“Những ngườ? bạn của bố em nó? ông này oan thật hay sao ấy mà đêm mê ngủ thấy toàn hát Quốc ca", con gá? ông Nguyễn Thanh Chấn nhớ lạ? lần vào thăm bố trong tù.
Ch?a sẻ vớ? chúng tô? cảm xúc sau kh? ông Nguyễn Thanh Chấn được trở về vớ? g?a đình, chị Nguyễn Thị Thu (SN 1987, con gá? ông Chấn) cho hay chị rất vu? mừng kh? được ở cạnh ngườ? cha của mình sau 10 năm xa cách.
“Em mừng vì bố em được về, tủ? vì suốt 10 năm qua là một chặng đường cả g?a đình đ? kêu oan vất vả, nhìn lạ? không thể tưởng tượng. Mẹ em có một nghị lực tốt chèo lá? “con thuyền”, nuô? nấng g?a đình này, nhưng g?ờ mẹ em đã ngã bệnh rồ?, chỉ vì suy nghĩ về chồng quá nh?ều mà đã phả? nhập v?ện tâm thần”, chị Thu rưng rưng nó?.
Nhớ lạ? quãng thờ? g?an kh? ông Chấn mớ? bị bắt, chị Thu nó?:"Lúc đó mớ? chỉ 15 tuổ? nhưng em đã cảm nhận được sự đau đớn tột cùng. Kh? bố bị bắt đ?, em không hề th?ết sống nữa, nh?ều lúc cũng muốn chết đ? cho xong, nhưng chết đ? thì làm được cá? gì. Tố? tố?, nhà có đống rơm, em chỉ b?ết núp sau đống rơm ấy, cứ quỳ lạy ông trờ?: G?á bây g?ờ con có thể chết để đánh đổ? bố con về thì con chấp nhận”.
Chị Nguyễn Thị Thu - con gá? ông Nguyễn Thanh Chấn.
Vừa nó?, chị Thu vừa nấc lên bở? 10 năm sống trong oan ức không được g?ả?. Trao đổ? vớ? phóng v?ên về những năm phả? sống trong tủ? nhục, ngườ? con gá? 26 tuổ? phả? cố kìm nén những t?ếng nấc. Không chỉ ở bên ngoà? làng xóm, những ngườ? xa lạ mà ngay cả họ hàng cũng kỳ thị, xa lánh, “bố mày h?ếp dâm, g?ết ngườ?, cho nên trục xuất nhà mày ra khỏ? họ”, chị Thu nấc lên.
"Bà em hơn 70 tuổ?, thường kh? Tết đến hay ngày lễ, bà được mờ? đ? họp họ và được b?ếu quà nhưng năm ấy, các buổ? họp, bà em đều không được mờ?…”.
Chị Thu là ngườ? con thứ của ông Chấn và mớ? xây dựng g?a đình. Chị cho b?ết, bản thân chị cũng rất tủ? trong chuyện xây dựng g?a đình. Chị Thu nó?: “Em có ngườ? yêu trước kh? gặp chồng em bây g?ờ. Ngày đó, chúng em yêu nhau và cũng tính đến chuyện cướ? hỏ? nhưng g?a đình bên ấy nó? không cho con tra? họ lấy con nhà g?ết ngườ?.
Đến g?a đình chồng em bây g?ờ, bố mẹ em bên ấy phả? rất thông cảm chúng em mớ? đến được vớ? nhau. Chị gá? trên em vẫn chưa lấy chồng, bị kì thị nên chị quyết định đ? làm thuê. Chị ấy đã tuyên bố là nếu bố không được về, chị ấy suốt đờ? đ? làm thuê để g?úp mẹ đ? kêu oan cho bố”.
Kh? được hỏ? về những lần đến thăm ông Chấn, chị Thu ch?a sẻ:“Kh? em vào, những ngườ? bạn của bố em nó? ông này (ông Nguyễn Thanh Chấn – PV) oan thật hay sao ấy, ông ấy mê ngủ thấy toàn hát Quốc ca.
Bây g?ờ g?a đình vẫn g?ữ những bức thư bố em v?ết về. Hồ? đấy chưa có thông t?n đạ? chúng, chưa có phương t?ện h?ện đạ? như bây g?ờ nên bố em hay v?ết thư về lắm. Bố em bảo: Sẽ có một ngày bố được m?nh oan, bố t?n vào Đảng, vào Nhà nước, vào Bác Hồ.
Trong trạ? g?am, bố em đã tự tử ha? lần nhưng may mà được các g?ám thị và các anh các chú cùng ở phát h?ện nên không sao”.
“Kh? bố em chưa được cho về nhà, nh?ều lúc em thấy đau đớn lắm, không t?n vào pháp luật nữa bở? chúng em lúc nào cũng t?n tưởng bố, t?n rằng không bao g?ờ bố làm chuyện đó. Bố đã s?nh ra chúng em và nuô? chúng em nên ngườ?. Vớ? em, bố là ngườ? cha tốt, chịu khó và nuô? mẹ g?à, nuô? vợ, nuô? con”, chị Thu khóc nó?.
Theo Trí Thức Trẻ