+Aa-
    Zalo

    Thơ Xuân 2020

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Đồng ơi, ta lại về đây/ Ngồi trên bờ ruộng, ngắm ngày mới lên/ Gió reo nguội bớt ưu phiền/ Mùa dâng hoa lúa đáp đền điêu toa...

    HỮU THỈNH

    Bình luận về một hiện vật

    Nơi Thành Cát Tư Hãn vứt chiếc roi cuối cùng

    kết thúc cuộc đời trên lưng ngựa

    Thảo nguyên mênh mông

    tôn lên một bảo tàng

    bảo tàng thênh thang

    tôn lên một chiếc ủng

    khách đến thăm thay nhau chụp ảnh

    chụp luôn sự thán phục hiếu kỳ

    Họ chỉ nhìn thấy mũi giầy phía trước

    khi quân Mông tiến vào đất nước mình

    riêng những người Việt Nam là

    khách xem duy nhất

    nhìn rõ gót giầy phía sau

    của đạo quân xâm lược

    ba lần chạy tháo thân trước mũi

    giáo nhà Trần

    NGUYỄN THÀNH PHONG

    Gió reo bờ ruộng

    Đồng ơi, ta lại về đây

    Ngồi trên bờ ruộng, ngắm ngày mới lên.

    Gió reo nguội bớt ưu phiền

    Mùa dâng hoa lúa đáp đền điêu toa...

    Bao năm biền biệt phố xa

    Đồng còn nhớ dấu ta, là người thân.

    Ừ, thì thanh thoát tay chân

    Áo cởi, ta lại ngực trần nắng mưa...

    Gió reo thế sự xô đưa

    Đường trần đã mỏi bước chưa, lão hà?

    Tấm thân dẫu lạnh mù sa

    Thì lòng đương ấm, đồng ta gió về!

    NGUYỄN ĐỨC MẬU

    Bình và hoa

    Ai mang cành đào nở sớm

    Đi ngang qua ngõ nhà mình

    Phải ba-trăm -sáu- mươi-lăm ngày lịch rụng

    Mới có vàng mai, mới hoa đào thắm...?

    Trái tim ta chiếc bình gốm cũ

    Nằm biếng lười trong lồng ngực cằn khô

    Bao buồn vui cuộc đời như sắt lại

    Nếu không có màu hoa kia thức gọi

    Chiếc bình ơi vô cảm đến bao giờ

    Thì ra loài hoa mang ngôn ngữ loài hoa

    Ngôn ngữ cây xanh nghìn lộc chồi tươi mới

    Ngôn ngữ dòng sông ì ầm sấm dội

    Ta muốn phân thân nghe tiếng vọng đôi bờ

    Mọi vật quanh ta đang ríu ran tiếng nói

    Ta cũ mòn hay ta thờ ơ

    Hoa chớm nở nụ còn e ấp

    Ta nâng bình hoa mà đón hoa về

    Mùa xuân đi qua có nghe ta nói

    Cành đào đi qua có nghe ta gọi

    Hay màu hoa lẫn vào đám đông rồi...

    LÊ HUY QUANG

    Về quê...

    Đón nàng xuân ơi em

    hãy rời xa phố phường chật hẹp

    đèn đỏ đèn vàng đèn xanh lóa mắt

    ta về quê lộng gió dòng sông.

    Tít tắp trải dài đồng xanh dải lụa

    tóc em thơm màu cây lá quê hương

    con đò trôi đầy vơi quãng nhớ

    bóng mẹ giao thừa ấm áp giữa tình thương...

    NGUYỄN BÌNH PHƯƠNG

    Bầu trời Facebook

    Không trông thấy nhưng tôi biết là họ

    chờn vờn chờ ngoi lên

    đông như thế có phải người không nhỉ

    có phải người không

    hay chỉ là...?

    Kìa bóng tối chồng bóng tối nhấp nhô kìa chữ bay rào rào,

    kìa khêu gợi quấn quýt cùng than thở

    bao vầng trăng bị mơn trớn giày vò

    bao nhiêu nước trà trộn thành nước mắt hờn căm ấy nhẹ và lạnh ngắt

    bốc hơi sau tiếng ho

    Tôi đã nhìn thấy họ

    trong màn hình kia nhộn nhạo chẳng bến bờ

    chỉ toàn bóng chen chân với bóng

    khoác vai nhau và săn đuổi nhau

    những thèm khát chứa chan cuồng nộ

    trên đầu tôi máy bay bay cùng mây

    Rồi thì tôi cũng thấy

    bao lởn vởn phía sau ngọn đèn

    xanh là ai đang thức

    cùng người tình giấu mặt phương xa

    mật ngọt rót tràn ly chờ đợi...

    Lặng im kìa máy bay trôi

    và mây qua bầu trời facebook

    Kìa bước chân những cành khô gãy gục

    buông ra lời gợi mời

    họ vô tận mà con đường chẳng có

    chỉ còn tàn đốm mùa thu

    đa đoan với muôn trùng

    Ngoài này thì tràn nắng

    Bài đăng trên ấn phẩm báo in số 11+12+13+14+ Số 3+4 (Chủ Nhật) + Số 3 (Tháng)

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/tho-xuan-2020-a308697.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan