(ĐSPL) - Quân đảo chính vào được d?nh nhưng anh em Nhu đã đ? đâu mất từ bao g?ờ. Phả? chăng ngoà? Bravo, Ngô Đình Nhu còn 1 kế hoạch dự phòng? G?ây phút cuố? cùng của anh em D?ệm – Nhu đã d?ễn ra thế nào?
T?ết lộ ván bà? cuố? cùng của Ngô Đình Nhu năm 1963 (Kỳ 1)
Vở kịch hạ màn
Sau kh? quân của Đạ? tá Phạm Ngọc Thảo vào được d?nh G?a Long, các tướng lĩnh đảo chính bàng hoàng nhận ra anh em D?ệm – Nhu đã rờ? khỏ? đó tự lúc nào. Ngườ? ta túa đ? các nẻo nhưng vô ích. Thì ra anh em D?ệm đã bỏ ra khỏ? cá? d?nh bằng con đường hầm bí mật mặc cho đám lính phòng vệ vẫn l?ều chết tử thủ để bảo vệ cá? d?nh không ngườ?.
Anh em D?ệm đã đến gặp một thương g?a Hoa k?ều tạ? Chợ Lớn. Buổ? sáng họ vẫn còn đến nhà thờ Cha Tam làm lễ như thường ngày. Trong kh? đó, phía đảo chính rất lo D?ệm chạy về vùng đồng bằng sông Cửu Long vớ? tướng Huỳnh Văn Cao. Nếu thật vậy thì tình hình rồ? sẽ còn phức tạp.
Nhưng rất may mắn, vào lúc 7h ngày 2/11, D?ệm đã gọ? đ?ện đến Bộ Tổng tham mưu tuyên bố sẵn sàng từ chức và yêu cầu được ra đ? một cách danh dự thích hợp vớ? ngô? vị của ông. Tướng Đôn trả lờ? sẽ bảo đảm an toàn tính mạng cho Tổng thống và g?a đình nếu D?ệm đầu hàng vô đ?ều k?ện. D?ệm chấp nhận và chỉ dẫn nơ? ha? anh em ông ta đang ẩn náu.
Dương Văn M?nh lập tức cử các sĩ quan thân cận mang th?ết g?áp đ? “đón” D?ệm - Nhu tạ? ngô? nhà thờ nhỏ ở Chợ Lớn. Họ gồm tướng Ma? Hữu Xuân, các đạ? tá Dương Ngọc Lâm và Nguyễn Văn Quạn, th?ếu tá Dương H?ếu Nghĩa, đạ? úy Nguyễn Văn Nhung, sĩ quan tùy tùng của Dương Văn M?nh.
Đạ? tướng Dương Văn M?nh
Kh? các sĩ quan đến trước cửa nhà thờ, D?ệm khó chịu như bị “sốc” kh? thấy họ đưa đến một ch?ếc xe quân sự bọc thép để đón mình. Đạ? tá Dương Ngọc Lâm v?ện lý do bảo đảm an toàn. Tuy nh?ên, kh? về đến nơ?, anh em D?ệm chỉ còn là 2 cá? xác không hồn vớ? nh?ều vết đạn và cả vết đâm.
V?ệc g?ết anh em D?ệm có làm cho các tướng đảo chính ph?ền trách nhau đô? chút nhưng họ cũng nhanh chóng cho qua vì họ còn bận rộn hơn vớ? v?ệc tranh g?ành địa vị sau đảo chính. Chỉ đến kh? cuộc tranh g?ành đến màn kịch l?ệt, họ thanh toán nhau thì nộ? tình sự vụ mớ? được sáng tỏ.
Nông Huyền Sơn v?ết trong cuốn Cá? chết của anh em nhà Ngô về sự v?ệc này: “ Kh? ch?ếc xe bọc thép “đón” D?ệm, Nhu đ? từ nhà thờ Cha Tam ra đã ghé vào Tổng nha Cảnh sát. Tạ? đó D?ệm, Nhu bị tra tấn để khảo của. Trận đòn tra tấn đã kh?ến mình mẩy Nhu bầm dập. Sau đó cả ha? bị tró? thúc ké ném lên xe bọc thép t?ến về Bộ Tổng tham mưu. Trên đường đ?, Ma? Hữu Xuân ngồ? trên xe Jeep đã chặn đầu ch?ếc jeep chở đạ? úy Nhung đang áp tả? ch?ếc xe bọc thép chở D?ệm, Nhu. Tướng Xuân đã đưa một ngón tay lên trờ? ngoéo lạ? như bóp cò súng 2 lần. Nhung ngh?êm chào Xuân như báo cáo đã nhận lệnh.
Đoàn áp tả? chạy một đoạn nữa, đến đường ray xe lửa, Nhung rờ? xe jeep nhảy sang ch?ếc xe bọc thép đuổ? hết b?nh sĩ ra khỏ? xe. Nhung đóng cửa lạ? rồ? bắn D?ệm, Nhu mỗ? ngườ? mấy phát súng ngắn vào đầu. Để lấy dấu máu cho ch?ếc dao găm luôn đeo bên ngườ?, Nhung đâm thêm và? nhát dao vào ha? cá? xác”. Ha? cá? xác bị bỏ cho ruồ? bu đến trưa mớ? được đem đ? chôn cất. Cuộc đảo chính lật đổ chế độ họ Ngô kết thúc.
Bình luận về hành động gặp phe đảo chính của D?ệm, Nguyễn Phú Đức v?ết trong cuốn Tạ? sao Mỹ thua ở V?ệt Nam như sau: “Nhu vẫn có thể x?n cư trú tạ? các sứ quán nước ngoà? hoặc cơ quan đạ? d?ện G?áo hoàng tạ? Sà? Gòn. Nhưng ha? con ngườ? k?êu căng và dũng cảm muốn gặp mặt các tướng lĩnh tham g?a đảo chính để nó? vớ? những ngườ? được họ gắn sao, ban quân hàm và hôm qua đây còn tỏ ra khúm núm trước mặt họ. Họ đã tính sa? vì các tướng lĩnh tham g?a đảo chính không muốn đố? mặt vớ? họ”.
T?ết lộ ngườ? đã phá nước cờ của Nhu
Kế hoạch của Nhu đã có thể thành công mỹ mãn nếu như đố? phương không b?ết về nó. Ngườ? đã cung cấp cho phe đảo chính về kế hoạch Bravo và hoạt động tích cực để phá kế hoạch ấy, không a? khác chính là Phạm Ngọc Thảo – nhà tình báo huyền thoạ? của cách mạng.
Trong Tạ? sao Mỹ thua ở V?ệt Nam, Nguyễn Phú Đức nó? rằng: “Chính Đạ? tá Phạm Ngọc Thảo đã báo cho Dương Văn M?nh và Trần Văn Đôn b?ết về kế hoạch Bravo. Thảo là ngườ? được Ngô Đình Thục t?n cậy nên đã trở thành ngườ? thân cận của Nhu và b?ết được kế hoạch Bravo. Ông cũng b?ết CIA đang âm mưu vớ? tướng M?nh và Đôn.
Để khích M?nh và Đôn nhanh chóng thực h?ện đảo chính, Thảo còn nó? rằng ông sẽ tổ chức trước một cuộc đảo chính phòng ngừa vào ngày 24/10/1963 để làm thất bạ? kế hoạch Bravo của Nhu. Đôn và M?nh ra sức khuyên can Thảo không nên quá nôn nóng vì những ngườ? tham g?a đảo chính thật chưa sẵn sàng. Thực tế Thảo đánh lừa M?nh và Đôn vì dướ? quyền Thảo không đủ lực lượng để t?ến hành đảo chính lật D?ệm. Mục đích của Thảo là xú? g?ục M?nh và Đôn nhanh chóng hành động”.
Kế hoạch Bravo do Thảo cung cấp đã g?úp M?nh và Đôn có sự chuẩn bị chắc chắn cho đảo chính. Trước t?ên, họ tìm cách nắm được Tôn Thất Đính. Dựa vào tình hình căng thẳng vì các cuộc b?ểu tình sau sự k?ện Phật Đản, Trần Văn Đôn gợ? ý cho D?ệm ra lệnh th?ết quân luật ngày 20/8/1963 và g?ao cho quân độ? trách nh?ệm duy trì trật tự trong cả nước. Mặt khác, Đôn lạ? kích động Đính rằng Đính phả? làm Bộ trưởng Nộ? vụ mớ? xứng. Đính l?ền đề nghị D?ệm thăng chức Bộ trưởng Nộ? vụ nhưng Tổng thống cườ? ngất nó? Đính không đủ khả năng g?ữ chức vụ quan trọng đó trong chính phủ. Bị hụt hẫng và làm nhục vì sự khước từ đó, Đính đem lòng căm g?ận D?ệm và quyết định ngả về phe đảo chính. Bên cạnh đó, nguyên nhân chính kh?ến Đính trở cờ là vì Đính b?ết rằng D?ệm đã không còn được Mỹ ủng hộ. Đính cảm thấy không còn lý do gì để trung thành vớ? ngườ? mà t?ền đồ cũng sắp t?êu tan.
Sau Đính, Nguyễn Khánh cũng được một chuyên v?ên CIA t?ếp xúc. Dù là một trong 2 ngườ? được t?n tưởng trong kế hoạch Bravo của Nhu, Khánh nhanh chóng phản bộ?. Cũng như Đính, Khánh b?ết rằng một kh? D?ệm không còn được Mỹ ủng hộ thì D?ệm sẽ chết cho nên Khánh quyết định xoay chuyển sự trung thành của mình sang cho Mỹ.
Ha? con bà? Khánh và Đính đã nắm được, những ngườ? đảo chính quyết định khở? sự vào ngày 1/11/1963. Họ lợ? dụng chính kế hoạch Bravo của Nhu để g?ành yếu tố bất ngờ tuyệt đố?. Bở? lý do đó mà Ngô Đình Nhu cáo g?à luôn tự cho là cao tay ấn đã dễ dàng bị bắt rồ? chết một cách tầm thường như thế.
Trần Vũ