vì bị viêm phổi. Thương đứa trẻ chẳng có tội tình gì mà tôi cũng không nỡ đứa nó vào chùa hay vào cô nhi viện. Một lần nữa, tôi lại hết lòng chăm sóc con riêng của chồng cả ngày lẫn đêm, có khi tôi thức trắng trong bệnh viện vì con bé lên cơn sốt.
Vì không thích con gái nên anh cũng lạnh lùng, hờ hững với các con. Anh lấy lý do bận việc nên vắng nhà suốt ngày, tất cả mọi trách nhiệm đổ dồn lên vai tôi. Một mình tôi nuôi nấng dạy dỗ con gái đã khó khăn vất vả đến nhường nào, tay lại còn đèo bồng thêm 2 con riêng của chồng. Nhiều lúc tôi hận bản thân mình nhu nhược, hèn hạ vì hết lần này đến lần khác không bày tỏ thái độ dứt khoát.
Vợ bỏ nhà ra đi vì mặc cảm không thể sinh con
[mecloud]Eo5tQk2vkM[/mecloud]
Những tưởng sau 2 lần vừa rồi, tấm lòng của tôi sẽ được chồng thấu hiểu. Nhưng tất cả những gì tôi nhận được là một lần nữa bị phản bội. Một thời gian ngắn sau, lại xuất hiện một cô bồ khác của chồng. Nỗi uất hận của tôi lên tới đỉnh điểm và chúng tôi đã tranh cãi kịch liệt. Anh hứa và van xin tôi đây là lần cuối cùng. Nhưng sức chịu đựng của tôi có hạn. Tôi đã quá mệt mỏi vì phải làm “vú nuôi” cho con riêng của chồng.
Giờ đây tôi mới nhận ra, chừng ấy năm lấy chồng, tôi chẳng giữ được thân xác chồng chứ đừng nói gì đến trái tim anh. Trước khi viết những dòng tâm sự này, tôi đã ký sẵn vào đơn ly hôn và để trên bàn làm việc của anh. Tôi cũng đã sắp xếp xong quần áo, đồ đạ để chuẩn bị cùng con gái bay ra Hà Nội, về nhà tạ tội với cha mẹ.
PHƯƠNG ANH