Mặc dù vụ án oan của ông Nguyễn Thanh Chấn chưa đ? đến hồ? kết nhưng "sự trở về" của ông là n?ềm vu? vô bờ đố? vớ? ngườ? mẹ g?à. Và Tết này, bà sẽ không còn phả? khóc nữa.
“Cay đắng” - đó là tâm sự của cụ Phạm Thị Vì (thôn Me, V?ệt Yên, Bắc G?ang), mẹ ông Nguyễn Thanh Chấn, kh? kể về thờ? g?an con tra? ngồ? tù 10 năm vì tộ? t?nh-yeu-tho-mong-cua-cap-t?nh-nhan-g?et-nguo?-da-man-a13374.html">g?ết ngườ?.
Nhìn sang những ngô? nhà cao tầng ở xung quanh, lắng nghe những t?ếng xe máy đang đ? đ? lạ? lạ? ở ngõ xóm... cụ Vì không khỏ? xót xa. 10 năm trước, k?nh tế g?a đình cụ thuộc hàng nhất nhì trong làng, có xe máy, t? v?, đ?ện thoạ?... Lúc đó, chủ nhân của những ngô? nhà k?a vẫn còn nghèo lắm. 10 năm đã lấy của ngườ? ta quá nh?ều. G?ờ nhà họ có xe ô tô, nhà cao tầng, còn g?a đình tô?, các cháu nhìn cũng b?ết, vẫn là ngô? nhà cấp 4 lụp xụp. T?ền t?êu trong g?a đình không có. Cấy được 9 thước lúa nếp cũng bị lũ lụt làm cho ngập úng hết”, cụ Vì xót xa kể lạ?.
Buồn đấy nhưng cụ Vì vẫn “ươm” trong lòng mình n?ềm vu? kh?: “Năm nay không phả? khóc Tết nữa”.
Tết này mẹ ông Chấn đã có thể vu? mừng bên con tra? |
10 năm qua, g?a đình cụ không năm nào được đón Tết trọn vẹn. "Tô? thắp hương cúng các cụ thì ít mà nước mắt tràn ra thì nh?ều. Vừa chắp tay lạy tổ t?ên, vừa g?ụ? nước mắt. Nghĩ lạ? quãng đường đã trả? qua, thấy không a? khổ như mình. Lúc Chấn ở trạ? g?am, g?a đình ăn tết không vu? vẻ thậm chí thấy chán, không th?ết làm gì”, cụ Vì nó?.
Kh? được hỏ? về bà Nguyễn Thị Ch?ến, con dâu của mình, cụ Vì cườ?: "G?ờ nó cũng khỏe mạnh hơn nh?ều rồ?, tô? thương nó lắm. Nó ở vớ? tô? gần 40 năm rồ? nhưng mẹ con gần như không có xích mích gì, bảo sao tô? không thương nó được. Cũng cùng cảnh một thân phụ nữ nuô? con nên tô? h?ểu tâm sự của Ch?ến. Nh?ều lúc nhìn cảnh con dâu một mình nuô? 4 đứa con rồ? gánh trên va? cả v?ệc đ? kêu oan cho chồng mà tô? thấy sống mũ? cay cay”.
Cụ kể lạ? những ngày bà Ch?ến đ? kêu oan, lúc nào cũng dặn mẹ trông nhà và các cháu, kh? về thì kể chuyện cho mẹ nghe. Những ngày bà Ch?ến bị ta? nạn g?ao thông, cụ Vì là ngườ? trực t?ếp chăm sóc bà Ch?ến từ vệ s?nh cá nhân cho tớ? từng bữa cơm. Kh? bà Ch?ến nằm v?ện đ?ều trị thần k?nh, thoát vị đĩa đệm, cụ Vì cũng nấu cơm nhờ ngườ? mang đ? cho con dâu và không quên dặn bà Ch?ến phả? cố gắng g?ữ sức khỏe vì g?a đình.
Cụ Vì không nhớ hết bao nh?êu lần ha? mẹ con đã khóc cùng nhau, khóc cho số phận của chính mình.
Ha? mẹ con ông Chấn |
Sau lần bị ngã, nửa ngườ? của cụ Vì thường xuyên đau nhức. Vì thế, mong ước của cụ là có được sức khỏe để t?ếp tục vớ? quán bán hàng tạp hóa của mình và chăm sóc các chắt.
Cụ Vì tâm sự, cuộc đờ? mình nh?ều cay đắng hơn ngọt bù?. Chồng mất sớm, cụ sớm cảnh nuô? con một mình. Kh? ông Chấn bị bắt, bà Ch?ến cũng một mình nuô? 4 ngườ? con. Ba đứa đầu học hành dang dở, thậm chí đ? đâu cũng bị ngườ? đờ? m?ệt thị vì có bố g?ết ngườ? nên bạn bè không chơ? cùng. Còn đứa cháu út là Nguyễn Thế Anh, cụ Vì cũng phả? khuyên bảo mã? mớ? t?ếp tục con đường học vấn.
Cụ đã dành số t?ền lương ít ỏ? để đóng học cho cháu. Cụ còn không quên dặn Thế Anh: “A? nó? cháu là con của kẻ g?ết ngườ?, cháu bảo cháu không b?ết, muốn b?ết thì đ? hỏ? bố cháu”. Cụ Vì kể lạ?, nhìn ông Chấn ngồ? cạnh mỉm cườ?.
Ông Chấn được trả tự do, ngày m?nh oan hoàn toàn cho ông chắc sẽ không còn lâu nữa. Cụ Vì kể: “Hôm trước cháu Quyền có gử? về qua một ngườ? bạn b?ếu bà nộ? đô? g?ầy. Nhưng g?ầy chật quá tô? đ? không vừa nên g?ữ lạ? làm kỉ n?ệm, kh? nào nhớ cháu thì mang ra ngắm. Tô? mong cháu sớm về đề g?a đình được đoàn v?ên trong dịp Tết cổ truyền”.
Theo Trí Thức Trẻ