+Aa-
    Zalo

    Ung thư không bao giờ là dấu chấm hết

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Những dòng nhật ký chiến đấu với căn bệnh ung thư quái ác của cô giáo Nguyễn Phạm Thanh Hằng (29 tuổi, Gia Lâm, HN) đã tiếp thêm nghị lực cho những người đồng cảnh ngộ.

    Những dòng nhật ký chiến đấu với căn bệnh ung thư quái ác của cô giáo Nguyễn Phạm Thanh Hằng (29 tuổi, Gia Lâm, Hà Nội) không chỉ lấy đi nước mắt của nhiều người khi đọc mà còn tiếp thêm nghị lực cho những người đang rơi vào cơn bĩ cực của cuộc đời.

    Mới đây, cuốn nhật ký ghi lại những tháng ngày phải chống chọi với căn bệnh ung thư trực tràng giai đoạn cuối của cô giáo Hà thành được nhiều người chú ý đến. Họ truyền tai nhau không đơn thuần vì thương cho số phận bất hạnh của cô gái mà họ muốn gửi thông điệp đến những người đang mắc phải căn bệnh này hãy có niềm tin, hy vọng để vượt qua số phận, để sống chứ không phải để tồn tại.

    Nhật ký chiến đấu ung thư của cô giáo trẻ hàng ngày được chia sẻ.

    Khi biết mình mang “án tử”, Thanh Hằng ban đầu chỉ nằm khóc, mọi ước mơ, kế hoạch dường như sụp đổ. Nhưng sau đó, những ngày tháng điều trị bệnh, cô đã viết nên tâm sự của mình, cô không ngần ngại chia sẻ cả nỗi đau, chuỗi ngày gắn liền với kim tiêm, hóa chất. Đó là những dòng Tâm trạng khi khi nhìn thấy mái tóc rụng dần, rồi nỗi nhớ nhà, nhớ trường lớp, các em học sinh thân yêu...

    Chia sẻ với PV, Thanh Hằng cho biết: “Lý do mà tôi cho ra đời nhật ký ung thư và hàng ngày đăng lên facebook bởi tôi muốn cho mọi người biết được quá trình chiến đấu ung thư thế nào. Tôi cũng muốn mọi người biết mình đã vượt qua đau đớn ra sao để mọi người không cảm thấy sợ hãi khi mang “án tử”. Tôi quyết định sống vô tư, vui vẻ như lúc trước và cảm thấy khá hơn rất nhiều”.

    Vì thế mà mỗi ngày Thanh Hằng đều viết lên trang cá nhân của mình như một cuốn sổ tay nho nhỏ: “Nhật ký chiến đấu với ung thư”.

    5/12/2016: Đi khám tại bệnh viện Đại học Y Hà Nội từ sáng. Đến chiều, nhận được kết quả: Ung thư trực tràng giai đoạn cuối.

    16/12/2016: Làm thủ tục chuyển bảo hiểm sang bệnh viện Ung bướu Hà Nội. Phải nghỉ làm, phải bỏ thi giáo viên giỏi. Khóc lóc buồn bã 3 - 4 ngày sưng húp mắt, chán ăn uống. Cơ thể mệt mỏi, đau bụng, đau lưng nhiều. Gia đình lo lắng, náo loạn. Bạn bè, cơ quan rất yêu thương, tình cảm, ở bên cạnh động viên từng ngày từng giờ.

    ...

    30/12/2016: Mở mắt ra nhìn thấy phòng mình, tôi biết mình còn sống!

    20 ngày kể từ ngày biết bệnh: Cuộc sống đảo lộn hoàn toàn... Thèm váy đẹp tung tăng... Thèm guốc cao xinh xắn... Thèm túi xách xúng xính... Hàng ngày đến trường dạy học... Nhớ em Zip thân yêu... Thỉnh thoảng lượn phố phường quán xá... Thèm một cái Tết bình thường... Mặc áo dài chụp ảnh quất đào... Đi chơi Tết...

    10/2/2017: Truyền xong đợt 4. Lại một đêm thức trắng. Toàn thân mệt mỏi. Khó chịu đến khó tả. Nhớ em lắm tóc à, nhớ trường nhớ bục giảng nhớ học sinh... mạnh mẽ lên nào tôi ơi...

    21/2/2017: Nhập viện chuẩn bị truyền đợt 5. Đang nằm trong viện bất ngờ được nhận 1 bộ son đẹp như mơ đúng là hạnh phúc của 1 đứa con gái thật đơn giản...

    Cứ thế, những dòng nhật ký kể về chặng đường chiến đấu với căn bệnh ung thư đầy máu và nước mắt của Thanh Hằng được nhiều bạn trẻ quan tâm. Không ít người bày tỏ sự xúc động, khâm phục khi theo dõi câu chuyện của cô giáo Thanh Hằng.

    Cô giáo xinh đẹp luôn tươi cười, hy vọng.

    Chị Trần Thanh Huyền, Giám đốc một công ty mỹ phẩm tại Hà Nội cho biết: “Mình đã thấy một người bạn chia sẻ câu chuyện về cô gái mắc bệnh ung thư, mình tò mò vào xem. Sau khi đọc xong những dòng nhật ký hàng ngày của cô gái đang mang “án tử” mình đã rất xúc động, mình đã thức cả đêm và muốn làm điều gì đó cho em ấy, chính vì thế mình đã dành tặng em ấy một món quà nhỏ, như muốn em ấy lúc nào cũng tươi rói dù cả hai chúng mình chưa từng gặp nhau ngoài đời thực”.

    Chị Huyền còn cho biết, trước đây chị luôn than vãn về cuộc sống, công việc bởi công việc của chị gặp rất nhiều áp lực. Thế nhưng, kể từ khi biết đến cuốn nhật ký của Hằng chị thấy những gì mình đã trải qua chẳng là gì so với nỗi đau mà cô gái này phải chịu đựng. Vậy mà Hằng vẫn lạc quan, yêu đời, chính điều này đã khiến chị suy ngẫm, cảm thấy phải học hỏi ở cô giáo trẻ ấy rất nhiều điều.

    Không giấu được cảm xúc của mình, anh Nguyễn Mạnh Hòa đã viết: “Mạnh mẽ, lạc quan và yêu đời đó là những gì cảm nhận về em! Cô gái đang rất thoải mái để chiến đấu với ung thư trực tràng giai đoạn cuối. Khi tôi và một người bạn qua thăm em, cả một quãng đường dài lòng tôi ngổn ngang và bề bộn, trong đầu chỉ nghĩ qua thăm biết an ủi như thế nào, chắc em ý suy sụp và sau 2 lần hoá trị chắc mình không nhận ra. Và không thể tin nổi vào mắt mình nữa, trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ đó, em khoẻ mạnh, vui tươi, da hồng hào và vẫn còn khoe em ăn hết nửa con gà. Tôi bất ngờ và dường như trong lòng nhẹ bẫng, cảm thấy nể phục người con gái bé nhỏ này”.

    Cứ thế, cuốn nhật ký nhỏ này chạm đến trái tim nhiều người như truyền cảm hứng cho các bạn trẻ hàng ngàn bệnh nhân ung thư trên khắp cả nước bằng ý chí và nghị lực phi thường. Cuốn nhật ký chiến đấu với ung thư của cô giáo Thanh Hằng còn mang một thông điệp: “Ung thư không bao giờ là dấu chấm hết, có niềm tin là chiến thắng tất cả”.

    Mai Thu

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/ung-thu-khong-bao-gio-la-dau-cham-het-a182245.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan