Người thầy có lẽ chưa từng nghĩ tới lòng tốt lại khiến mình rơi vào cảnh ngộ như vậy.
Câu chuyện xảy ra với thầy giáo họ Lý ở huyện Phí, tỉnh Sơn Đông (Trung Quốc) vào năm 2017. Theo truyền thông địa phương, thầy Lý nhận lời nhờ vả của một gia đình nghèo, trợ giúp cậu sinh viên học giỏi nhưng không có đủ tiền ăn học.
Thấy cậu sinh viên kia quả thực là người có tài, không muốn để con đường học vấn và thăng tiến của cậu bị gián đoạn, thầy Lý đứng ra vay ngân hàng 140.000 NDT. Bên cạnh đó, ông còn vay thêm của bạn bè, người thân và hàng xóm số tiền 40.000 NDT. Toàn bộ số tiền vay được 180.000 NDT (hơn 640 triệu đồng) được thầy Lý trao lại cho cậu sinh viên nghèo với hy vọng cậu sẽ học thành tài.
Xót xa thay, cậu sinh viên nhận được số tiền thầy Lý vay giúp liền biến mất, đến thời hạn phải trả nợ ngân hàng cũng không trở lại khiến thầy Lý phải gánh một khoản nợ rất lớn. Tài khoản lương hưu của thầy bị đóng băng. Suốt 3 năm sau đó, thầy Lý chật vật làm đủ mọi công việc để trả nợ thay cho cậu sinh viên kia.
“Cuối cùng tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm rồi”, thầy Lý bật khóc khi trả được hết số nợ vào tháng 12/2020.
Thầy chia sẻ thêm: “Mặc dù đã trả được hết số nợ nhưng uy tín của bản thân tôi và gia đình đã bị ảnh hưởng nặng nề. Hiện giờ, tôi chỉ mong sẽ nhận được sự trợ giúp của pháp luật”.
Thầy Lý không nghĩ lòng tốt lại khiến mình phải gánh khoản nợ lớn, trả 3 năm mới hết. |
Trả lời một cuộc phỏng vấn, thầy Lý cho hay thầy cảm thấy rất áy náy và tội lỗi với một người bạn học cũ. Người này đã cho thầy Lý vay 10.000 NDT nhưng qua đời khi thầy mới chỉ trả được 5.000 NDT.
Có nguồn tin cho biết, cậu sinh viên kia hiện đã kết hôn và sinh sống ở Bắc Kinh. Tuy nhiên, cậu ta đã cho số điện thoại của người thầy giúp đỡ mình vào danh sách đen, không thể liên lạc được.
Trước đó, cộng động mạng xứ Trung cũng từng xôn xao khi một cô giáo hết sức trợ giúp cậu học trò nghèo, thậm chí thương cậu như con trai. May mắn, cái kết nhận về trái ngược hẳn với câu chuyện đáng buồn trên.
Được biết, câu chuyện có thật này xảy ra tại huyện Vũ Xuyên, thành phố Hohhot, Nội Mông (Trung Quốc). Năm 1978, cô giá Trương Tú Dung chuyển công tác từ trường Tiểu học số 1 huyện Ngô Xuyên, Quảng Đông (Trung Quốc) về trường Trung học Vũ Xuyên (Nội Mông, Trung Quốc).
Chính trong năm học này, cô gặp cậu học trò nhỏ Trần Trí Đức. Nam sinh này gây ấn tượng mạnh với cô Trương khi xuất thân từ gia đình nghèo nhưng lại rất chăm chỉ học tập, thường đạt danh hiệu học sinh xuất sắc.
Một ngày nọ, cô Trương bỗng nhiên phát hiện cậu học trò vốn chăm ngoan và ham học của mình không đến lớp. Linh cảm có chuyện gì đó xảy ra, cô Trường đạp xe tới nhà nam sinh này vào một ngày cuối tuần để tìm hiểu ngọn ngành mọi chuyện.
Đến nơi, nhìn gia cảnh của cậu học trò nhỏ, cô Trương không khỏi xót xa, càng đau đớn hơn khi nghe cậu bé nói nguyên nhân không thể tiếp tục đi học là do nhà không đủ tiền. Nhẹ ôm cậu bé vào lòng, cô Trương khóc và động viên cậu: “Kiến thức có thể làm con thay đổi đổi phận, hãy cố gắng lên".
Một góc căn nhà mà Chí Đức mua tặng vợ chồng cô giáo Trương sau khi học thành tài. |
Sau khi được cô Trương thuyết phục, cuối cùng, bố của Trần Chí Đức đã đồng ý cho em trở lại trường. Về phía Chí Đức, cậu bé tự nhủ phải nỗ lực hết sức, phấn đấu nhiều hơn nữa để không phụ sự kỳ vọng của cô giáo. Chí Đức quả thực đã làm được. Cậu bé đỗ vào trường trung học trọng điểm của huyện Vũ Xuyên nhờ kết quả thi xuất sắc, về sau được tuyển thẳng vào Viện địa chất Trường Xuân với điểm thi đại học cao thứ 2 của huyện.
Trong thời gian Chí Đức học trung học và đại học, bố mẹ cậu lần lượt qua đời khiến cậu vô cùng đau khổ. Thương học trò, cô Trương thay cha mẹ Chí Đức, chăm lo cho cậu bé không khác nào người mẹ thứ hai. Có lần, cô còn trích ra hơn một nửa tiền lương một tháng để gửi cho Chí Đức, dặn cậu mua môt đôi giày vải để sưởi ấm chân trong mùa đông lạnh giá.
Cảm động trước tấm lòng của cô giáo, Trần Chí Đức lại càng quyết tâm hơn, cuối cùng được nhận vào làm việc ở Viện nghiên cứu dầu khí Đại Khánh. Từ đó, cậu dần học lên thạc sĩ và tiến sĩ. Thành đạt, có chức vụ cao, Chí Đức vẫn luôn gọi điện hỏi thăm cô giáo. Đúng sinh nhật 60 tuổi của cô Trương, Chí Đức đã mua tặng cô một căn nhà.
Món quà của Chí Đức giúp vợ chồng cô Trương có cuộc sống thoải mái hơn, bởi họ đều là những nhà giáo nghèo, vốn sống trong một căn nhà gỗ nhỏ không có đủ điện nước. Chí Đức mỗi tháng cũng thường gửi thuốc bổ cho cô giáo, nhiều khi còn tâm sự với cô như một người con trai.
Khi được hỏi về việc này, Chí Đức cho biết: “Không có cô Trương thì sẽ không có tôi ngày hôm nay. Tôi không thể tự chăm sóc cho thầy cô vì phải đi làm xa. Vì thế, tôi muốn mua cho họ một ngôi nhà để an hưởng tuổi già và sẽ hiếu kính họ”.
Đinh Kim(T/h)