(ĐSPL) - Trong ngôi nhà như một túp lều tạm bợ, chị nằm vật lộn giữa những cơn đau bệnh tật, đói khát kéo dài đã nhiều ngày. Người dân nơi đây gọi chị bằng cái tên "trăm bệnh, trăm không". Ước mong lớn nhất của đời chị là có một ngôi nhà che mưa tránh nắng, để khi nhắm mắt chị có nơi thờ cúng tử tế.
Chúng tôi đến thăm ngôi nhà của chị Bùi Thị Chúng (53 tuổi), trú tại thôn Tiên Mộc, xã Dân Lực, huyện Triệu Sơn (Thanh Hóa). Vẻ ngoài ọp ẹp, liêu xiêu của căn nhà như sắp sập ấy lọt thỏm giữa những ngôi nhà cao tầng xung quanh.
|
Căn nhà xiêu vẹo của chị Chúng |
Bên trong nhà ngổn ngang xô, chậu và cả xoong, nồi mang ra hứng nước. Bếp lạnh tanh như đã lâu lắm không đun lửa nấu nướng. Thấy có khách vào, chị Chúng cố gượng dậy, khuôn mặt méo mó vì đang phải chịu đựng những cơn đau của bệnh tật. Chị lặng lẽ nhìn quanh chia sẻ: "Mưa là căn nhà dột hết, hứng bao nhiêu cũng không vừa. Trời mưa to, ngồi trong nhà cũng giống như ngồi ngoài trời. Tôi sợ căn nhà sập, không có nơi trú thân".
Người dân nơi đây gọi chị bằng cái tên là "trăm bệnh, trăm không". Bởi, gia cảnh chị Chúng quá nghèo khó, không điện sáng, không giếng khơi, không ruộng vườn... mà bản thân thì "bệnh gì cũng có".
Mọi sinh hoạt của chị diễn ra trong căn nhà khoảng 10m2, ngay cả bàn ngồi uống nước cũng không có. Thức ăn hàng ngày của chị chỉ có rau, hôm nào sang thì có thêm quả trứng hấp cơm. Hơi thở khó nhọc, chị Chúng tâm sự: “Vì nghèo quá nên không mắc điện sáng, nước sinh hoạt phải đi xin hàng xóm, gạo phải đi mua cô ạ. Mấy hôm nay hết tiền, tôi không đi đong gạo được, đành nhịn đói. Giờ đây, tôi lại mắc bệnh thận nặng nên không làm được gì”.
|
Chị Bùi Thị Chúng rơm rớm nước mắt khi nhắc đến những căn bệnh đang mang trên cơ thể |
Hình ảnh chị Chúng ngồi nép một góc trên chiếc giường tre chật hẹp, cũ nát khiến ai cũng cảm động rớt nước mắt. Lật giở từng quyển sổ bệnh án trên đầu giường, chị Chúng chia sẻ: "Tôi bệnh gì cũng có, bệnh phổi, bệnh gan, bệnh dạ dày, thoái hóa xương, bệnh thận, bệnh tim, rồi cả rối loạn tuần hoàn não. Tôi đã uống rất nhiều thuốc nhưng bệnh không thuyên giảm. Tiền thuốc cũng phải chờ con trai gửi về mới có, ốm đau triền miên nên tôi không làm được việc gì để kiếm thêm thu nhập".
Được biết, chị Chúng và người chồng cùng quê ly hôn từ năm 1997. Đứa con trai duy nhất của chị là Phạm Khắc Tình (SN 1992) đang làm thuê ở Hà Nội, kiếm tiền thuốc thang hàng tháng gửi về cho mẹ. Ngày trước, chị khỏe thì đi lượm ve chai khắp nơi, nay ốm yếu, mắt mờ, chân tay run rẩy, chị chỉ biết nằm một chỗ. Cuộc sống hàng ngày của người phụ nữ ấy cứ lặng lẽ trôi đi, may còn có chiếc đài bé nhỏ mà người hàng xóm thương tình mang tặng làm bầu bạn.
"Giờ đây, ước mong lớn nhất của tôi là một căn nhà đủ sức che mưa, che nắng, để khi nhắm mắt còn có nơi thờ cúng tử tế", vừa nói chị Chúng vừa rơm rớm nước mắt.
Ông Phạm Văn Vi (66 tuổi), một người hàng xóm chia sẻ: "Hoàn cảnh nhà cô Chúng quá nghèo, ruộng vườn, tài sản chẳng có gì. Nơi để ở của chị chũng chỉ là một "túp lều" tạm bợ".
Ông Nguyễn Hữu Việt, Trưởng thôn Tiên Mộc, xã Dân Lực cho biết: "Gia đình cô Bùi Thị Chúng thuộc diện có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn. Vợ chồng cô ấy ly hôn từ năm 1997, cũng từ đó đến nay cô ấy mắc nhiều bệnh. Mọi thứ đều trông chờ vào đứa con trai đang lo làm thuê ngoài Hà Nội. Chúng tôi rất mong Nhà nước, các nhà hảo tâm hỗ trợ, giúp cô ấy có sức mạnh để vượt qua bệnh tật”.
Mọi sự chung tay, góp sức của các nhà hảo tâm đồng hành Nhịp cầu Hồng Đức xin gửi về:
- Chị Bùi Thị Chúng Thôn Tiên Mộc, xã Dân Lực, huyện Triệu Sơn (Thanh Hóa) - Báo Đời sống & Pháp luật tại Miền Trung Số 03, Đại lộ Lê Nin, TP. Vinh, tỉnh Nghệ An. ĐT: 0388903176; Fax: 038.8601010; Số tài khoản: 0191012468008, Ngân hàng Bảo Việt Nghệ An; Chủ tài khoản: Báo Đời sống& Pháp luật tại Miền Trung. |
Link bài gốcLấy link
https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/that-long-gia-canh-nguoi-phu-nu-tram-benh-tram-khong-a70553.html