Tuy là người duy nhất giết chết được hai vị Ngũ hổ tướng nhà Thục Hán, nhưng nhân vật này cả đời vẫn chỉ là một tiểu tướng, không được phong tước ban hầu.
Vào thời kỳ Tam Quốc, Tào Tháo là một nhà quân sự, chính trị kiệt xuất, dựa vào phương sách "dùng Thiên tử lệnh chư hầu", trân trọng nhân tài khắp nơi, đồng thời còn không ngừng kết thân với những địa chủ quyền thế, danh gia vọng tộc để xây dựng cơ đồ bá nghiệp.
Lưu Bị đem so với Tào Tháo trên mọi phương diện từ tiềm lực quân bị cho đến hiền tài nhân sĩ đều thiếu thốn hơn rất nhiều. Thế nên cho dù được Tào Tháo công nhận là một vị anh hùng tề danh cùng ông, nhưng Lưu Bị vẫn quá nhỏ bé so với quy mô của Tào Tháo. Tuy vậy, Lưu Bị lại dùng chữ "đức" để đối nhân xử thế, dùng chữ "tâm" để kết giao, vì thế mà sau này những Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân, Gia Cát Lượng, Bàng Thông,... đều cam tâm tình nguyện tận trung với Lưu Bị.
Trong 3 vị quân chủ nổi tiếng nhất Tam Quốc, có lẽ Tôn Quyền là người "nhàn hạ" nhất. Tôn Quyền được thừa hưởng cơ ngơi của phụ thân Tôn Kiên và huynh trưởng Tôn Sách, không phải đích thân tham gia một trận đánh lớn nào, ông chỉ như một vị quân chủ thủ thành, trông giữ địa bàn của mình. Mặt khác, gia tộc họ Tôn có thể ổn định Giang Đông là nhờ dựa vào sự ủng hộ từ thế lực của các gia tộc nơi đây, vì vậy văn võ bá quan trong triều đa số toàn là người của các gia tộc lớn, thường dân rất khó để được trọng dụng.
Ví dụ trường hợp của Mã Trung, một tướng sĩ mưu dũng song toàn, là người duy nhất thời Tam Quốc có thể giết chết 2 vị Ngũ hổ tướng, thế nhưng cả đời vẫn chỉ là một tiểu tướng.
Mã Trung là người duy nhất thời Tam Quốc có thể giết chết 2 vị Ngũ hổ tướng nhà Thục Hán. |
Năm xưa Quan Vũ bại chạy Mạch Thành, Tôn Quyền một mặt cho người đi khuyên hàng, một mặt phái Chu Nhiên và Phan Chương chặn đường rút lui của Quan Vũ ở phía sau.
Mã Trung lúc đó là một tiểu tướng dưới chướng của Phan Chương. Chính Mã Trung là người đã dự đoán chính xác đường tháo chạy của Quan Vũ, đồng thời bố trận phục kích để bắt sống thành công được người đứng đầu Ngũ hổ tướng nhà Thục Hán.
Quan Vũ khi đó còn đang ở đỉnh cao trong sự nghiệp, vừa vây hãm Phàn Thành, chém Bàng Đức, bắt sống Vũ Cấm, nếu không vì Đông Ngô đánh úp Kinh Châu, Quan Vũ chưa chắc đã phải nhận thất bại. Tay cầm Thanh Long Uyển Nguyệt Đao, thân cưỡi ngựa Xích Thố, cho dù đang trong thế phải tháo chạy, cũng khó ai mà cản nổi. Tuy nhiên, Mã Trung đã dự đoán chính xác đường lui của Quan Vũ, để sớm bố trận phục kích ở một hẻm núi hiểm trở, khiến Quan Vũ chỉ có thể buông đao chịu trói. Sự kiện này đủ để thấy Mã Trung là người cũng có mưu lược hơn người.
Sau khi bị bắt, Quan Vũ nhanh chóng bị Mã Trung chém đầu, diệt đi một mối họa cho Đông Ngô. Để ghi nhận công lao của Mã Trung, Tôn Quyền đã đem ngựa Xích Thố của Quan Vũ ban thưởng cho ông. Lúc này, Mã Trung 38 tuổi.
Quan Vũ |
Quan Vũ bị giết, Lưu Bị nổi cơn thịnh nộ, dốc hết binh lực nhà Thục báo thù Đông Ngô, phát động đại chiến Di Lăng.
Hoàng Trung là một vị Ngũ hổ tướng đi theo Lưu Bị trong trận chiến này, dù tuổi đã cao nhưng vẫn biểu hiện vô cùng xuất sắc, ông chém chết Sử Tịch, đánh đuổi Phan Chương phải bỏ chạy. Hoàng Trung đuổi theo thì hai đạo binh mai phục do Chu Thái và Hàn Đương ào tới.
Hoàng Trung ra sức chống cự nhưng bị Mã Trung dùng tên bắn trúng, phải bỏ chạy. Dù được đưa về doanh trại chưa trị nhưng Hoàng Trung vẫn không thể qua khỏi. Cần biết rằng Hoàng Trung được mệnh danh là thiên hạ vô định về cung pháp thời Tam Quốc, vì vậy nếu không có bản lĩnh khó mà có thể bắn trọng thương Hoàng Trung. Năm đó, Mã Trung 40 tuổi.
Hoàng Trung được mệnh danh là thiên hạ vô định về cung pháp thời Tam Quốc. |
Cho là trong "Tam Quốc Trí" hay "Tam Quốc Diễn Nghĩa", thông tin về Mã Trung tương đối ít, kể cả về ngoài hình hay chiến tích, chỉ biết ông xuất thân trong gia cảnh nghèo khó.
Vì vậy cho dù là người duy nhất giết được 2 vị Ngũ hổ tướng nhà Thục Hán, đem về rất nhiều lợi thế cho Đông Ngô, cũng không được phong quan ban tước, chỉ được ban thưởng duy nhất ngựa Xích Thố. Tuy nhiên, sau khi Quan Vũ hi sinh, Xích Thố cũng tuyệt thực mà chết.
Sau này, thượng cấp của Mã Trung là Phan Chương bị Quan Hưng giết, Mã Trung thúc quân tiến đánh Quan Hưng. Quan Hưng thế đã nao núng thì Trương Bào vừa dẫn một toán quân đến. Mã Trung thấy có quân cứu, vội vàng rút chạy may gặp My Phương, Phó Sĩ Nhân dẫn quân đến tìm Mã Trung đem ông về.
Mã Trung đem Phó Sĩ Nhân, My Phương ra đóng đồn tại bến sông. My Phương bàn với Phó Sĩ Nhân rằng Thục chủ chỉ còn giận có Mã Trung, chúng ta nên giết đem đầu đến dâng thì được thoát tội. Sau đó canh ba họ vào trướng đâm chết Mã Trung, cắt lấy đầu, rồi dẫn vài mươi tên kỵ mã, đi tắt sang Hào Đình dâng đầu Mã Trung lên cho Lưu Bị.
Hoa Vũ (Theo Sohu)