Trong Tây Du Ký, sau khi kết thúc hành trình thỉnh kinh, vượt qua 81 kiếp nạn, 4 thầy trò Đường Tăng đều được sắc phong các vị trí của riêng mình. Trong đó, Đường Tăng và đại đồ đệ Tôn Ngộ Không là 2 người duy nhất được phong làm Phật, với các chức danh lần lượt là Nam Vô Chiên Đàn Công Đức Phật và Đấu chiến thắng Phật. Trong khi đó, Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tĩnh thì được phong làm Tịnh Đàn Sử Giả Bồ Tát và Kim Thân La Hán Bồ Tát.
Dù cũng được phong làm Phật nhưng thực tế chức danh Đấu chiến thắng Phật của Tôn Ngộ Không vẫn còn thua xa so với Phật Tổ Như Lai, người đứng đầu của một đơn vị, nắm giữ thực quyền.
Cụ thể, theo ghi chép trong "Đại Bảo Tích Kinh - quyển thứ 90 - Ưu Ba Ly Hội", Phật giáo có 35 vị Phật: "1, Thích Ca Mâu Ni. 2, Kim Cang Bất Hoại Phật. 3, Bảo Quang Phật. 4, Long Tôn Vương Phật. 5, Tinh Tiến Quân Phật. 6, Tinh Tiến Hỉ Phật. 7, Bảo Hỏa Phật. 8, Bảo Nguyệt Quang Phật. 9, Hiện Vô Ngu Phật. 10, Bảo Nguyệt Phật. 11, Vô Cấu Phật. 12, Ly Cấu Phật. 13, Dung Thi Phật. 14, Thanh Tịnh Phật. 15, Thanh Tịnh Thi Phật. 16, Sa Lưu Na Phật. 17, Thủy Thiên Phật. 18, Kiên Đức Phật. 19, Chiên Đàn Công Đức Phật. 20, Vô Lượng Cúc Quang Phật. 21, Quang Đức Phật. 22, Vô Ưu Đức Phật. 23, Na La Đình Phật. 24, Công Đức Hoa Phật. 25, Liên Hoa Quang Du Hí Thần Dũng Phật. 26, Tài Công Đức Phật. 27, Đức Niệm Phật. 28, Thiên Danh Xưng Công Đức Phật. 29, Hồng Viêm Trang Vương Phật. 30, Thiện Du Bộ Công Đức Phật. 31, Đấu Chiến Thắng Phật. 32, Thiện Du Bộ Phật. 33, Chu Táp Trang Nghiêm Công Đức Phật. 34, Bảo Hoa Du Bộ Phật. 35, Bảo Liên Hoa Thiện Trú Sa La Thụ Vương Phật".
Theo đó, có thể thấy, chức Đấu chiến thắng Phật của Tôn Ngộ Không đứng ở vị trí thứ 31 trong tổng số 35 vị Phật. Về cơ bản, Tôn Ngộ Không vẫn sẽ được nhận sự tôn kính từ người khác.
Dù vị trí không quá cao nhưng với chức danh này, Đại Thánh chính là một thành viên chiến đấu của giáo phái, đảm nhận những nhiệm vụ chiến trướng binh đao gian khổ, rất phù hợp với võ công và tài nghệ của Ngộ Không. Tuy nhiên nếu không có chiến sự xảy ra thì chức vị này lại rất thoải mái nhàn hạ.
Minh Hạnh (T/h)