(ĐSPL) - Chỉ vớ? số t?ền trợ cấp 350.000 đồng/tháng của mẹ vớ? một phần t?ền lương thương b?nh, ông Tưng cáng đáng g?a đình và các cháu nộ? bị tâm thần.
Về xã Văn Võ (Chương Mỹ, Hà Nộ?) chỉ cần hỏ? thăm g?a đình ông Tưng thì a? cũng rành mạch chỉ đường về phía cuố? con ngõ thôn Võ Lao và không quên than thở số phận g?ờ? đày không a? g?ống ông. Căn nhà cấp 4 ba g?an được làm bằng gạch đỏ nung tềnh toàng như nhà hoang. Ông Nguyễn Văn Tưng (SN 1941) đang loay hoay cùng một ngườ? hàng xóm sửa lạ? cá? cửa trong chương trình hỗ trợ của một nhóm tình nguyện chuẩn bị đón Tết Nguyên Đán.
Căn nhà cấp 4 ba g?an của g?a đình ông Tưng được các cụ để lạ? đã cũ kỹ |
Căn nhà ông Tưng không có nổ? vật gì có thể định g?á t?ền. Cả 3 g?an chỉ có một cá? bàn và ha? chế nhựa màu đỏ. Trên g?ường chỉ có đống chăn bông cũ đã rách tả tơ? và một số món quà là mì tôm, lương thực mớ? được ngườ? ta b?ếu ăn tết.
Ông Tưng bị nặng ta? nên được ngườ? hàng xóm tên Thầu g?úp PV t?ếp cận. Ông cho b?ết, g?a đình có tổng cộng 10 ngườ? là mẹ g?à, vợ bị bạ? l?ệt và g?a đình con tra? út có 7 ngườ?. Trong đó, mẹ g?à Nguyễn Thị Ần (SN 1921) không còn khả năng đ? lạ?, ngồ? dậy nữa mà chỉ nằm trên g?ường. Vợ ông là bà Đỗ Thị Xú? (69 tuổ?) bị bạ? l?ệt chân trá? hơn 10 năm nay do bị nh?ễm trùng và không có t?ền đưa đ? bệnh v?ện chữa trị. Mấy ngày này phả? sửa cửa nhà nên ông gử? vợ và mẹ g?à sang nhà bên cạnh đợ? sửa xong lạ? đón về.
Trước đây, ông Tưng từng là ngườ? khỏe mạnh, hoạt bát. Năm 1963, ông tham g?a quân độ? vào ch?ến trường Bình – Trị - Th?ên và đến năm 1970 trở về địa phương, lập g?a đình vớ? bà Xú? cùng làng. Trước kh? đ? bộ độ?, ha? bên họ hàng cũng có ý dựng vợ chồng vớ? nhau, ông bà có t?ếng khắp làng là đô? tra? tà?, gá? sắc.
Số phận thật trớ trêu, ông Tưng bà Xú? lấy nhau hạnh phúc chẳng tày gang, lần lượt 8 ngườ? con được s?nh ra, 3 tra?, 5 gá? nhưng không phả? a? cũng mạnh khỏe, m?nh mẫn. Cậu con tra? cả là Nguyễn Văn Tăng (SN 1973) mất sớm từ thờ? thanh n?ên. Cậu con tra? thứ ha? Nguyễn Văn Tươ? (SN 1976) mắc bệnh t?m. Cậu con tra? út Nguyễn Văn Thêm lạ? không m?nh mẫn, hàng ngày lang thang khắp làng nhặt rác. Còn cô con út thì bỏ đ? b?ền b?ệt không về nhà. Không những thế, ông Tưng cũng bắt đầu có những b?ểu h?ện về sức khỏe và trí tuệ sụt g?ảm nhanh chóng kh?ến v?ệc gánh vác g?a đình đè hết lên đô? va? ngườ? vợ.
Mọ? s?nh hoạt của g?a đình ông nằm gọn trong khu đất và? chục mét vuông như đống đổ nát |
Thờ? g?an mớ? xây dựng g?a đình hàng ngày, ông Tưng đ? đào gốc tre thuê, bà Xú? đ? mò cua bắt ốc nuô? đàn con đến một ngày bà Xú? bị nh?ễm trùng chân trá? nhưng không có t?ền đ? bệnh v?ện chữa trị và bị bạ? l?ệt hoàn toàn. Và cả g?a đình lạ? dựa vào ông Tưng, bữa rau bữa cháo qua ngày.
Không những vậy, cách đây khoảng hơn 10 năm, anh Thêm dẫn chị Phượng về ở cùng không tổ chức cướ? hỏ? hay đăng ký kết hôn. Chị Phượng ở cùng xã bị ảnh hưởng của chất độc da cam không nhớ nổ? năm nay bao nh?êu tuổ?. Ha? vợ chồng anh Thêm, chị Phượng lần lượt s?nh 5 mặt con, 4 tra? 1 gá?. Nhưng tất cả các cháu đều không m?nh mẫn, không làm được gì. Đặc b?ệt có một cháu tra? năm nay lên 5 tuổ? nhưng chưa được đặt tên và chưa b?ết nó?.
Tà? sản lớn nhất của ông có lẽ là đàn vịt và đàn chó. Mỗ? ngày ông đ? nhặt được và? quả trứng vịt nấu cơm cho mẹ, vợ, các con cháu ăn. |
H?ện tạ? hàng ngày, ông Tưng quanh quẩn ở nhà cùng vớ? đàn vịt, ngan khoảng 10 con và đàn chó. K?nh tế g?a đình phụ thuộc vào toàn bộ số t?ền 350. 000 đồng/tháng trợ cấp của mẹ g?à và một phần lương thương b?nh của ông. Số t?ền đó ông dành toàn bộ mua gạo để nấu cơm cho mẹ, cho vợ và g?a đình con tra? út.
Ông Tưng ch?a sẻ: “Tô? năm nay qua cá? tuổ? thất thập cổ la? hy rồ?, không còn sức khỏe nữa nhưng 5 đứa cháu của con tra? út cũng đều không được m?nh mẫn, không b?ết chúng nó sau này thế nào. Đến bố mẹ các cháu cũng không còn tỉnh táo nữa. Tộ? ngh?ệp các cháu tô?, s?nh ra phả? chịu khổ cùng ông bà, bố mẹ. Nhìn các cháu không học được, không phát tr?ển bình thường, tô? đau lòng lắm nhưng không làm thế nào được.”
G?a đình anh Thêm - chị Phượng cũng bị ảnh hưởng nặng bở? chất độc màu da cam kh?ến toàn bộ 5 cháu nhỏ đều không được phát tr?ển bình thường |
Ông Đặng Văn Th?ết – Trưởng thôn Võ Lao cho b?ết: “G?a đình ông Tưng, bà Xú? thuộc d?ện nghèo khó nhất ở đây. Trước đây thờ? thanh n?ên, vợ chồng ông ấy có t?ếng là tra? tà? gá? sắc, vậy mà số phận thật trớ trêu từ kh? ông ấy có con. Từ kh? con tra? út có vợ, mọ? thứ trở nên khó khăn hơn vớ? ông đặc b?ệt là các cháu nhỏ lần lượt ra đờ?. Cách đây 3 năm, ông cũng được nhà nước trợ cấp một chút t?ền về thương b?nh, bệnh b?nh.
Hàng năm, cứ dịp Tết đến xuân về, g?a đình nào cũng tất bật gó? bánh chưng, mổ gà thịt lợn nhưng nhà ông Tưng không có gì để đón Tết. Trong thôn, bà con cũng thường ủng hộ mỗ? ngườ? một chút động v?ên ông bà đón Tết. Năm nay, ông Tưng được đoàn tình nguyện hỗ trợ sửa cửa nhà, sửa bếp lấy nơ? nấu nướng và một chút thực phẩm đón Tết.”
Nguyễn Huyền