(ĐSPL) – Nếu chị dâu tô? mà b?ết chuyện chắc chị ấy sẽ sợ hã? mà đ? khỏ? nhà mất. Rồ? anh tra? sẽ chẳng còn tôn trọng bố nữa. L?ệu mẹ có đủ rộng lượng để tha thứ cho cá? hành động bệnh hoạn này không?
Từ bé đến g?ờ, bố luôn là thần tượng của tô?. Bố ngh?êm khắc, không nhậu nhẹt và lê la quán sá, bố cũng chưa bao g?ờ to t?ếng quát mắng vợ con. Chỉ có một tư duy nhất để nó? về ông đó là “hoàn hảo”.
“Dân số” g?a đình tô? vừa tăng thêm một ngườ? vì anh tra? mớ? cướ? vợ hồ? tháng trước. Chị dâu là con gá? m?ền Tây x?nh xắn, trắng trẻo lạ? ngoan mồm ngoan m?ệng, nghe g?ọng nó? của chị mà tô? mê tít, ngọt ơ? là ngọt. Mẹ tô? cực kỳ ưng nàng dâu này, thỉnh thoảng lạ? tấm tắc khen anh tô? có mắt nhìn ngườ? rồ? nhà tô? có phúc có phần. Nhưng bố tô? thì hoàn toàn trá? ngược, ông luôn tỏ ra khó tính trước mặt chị dâu, xem chừng là có nh?ều đ?ều không vừa lòng lắm. Tô? không sao g?ả? thích được đ?ều này. Đem đ?ều này đ? hỏ? mẹ, mẹ chỉ bảo bố ngh?êm khắc thế chỉ tốt cho anh chị con mà thô?.
Mọ? chuyện lạ? càng trở nên rắc rố? hơn kh? tô? vô tình chứng k?ến cảnh bố lén lút nhìn trộm chị dâu tắm. Trong nhà có lẽ chỉ mình tô? b?ết được bí mật k?nh th?ên động địa này vì thế nên lạ? càng cảm thấy hoang mang, sợ hã? hơn. Rồ? đây không b?ết sẽ có chuyện gì xảy đến vớ? g?a đình nhỏ bé nhưng luôn hạnh phúc của tô? nữa.
Hôm đó, tô? đ? học về sớm hơn thường lệ. Vào g?ờ này đúng ra chỉ có chị dâu ở nhà thô? nhưng trước sân lạ? có cả xe máy của bố. Chị dâu là g?áo v?ên nên chỉ đứng lớp buổ? sáng, gần như ch?ều nào cũng được nghỉ. “Không b?ết có v?ệc gì mà bố lạ? về nhà g?ờ này?” – tô? lẩm nhẩm tự hỏ?.
Tô? nhón chân thật khẽ đ? vào nhà để hù cho bố một trận. Không thấy ông trong phòng khách tô? lạ? rón rén bước lên tầng ha? thì một cảnh tượng k?nh khủng đập vào mắt. Bố tô? đứng khom ngườ? nép vào một bên tường, mắt dán chặt vào cánh cửa nhà tắm. Ông bất động vẻ mặt mê đắm. Từ trong vọng ra t?ếng chị dâu tô? hát lẫn trong t?ếng nước chảy r? r? từ vò? hoa sen.
Mặc dù sợ hã? nhưng tô? vẫn đủ bình tĩnh để đ? xuống nhà. Sau mấy phút choáng váng tô? lấy lạ? bình tĩnh và hát lên thật to để đánh động cả nhà. Bố từ trên nhà đ? xuống thấy tô? là cất g?ọng trìu mến: “Con gá? yêu sao hôm nay về sớm thế?”. Tô? ậm ừ và? câu rồ? đ? thẳng lên phòng úp mặt vào gố? đợ? cho qua cơn trấn động t?nh thần này.
Hành động như thế thì có khác nào mấy tên yêu râu xanh trong ph?m, trong chuyện chứ. Sao những chuyện k?nh tởm này lạ? xảy ra trong chính nhà tô? thế này? Nh?ều ngày sau đó, tô? cứ bị vẻ mặt của bố kh? đó ám ảnh, tô? không muốn nhìn thấy mặt ông ở nhà nữa, v?ệc ngồ? chung mâm cơm mỗ? tố? kh?ến tô? lạ? càng k?nh tởm hơn.
Không b?ết thực hư đằng sau chuyện này là gì nhưng tô? l?nh cảm thấy đ?ều chẳng lành. Nếu chị dâu tô? mà b?ết chuyện chắc chị ấy sẽ sợ hã? mà đ? khỏ? nhà mất. Rồ? anh tra? sẽ chẳng còn tôn trọng bố như bây g?ờ. L?ệu mẹ có đủ rộng lượng để tha thứ cho cá? hành động bệnh hoạn này không? Mọ? thứ sẽ rố? tung rồ? mù lên, còn đâu là cá? tổ ấm hạnh phúc này nữa.
Hôm qua, anh tra? tô? vừa x?n ra ở r?êng vì đã gom góp đủ t?ền tậu được một căn hộ chung cư ở ngoạ? thành. Bố tô? phản đố? kịch l?ệt, mẹ không nó? gì nhưng xem chừng vẫn muốn anh chị ở chung một nhà để t?ện chăm sóc. Tô? thì thấy đề nghị này của ông anh mình thật là sáng suốt nếu được chấpthuận chắc chắn sẽ tránh được nh?ều đ?ều sứt mẻ hay là cả một b? kịch lớn trong nhà.
Có những chuyện luôn nằm ngoà? ý muốn và sức tưởng tượng của con ngườ? và chính chúng là thủ phạm gây nên những b? kịch trong cuộc đờ? này. Lần này tô? cầu trờ? cho anh tra? và chị dâu sẽ được dọn ra ở r?êng nếu phả? chứng k?ến cảnh tượng đó thêm lần nào nữa chắc tô? sẽ chết vì thất vọng, vì bị ảm ảnh bở? những đ?ều k?nh tởm.
Hà Nguyên (Nam Định)