Hội đồng thẩm phán cấp Giám đốc thẩm TAND Tối cao sau khi xem xét toàn diện vụ án đã tuyên bị cáo Tuấn không có tội.
Tuấn cùng người thân vui vẻ rời tòa sau phiên tòa phúc thẩm lần 2 tại TAND Cấp cao tại TP.HCM. |
Bị cáo “nhí” 6 lần “yêu” bạn gái trẻ con
TAND Tối cao vừa mở phiên giám đốc thẩm theo kháng nghị của VKSND Tối cao để xem xét lại vụ án Hiếp dâm trẻ em đối với bị cáo Đặng Thanh Tuấn (SN 1999, quê tỉnh Tây Ninh). Trước đó, bị cáo Tuấn được cả hai cấp tòa là TAND tỉnh Tây Ninh và TAND Cấp cao tại TP.HCM tuyên không phạm tội.
Theo nội dung vụ án, Tuấn quen biết và quan hệ tình cảm với em Lê Ngọc Thanh T. (sinh ngày 6/11/2002). Trong thời gian yêu nhau, Tuấn 6 lần đưa em T. vào nhiều nhà nghỉ trên địa bàn huyện Dương Minh Châu (tỉnh Tây Ninh) quan hệ. Khi biết chuyện T. bị xâm hại, gia đình em tố cáo hành vi của Tuấn lên cơ quan công an.
Tháng 11/2015, Tuấn bị bắt tạm giam để điều tra hành vi hiếp dâm trẻ em. Giữa năm 2016, TAND tỉnh Tây Ninh đưa vụ án ra xét xử và tuyên phạt Tuấn 8 năm tù giam. Không chấp nhận bản án sơ thẩm, Tuấn kháng cáo yêu cầu cấp tòa phúc thẩm giám định xương của em T., nhằm xác định tuổi chính xác của nạn nhân.
Vào cuối năm 2016, TAND Cấp cao tại TP.HCM mở phiên tòa phúc thẩm. Sau khi xem xét toàn bộ nội dung vụ án, HĐXX cho rằng yêu cầu của bị cáo Tuấn là chính đáng nên chấp nhận kháng cáo, tuyên hủy toàn bộ bản án sơ thẩm, trả hồ sơ về VKSND tỉnh Tây Ninh để điều tra, xét xử lại.
Cơ quan tố tụng tỉnh Tây Ninh trưng cầu giám định xương của T. để xác định tuổi thật. Theo kết luận giám định (tháng 2/2017), nạn nhân có độ tuổi từ 14 năm 4 tháng đến 14 năm 10 tháng. Cơ quan điều tra Công an tỉnh Tây Ninh căn cứ vào mốc 14 năm 4 tháng để xác định thời điểm đầu tiên Tuấn quan hệ với T. là 12 tuổi 9 tháng 3 ngày và tiếp tục đề nghị truy tố Tuấn tội Hiếp dâm trẻ em. Đề nghị này được VKS cùng cấp phê chuẩn.
Ngày 8/9/2017, TAND tỉnh Tây Ninh đưa bị cáo Tuấn ra xét xử sơ thẩm lần hai. Tại tòa, Tuấn thừa nhận có quan hệ với em T. nhưng cả hai tự nguyện và thời điểm này Tuấn chưa đủ 18 tuổi nên không phạm tội. VKSND tỉnh Tây Ninh xác định, Tuấn có tội và đề nghị tòa tuyên phạt mức án từ 8–10 năm tù.
Sau khi nghị án, HĐXX áp dụng nguyên tắc có lợi cho bị cáo Tuấn tính tuổi nạn nhân vào thời điểm giám định là 14 năm 10 tháng. Căn cứ vào ngày sinh của nạn nhân T., HĐXX khẳng định, lúc Tuấn quan hệ lần đầu với T., T. đã hơn 13 tuổi. Đồng thời, thời điểm này, Tuấn cũng chỉ mới hơn 16 tuổi, chưa đủ tuổi thành niên. Áp dụng Điều 115, trong trường hợp bị hại từ đủ 13 tuổi trở lên thì bị can chỉ phạm tội khi đủ 18 tuổi trở lên.
Từ đó, HĐXX quyết định tuyên bị cáo Tuấn không phạm tội Hiếp dâm, trả tự do cho Tuấn ngay tại tòa. Sau bản án, VKSND tỉnh Tây Ninh kháng nghị toàn bộ bản án. Đại diện gia đình nạn nhân kháng cáo theo hướng tuyên bị cáo Tuấn có tội.
Áp dụng nguyên tắc có lợi, tuyên bị cáo vô tội
Ngày 11/7/2018, TAND Cấp cao tại TP.HCM mở phiên tòa xét xử phúc thẩm lần hai đối với bị cáo Tuấn. Tại tòa, Tuấn tiếp tục thừa nhận có quan hệ tình cảm với em T., nhưng hành vi của mình không cấu thành tội phạm do thời điểm quan hệ lần đầu, em T. trên 13 tuổi, còn Tuấn chưa đủ 18 tuổi. Hai luật sư bào chữa cho Tuấn đều cho rằng, biên bản giám định xương xác định lúc Tuấn quan hệ lần đầu với em T., em T. đã trên 13 tuổi. Tại thời điểm đó, Tuấn chưa đủ 18 tuổi.
Ngoài ra, không thể xác định được ngày sinh chính xác của T. do trong hồ sơ hộ tịch của T. lưu tại địa phương không có giấy chứng sinh. Trong khi đó, lời khai những người thân của T., thậm chí cả mẹ T. lại bất nhất, có nhiều mâu thuẫn. Từ đó, luật sư bào chữa cho bị cáo Tuấn đề nghị HĐXX tuyên bị cáo không có tội.
Sau khi nghị án, HĐXX xem xét toàn bộ hồ sơ vụ án, căn cứ vào lời khai của bị cáo, áp dụng nguyên tắc có lợi cho bị cáo Tuấn..., bác kháng nghị của VKS, bác kháng cáo của gia đình nạn nhân, tuyên bị cáo Đặng Thanh Tuấn không phạm tội Hiếp dâm trẻ em.
Không đồng tình với phán quyết này, tháng 7/2018, VKSND Tối cao ra quyết định kháng nghị theo giám đốc thẩm, đề nghị Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao xét xử, hủy 2 bản án sơ thẩm và phúc thẩm, để điều tra, xét xử lại.
Theo VKSND Tối cao, 2 cấp tòa chỉ căn cứ vào kết luận giám định độ tuổi là tài liệu duy nhất để kết luận độ tuổi của bị hại là chưa chính xác và còn mâu thuẫn với nhiều tài liệu, chứng cứ khác. Từ đó, 2 cấp tòa tuyên không phạm tội là chưa xem xét đầy đủ, toàn diện các chứng cứ, không phù hợp với tình tiết khách quan, có sai lầm nghiêm trọng trong việc áp dụng pháp luật, dẫn đến bỏ lọt tội phạm.
Tuy nhiên, sau khi xem xét toàn bộ hồ sơ vụ án, hội đồng thẩm phán cho rằng, lời khai của những người trong gia đình cũng như những người làm chứng về ngày sinh của cháu T. có mâu thuẫn. Căn cứ vào kết luận giám định pháp y để xác định Tuấn quan hệ với cháu T. lần đầu vào ngày 25/7/2015 là lúc cháu T. 13 tuổi 3 tháng 2 ngày.
Theo khoản 4, Điều 112 BLHS 1999, Tuấn không phạm tội Hiếp dâm trẻ em. Mặt khác, Tuấn và cháu T. yêu nhau, việc giao cấu là hoàn toàn tự nguyện hai bên, không bị ép buộc, cưỡng bức và khi giao cấu, Tuấn đủ 16 tuổi 2 tháng. Vì thế, tòa sơ thẩm và phúc thẩm căn cứ vào kết luận giám định độ tuổi của cháu T. để quyết định Tuấn không phạm tội là đúng.
Công Thư – Hoàng Việt
Bài đăng trên ấn phẩm tạp chí in Đời sống & Pháp luật số Thứ 2 (83)