Ở cái tuổi đáng lẽ được nghỉ ngơi, vui vầy bên con cháu nhưng bà Nguyệt vẫn phải bươn chải mưa nắng mưu sinh mỗi ngày.
Người bà 73 tuổi ở Sài Gòn chạy xe ôm nuôi cháu - Ảnh: Tri thức trẻ |
"Chiều hôm nọ, sau giờ làm hai chị em Trâm ra trước công ty đón xe ôm về nhà. Sau khi đặt xe, thì phát hiện là một tài xế lớn tuổi mà lại đang ở xa công ty quá, trời thì lại mưa lâm râm nên chị em Trâm định hủy chuyến (phần vì ở xa quá mà xe lại đang đứng yên một chỗ không thấy báo di chuyển, cũng không thấy tài xế gọi báo).
Vừa định hủy thì điện thoại reo, giọng người phụ nữ lớn tuổi: "Cô ơi! Cô đợi tui chút nha, tui đang kẹt xe quá!"
Nghe vậy cả hai quyết định đứng lại đợi. 5 phút, rồi 10 phút trôi qua, trên app hiện chiếc xe chạy mỗi lúc một xa vì cô tài xế thấy đường Võ Văn Tần một chiều nên chạy ra tận đầu đường. Cũng khá trễ nên Trâm tính đặt một chuyến khác cho em về trước, còn mình thì đứng lại đợi cô, nhưng thật may là cô đến vừa đúng lúc".
Câu chuyện về nữ xe ôm 73 tuổi được đăng tải lên mạng xã hội đã nhận được rất nhiều sự đồng cảm từ các bạn trẻ, ai nấy cũng cảm phục nghị lực của nữ tài xế và tò mò không biết vì lý do gì mà ở tuổi này cụ vẫn phải bươn chải nắng mưa mưu sinh mỗi ngày.
Theo Thanh niên đưa tin, bà Nguyệt cùng chồng rời quê Bạc Liêu lên Sài Gòn sinh sống từ lúc còn chiến tranh. Sau khi đất nước hòa bình được vài năm thì chồng bà mất. Không lâu sau, con trai bà cũng qua đời vì căn bệnh bướu cổ, để lại đứa cháu trai mới 2 tuổi. Từ đó, bà Nguyệt chạy xe chở khách để kiếm tiền nuôi cháu là Hoàng Nhân Nghĩa (14 tuổi).
Trước kia, khi nghề xe ôm chưa phổ biến bà làm nghề đạp xích lô. Sau này, bà dùng số tiền tích góp được mua một chiếc xe máy rồi chuyển qua chạy xe ôm. Thời gian gần đây bà Nguyệt được mọi người hướng dẫn sử dụng điện thoại thông minh để chạy xe ôm công nghệ.
Nhưng việc chạy xe thì cũng bập bõm. Có ngày bà Nguyệt chạy được hơn 10 chuyến nhưng có ngày chỉ có 2 - 3 chuyến xe. Tiền bạc eo hẹp, những bữa cơm của hai bà cháu vì thế rất đạm bạc, có khi là cho qua bữa.
Nghĩa nghỉ học, chỉ loanh quanh dọn dẹp trong phòng trọ - Ảnh: Thanh niên |
Tuổi càng cao, tay lái của bà Nguyệt càng yếu. Sợ bà không lên được con dốc đầu hẻm, Nghĩa luôn chờ sẵn để dắt hoặc lái xe qua con dốc đó. “Em biết chạy xe chậm chậm chứ không chạy nhanh. Lớn hơn một chút khoảng 15 - 16 tuổi em sẽ đi kiếm việc làm phụ bà”, Nghĩa nói trên Thanh niên.
"Nhiều khi tôi buồn tủi lắm chớ cậu, tuổi này rồi vẫn chạy xe đêm hôm, nhiều bữa dính mưa về bệnh nằm lã người. Nhưng mà tôi nghĩ mình còn có chỗ ở, còn có cơm ăn, vẫn đủ sức khoẻ để chạy xe kiếm tiền, vậy là may mắn hơn nhiều người lắm đó cậu. Nghĩ vậy nên tôi không buồn nữa", bà Nguyệt chia sẻ trên Trí thức trẻ.
Thấy hoàn cảnh khó khăn nên chủ trọ cũng giảm bớt tiền thuê nhà cho 2 bà cháu. Với Nghĩa, dù không nhớ mặt ba và không được đến trường nhưng điều đó không khiến cho Nghĩa cảm thấy tủi thân hay thua thiệt. Nghĩa chỉ mong muốn là bà luôn khỏe mạnh.
Vì không đủ tiền đóng học nên nghĩa đã ở nhà hơn 1 năm nay. Mẹ tái hôn, Nghĩa có thêm một em trai cùng mẹ khác cha. Bà Nguyệt bận chạy xe kiếm tiền, ở nhà một mình Nghĩa thường đọc lại những cuốn sách được tặng trước đây hay qua chơi với em trai.
"Nó còn nhỏ, chưa hiểu được hết cuộc đời này, tôi thì chẳng còn nhiều thời gian, mấy năm nay thấy người yếu đi nhiều, không biết còn chạy xe ôm được bao lâu nữa", bà Nguyệt nửa trách móc nửa suy tư.
Quỳnh Chi (T/h)