Chuyện tình vừa buồn vừa cảm động của ông Đ?nh Văn Mạnh (50 tuổ?, ở huyện An Lão, Bình Định) và bà Đ?nh Thị Ma? (52 tuổ?) có lẽ là câu chuyện hy hữu và đặc b?ệt nhất mà ngườ? v?ết từng được nghe.
Câu chuyện được bắt đầu từ kh? g?a đình ông Mạnh bị ch?ến tranh làm cho loạn lạc. Kh? đó cha mẹ ông đều chết vì bom đạn, bỏ lạ? ha? chị em ông bơ vơ. Trong buổ? khốc l?ệt của ch?ến tranh hồ? ấy, ha? chị em ông đã thất lạc nhau.
Ông được cha mẹ nuô? tình cờ gặp đang lang thang trong rừng kh? chưa đầy 5 tuổ?. Họ đưa ông về huyện m?ền nú? Vĩnh Thạnh, Bình Định (cách nơ? ông s?nh sống hàng trăm cây số) nuô? nấng. Từ đó, tuổ? thơ ông trô? qua vớ? những ngày tháng theo cha mẹ nuô? lên rừng, lộ? suố?.
Ông Mạnh bên ngườ? cháu nộ?. |
Năm hơn 10 tuổ?, ông Mạnh bắt đầu tham g?a du kích. Sau kh? đất nước g?ành được độc lập (năm 1976), ông được đ? học văn hóa tạ? Trường Nộ? trú tỉnh ở huyện Tây Sơn. Mố? tình oá? ăm cũng bắt đầu từ ngô? trường này.
Cuộc đờ? của bà Ma? cũng lắm nỗ? truân chuyên. Sau kh? lạc em, mất cha mẹ, cô bé Ma? một mình lang thang qua nh?ều vùng x?n ăn. Do tuổ? còn nhỏ, đó? khổ tr?ền m?ên, Ma? dần quên mình còn có một đứa em tra?.
Các anh chị công tác ở xã An V?nh, huyện đoàn An Lão (Bình Định) xót thương cho thân phận cô đơn bé bỏng của cô bé Hrê nên đã nuô? nấng, bao bọc cô bé nên ngườ?. Sau này cô bé Ma? được đ? học văn hóa tạ? huyện Tây Sơn.
Chính tạ? ngô? trường nộ? trú này, Ma? gặp lạ? ngườ? em tra? của mình mà không b?ết, chỉ b?ết ấn tượng vớ? ngườ? thanh n?ên ít hơn mình 2 tuổ? nhưng lém lỉnh, thông m?nh. Ha? ngườ? đã lỡ lầm trao nhau lờ? hẹn ước rồ? nên duyên vợ chồng.
Đô? vợ chồng chung sống vớ? nhau rồ? s?nh hạ ha? ngườ? con, một tra?, một gá? bụ bẫm, g?ống cha mẹ như đúc. Ngày ngày, chồng lên rừng đốn củ?, săn bắn, vợ ở nhà trông con và cơm nước. Cuộc sống yên bình tưởng cứ thế trô? qua.
Sau 10 năm chung sống, qua nh?ều câu chuyện, đô? vợ chồng đau đớn phát h?ện ra họ chính là chị em ruột. Lúc đó, bà Ma? chỉ b?ết ôm ha? con thơ vào lòng mà khóc ngất. Ông Mạnh cũng không muốn sống nữa kh? b?ết mình vô tình đã phạm tộ? loạn luân mà ngườ? đờ? không thể tha thứ.
Nhưng thương các con còn thơ dạ?, ông bà quyết định vẫn sống cùng nhau dướ? một má? nhà để cùng chăm lo cho các con. Nhưng sự v?ệc trở nên căng thẳng kh? dân làng kéo nhau đến cơ quan chức năng, đò? chính quyền địa phương phả? can th?ệp, quyết không cho ha? chị em sống chung.
Đầu năm 1988, ông Mạnh bị TAND huyện An Lão xử phạt 2 năm tù về tộ? loạn luân. Không khí ph?ên tòa đẫm nước mắt kh? ông Mạnh ch?a sẻ: "Dù chết tô? cũng không thể bỏ các con".
Ha? năm sau, mãn hạn tù, ông Mạnh lạ? trở về bên chị và 2 con. Họ vẫn cùng chung tay chăm lo cho các con nhưng luôn g?ữ đạo lý làm ngườ?, kh?ến hàng xóm dần h?ểu và thông cảm.
Ha? chị em đã sống cùng nhau hơn 30 năm nay trong má? nhà sàn ấm áp. Ông Mạnh là trưởng thôn, rất gương mẫu, được dân làng t?n yêu, quý mến.
Chị Đ?nh Thị V. và em tra? Đ?nh Văn M. (ha? ngườ? con của ông bà) nay đều đã lập g?a đình. Anh M. sau kh? rờ? quân ngũ nay là Bí thư ch? đoàn thôn, nh?ệt tình công tác. Ông Mạnh tâm sự: “Ước muốn duy nhất của tô? bây g?ờ là con cá? được sống sung túc, vu? vẻ”.
Đ?ều trăn trở đau đớn nhất của ông bà bao nh?êu năm nay vẫn là: Dù luôn g?ữ trọn đạo lý, song v?ệc ông bà đã lỡ phạm phả?, l?ệu có v? phạm chuẩn mực đạo đức của con ngườ?? L?ệu có được ngườ? đờ? tha thứ?
Theo Dân Trí