(ĐSPL) - Tôi đã khiến trái tim anh tan nát. Khi tôi thông báo mình có bầu và sắp kết hôn với Đ, anh đã lặng lẽ tắt máy. Rồi tôi nhận được một cái mail anh viết trong đau đớn.
Tôi và anh yêu nhau khi tôi còn là học sinh cấp 3, anh là giáo viên chủ nhiệm lớp của tôi. Ngày ấy vì ngưỡng mộ thầy giáo, vì những cảm xúc của tuổi đầu đời mà tôi nhận lời yêu anh. Tình yêu của chúng tôi trong sáng, nhưng cũng gặp không ít trở ngại từ hai phía gia đình.
Về phía bố mẹ tôi, họ không muốn tôi yêu sớm rồi ảnh hưởng học hành, còn gia đình anh thì tuyệt đối ngăm cấm, do tôi đang là học sinh gia đình lại nghèo. Nhưng chúng tôi đã vượt qua tất cả để giữ gìn tình yêu đó. Anh nói ngoài yêu tôi, anh còn thương tôi và muốn che chở cho tôi.
Ngày tôi nhận được tin mình đỗ đại học cũng là ngày bố tôi qua đời vì món nợ 20 triệu đồng không trả nổi. Bao nhiêu ước mơ hi vọng về một tương lai mới bỗng chốc vụt tan trong nước mắt. Rồi đây, tôi sẽ nghỉ học cùng mẹ lo lắng cho các em, tôi cũng không được ngồi trên ghế giảng đường nữa.
Nhưng anh đã thay bố tôi trả nợ, rồi lo cho tôi ăn học. Điều đó, thật có ý nghĩa với tôi biết chừng nào. Anh như vị cứu tinh của gia đình tôi vậy. Tôi đã khóc trên vai anh và hứa suốt đời này, kiếp này chỉ yêu mỗi anh mà thôi.
Xin nói thêm lúc đó anh 29 tuổi, còn tôi mới chỉ 18, một cái tuổi mang nhiều ước mơ và hoài bão. Ngày tôi ra Hà Nội học, anh đã khóc, lần đầu tiên tôi thấy anh trầm tư như một đứa trẻ mới lớn. Anh nói không muốn xa tôi, nhưng vì tương lai, nên cả hai chúng tôi phải cố gắng. Tôi nói “Em sẽ rất nhớ anh”, anh mỉm cười “rồi anh sẽ ra thăm em vào mỗi tháng”.
Thời gian tôi học Đại học, bao nhiêu chi phí học hành, ăn ở của tôi anh chịu trách nhiệm hết. Tôi biết đó cũng là sự nỗ lực của anh, vì lương nhà nước cũng chẳng được bao nhiêu, nhưng anh đã dành hết cho tôi với hi vọng tôi ra trường sẽ kết duyên cùng anh.
(Ảnh minh họa). |
Thế mà, tôi đã phụ bạc anh chỉ vì người con trai khác, giờ nghĩ lại tôi rất ân hận. Đó là quãng thời gian khi tôi đang học năm cuối, tôi đã quen một người đàn ông khác ở Hà Tây, anh ta tên là Đ con một gia đình giàu có. Thấy tôi hoàn cảnh khó khăn lại xinh xắn hiền lành, Đ sớm có tình cảm và ngỏ ý muốn làm chỗ dựa cho tôi. Anh ta hứa sẽ lo cho tôi công việc khi tôi ra trường.
Rồi Đ thường xuyên gặp gỡ tấn công tôi, anh ta quan tâm chăm sóc tôi làm tôi rung động. Trong một phút yếu lòng, ở xa người yêu tôi đã phản bội anh để đến bên người đàn ông khác.
Tôi đã khiến trái tim anh tan nát. Khi tôi thông báo mình có bầu và sắp kết hôn với Đ, anh đã lặng lẽ tắt máy. Rồi tôi nhận được một cái mail anh viết trong đau đớn. Anh không trách tôi mà chỉ trách khoảng cách, trách thời gian, anh trách mình quá già cỗi, không còn trẻ để làm chỗ dựa cho tôi.
Rồi đến cả mẹ anh biết chuyện cũng gọi điện chửi mắng tôi là loại con gái "ăn cháo đá bát", "nuôi ong tay áo", bà khóc kể lể anh vì tôi mà ăn mặc kham khổ, chi li từng đồng. Bao nhiêu tiền đưa gửi tôi hết thế mà tôi hất gáo nước lạnh vào mặt anh. Khi tôi nói sẽ đi làm góp tiền và gửi trả lại anh, bà nói lời cay nghiệt "Tôi không cần đồng tiền bẩn thỉu của cô, cứ coi như con tôi mất tình phí để đổi lấy bài học xương máu. Cũng may là nó sớm biết bộ mặt thật của loại người như cô"... Từ hôm đó, tôi cắt đứt liên lạc với anh và gia đình anh. Tôi cũng không dám về quê vì sợ tai tiếng.
Tôi lấy chồng, 2 năm sau anh cũng đi lấy vợ, anh lấy một cô giáo trẻ cùng trường. Vợ anh bằng tuổi tôi, anh rất yêu chiều cô ấy và họ sống rất hạnh phúc. Còn tôi về quê chồng theo dạy toán cấp 2, nhưng chồng tôi suốt ngày cờ bạc, rượu chè và hay gây gổ đánh vợ, chửi con.
Ngày ngày lên facebook, nhìn hình ảnh vợ chồng anh giản dị hạnh phúc tôi rớt nước mắt vì thương nhớ. Khi tôi thấu hiểu được hai chữ tình yêu thì mọi thứ quá xa vời, vì ham giàu sang tôi đã đánh mất anh, đánh mất tình yêu đầu đời trong sáng mà có lẽ tôi chẳng bao giờ tìm lại được nữa.
Tâm sự và chia sẻ của bạn đọc vui lòng gửi về địa chỉ email: [email protected] |
havetrongmatem21@...