(ĐSPL) - Hơn 80 tuổi, cụ Võ Khắc Đạt và vợ là cụ Phan Thị Xang vẫn ngày ngày “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” để nhặt từng hạt lúa, củ khoai sống qua ngày. Dường như cái đói, cái nghèo vẫn không buông tha cho đôi vợ chồng già khiến họ ngày càng kiệt quệ trong ngôi nhà tranh tối tàn, rách nát.
Cụ Võ Khắc Đạt (SN 1931) và cụ Phan Thị Xang (SN 1932) cùng sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Sơn Thủy, huyện Hương Sơn (Hà Tĩnh). Họ tiến đến hôn nhân khi đất nước còn chiến tranh. Những tưởng, xây dựng hạnh phúc gia đình, sinh con đẻ cái, cái khổ sẽ được vơi đi phần nào. Thế nhưng, cuộc sống không như con người mong muốn.
Ngôi nhà tranh ẩm thấp và tối tăm của vợ chồng cụ Đạt |
Trên con đường đầy bụi, nhóm phóng viên chúng tôi tìm về ngôi nhà cụ Đạt khi cụ vừa đi cày về. Đôi vai gầy của cụ đã yếu nay lại vác thêm chiếc cày nặng trĩu khiến cụ trông nhỏ bé hơn. Nhẽ ra, ở cái tuổi gần đất xa trời, cụ được sống những ngày tuổi già vui vẻ bên con cháu đề huề. Ấy vậy mà, giờ đây, cái đói, cái khổ vẫn đeo bám lên con người gầy gò này. Hàng ngày, cụ vẫn phải thức khuya, dậy sớm để ra đồng nhặt từng hạt lúa, kiếm từng củ khoai để sống qua bữa.
Bên chiếc bàn xiêu vẹo mà có lẽ là đáng giá nhất ngôi nhà, cụ Đạt đeo máy trợ thính rồi kể cho chúng tôi nghe về cuộc đời đầy bi đát của mình. Vừa kể, gương mặt cụ lại hiện lên nỗi khắc khổ.
“Hơn 20 tuổi, tôi xây dựng gia đình với bà Xang và sinh 6 đứa con, 4 trai, 2 gái. Các con cũng lớn lên rồi xây dựng gia đình trong xã nhưng chúng đều thuộc diện hộ nghèo của xã nên không có điều kiện để giúp đỡ bố mẹ huống hồ là làm một ngôi nhà cho chúng tôi. Giờ đây, tuổi cao nhưng vợ chồng tôi vẫn phải nuôi thêm một cô con gái không chồng cùng đứa cháu nhỏ năm nay học lớp 3”, cụ Đạt kể.
Góc bếp của nhà cụ Đạt chẳng lấy gì làm đầy đủ khi chiếc nồi cũng thiếu vung |
Theo tìm hiểu, gia đình cụ Đạt thuộc diện hộ nghèo nhất xã Sơn Thủy. Mỗi tháng, 2 cụ chỉ nhìn vào 180.000 đồng tiền trợ cấp của nhà nước, còn sản xuất nông nghiệp chẳng đủ ăn.
Nhìn bữa ăn của 2 cụ mà chúng tôi không cầm được nước mắt. Bữa cơm của Cụ không có thịt hay con cá, chỉ có duy nhất đĩa rau dại cụ Xang hái ngoài đồng cùng với quả cà muối. Nồi cơm cũng nhuốm màu than củi vì nồi không có vung đậy.
Bà Phan Thị Tam (82 tuổi), hàng xóm của Cụ Đạt cho biết: “Nhìn 2 cụ sống trong ngôi nhà xiêu vẹo, chúng tôi cũng thương lắm. Đói ăn, đói mặc triền miên bám lấy hai cụ. Già cả rồi mà mưa gió đến là phải ôm nhau ủi dưới bàn kẻo nhà sập. Hàng xóm chúng tôi cũng ước ao cho cho 2 cụ có được ngôi nhà tránh mưa, tránh nắng để các cụ sống được ngày nào hạnh phúc ngày đó”.
Cụ Đạt lặng lẽ gạt giọt nước mắt lăn trên khuôn mặt gầy gò để khi kể cho chúng tôi nghe hết câu chuyện. Hơn 80 tuổi, hai cụ chỉ có một ước mơ nhỏ nhoi là có một ngôi nhà tránh mưa, tránh nắng. Nhưng ước mơ đó với cụ dường như vẫn bất lực khi miếng ăn qua ngày còn không đủ.
Những "gia sản" quý nhất của gia đình cụ Đạt |
Mỗi khi nghe tin sắp có mưa bão, các cụ lại nơm nớp lo sợ bởi không biết rồi sẽ thế nào nếu ông trời xô đổ đi ngôi nhà tranh xiêu vẹo này. Các cụ sẽ sống vào đâu khi con cháu của các cụ cũng “nghèo lại hoàn nghèo”.
Đôi vợ chồng già chỉ mong ước có một ngôi nhà thay thế ngôi nhà tranh để khi sang thế giới bên kia, hai cụ vẫn còn có để con cháu thờ phụng và thắp nén nhang.
Mọi sự giúp đỡ của những tấm lòng hảo tâm xin gửi về địa chỉ: - Cụ Võ Khắc Đạt xã Sơn Thủy, huyện Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh. - BáoĐời sống & Pháp luật tại Miền Trung Số 03, Đại lộ Lê Nin, TP Vinh - Nghệ An; ĐT/Fax: 038.8601010; Số tài khoản: 0191012468008, Ngân hàng Bảo Việt Nghệ An, chủ tài khoản: Báo Đời sống & Pháp luật tại Miền Trung. |