(ĐSPL) – Chị ta và nhân tình đang mải mê “mây mưa” mà không hay biết tôi đứng ngoài. Rồi tôi nghe tiếng nhân tình chị ta gọi cháu tôi là con “Em xem thằng bé càng lớn càng giống anh. Đôi tai to vểnh ra giống hệt anh hồi bé"
Bố mẹ tôi qua đời khi tôi còn nhỏ. Một mình anh trai nuôi tôi khôn lớn. Anh tôi tính tình thật thà, tốt bụng nên rất được lòng bà con thôn xóm. Ngày chia tay anh lên thành phố học, tôi rớm nước mắt. Nghĩ tới anh vì mình mà nghỉ học, kéo cày nuôi em tôi tự hứa “Sau này nhất định mình sẽ thành tài để đưa anh thoát khỏi bờ đê ruộng lúa. Nhất định mình phải làm chỗ dựa cho anh”.
Rồi hàng tháng tôi nhận được tiền chi tiêu của anh gửi lên đều đặn, chưa bao giờ anh để tôi chậm trễ, túng thiếu. Nghĩ thế tôi càng ra sức học hành. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi cùng 3 sinh viên cùng khóa được cử sang Nga học, học phí được trường lo toàn phần. Tôi dặn anh yên tâm khi về tôi sẽ cố gắng đón anh ra Hà Nội đoàn tụ.
Một ngày tôi nhận được tin báo anh đã lấy vợ và có 1 con trai 3 tháng tuổi. Tôi mừng rơi nước mắt, anh tôi đã có vợ, chắc vợ anh phải là cô gái hiền dịu nết na lắm.
Sẽ thật đau đớn nếu một ngày nào đó, bạn bắt gặp bạn đời hay nửa kia của mình đang tay trong tay, má kề má, hay đang ôm ấp một người khác. Bạn sẽ phải đối diện với nỗi đau đó như thế nào? Hãy cùng báo Đời sống & Pháp luật lắng nghe những tâm sự, chia sẻ của người trong cuộc về những tình huống oái ăm, những vụ bắt quả tang nửa kia ngoại tình đẫm nước mắt,…để hiểu hơn về nỗi đau cũng như những góc khuất trong hôn nhân. Để từ đó, bạn biết trân trọng hơn tình yêu cũng như mái ấm hạnh phúc của mình. Độc giả có thể gửi chia sẻ câu chuyện của mình về địa chỉ hòm mail: [email protected] |
Thấm thoắt đã 3 năm trôi qua, tôi về nước và nhận công tác tại một trường Sĩ quan trên Sơn Tây. Trước khi chính thức vào đơn vị mới tôi xin phép về nghỉ ngơi một thời gian rồi mới nhận nhiệm vụ.
Về đến đầu làng nhìn dáng ai đó ghánh mạ, dáng quen quen thì ra là anh tôi. Hai anh em mừng rỡ, nói thật cảm xúc của tôi vẫn như 8 năm trước đây, ngày tôi ra Hà Nội nhập học. Quen thuộc lắm, anh tôi vừa cười vừa kể chuyện chị dâu, anh nói “Chị dâu em xinh và hiền lành lắm, em gặp chắc là em sẽ thích”.
Nói thật tôi cảm thấy bất ngờ và khó hiểu khi nhìn thấy vợ anh trai tôi. Chị ta quả là có nhan sắc, nhưng điều tôi không hiểu là tự dưng chị ta lại đồng ý lấy anh tôi làm chồng. Ban đầu nhìn thấy tôi chị ta hơi e ngại, nhưng rồi lại đon đả chào mời “Chú ngồi xuống đi, sao cứ đứng mãi như vậy. Đây là nhà chú mà”.
Suốt bữa cơm tôi thực sự thấy không thoải mái, cách chị ta nói chuyện với tôi và đối với anh tôi hoàn toàn khác nhau. Thái độ chị ta thay đổi liên tục khiến tôi liên tưởng đây là người phụ nữ lẳng lơ và gian dối.
Thấy không gạ tình được tôi chị ta thay đổi thái độ khinh miệt, mỉa mai anh em tôi (Ảnh minh họa). |
Những điều tôi nghĩ thực sự không sai, khi những ngày tiếp theo tôi ở nhà chị ta liên tục buông lời bỡn cợt với cả em trai chồng. Tôi thầm nghĩ, chắc chị ta nghĩ tôi khù khờ, không hiểu đàn bà nên mới đối xử với tôi như thế. Ban đầu tôi còn gọi là “chị dâu”, nhưng sau nhiều lần chị ta cợt nhả tôi gọi thẳng là “cô và tôi”. Chị ta có vẻ bất ngờ, nhưng rồi lại đâu vào đấy.
Lẽ ra tôi sẽ ở lại thêm một tuần nữa nếu không có chuyện chị ta buông lời ong bướm với tôi một cách thô thiển. Hôm đó, khi anh tôi ra đồng, tôi đang tắm thì chị ta bất ngờ chạy vào ôm chầm lấy tôi tha thiết: “Chú có thể ôm chị được không? Chú đẹp trai thế này đã từng… với ai chưa? Nói thật chị thích mẫu người như thế này, nhưng cùng đường rồi mới lấy anh chú, anh ta khù khờ chẳng biết gì cả. Ai cũng cười chê nói tôi là “bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu. Hay chú với tôi cứ qua lại với nhau, tôi nhất định không nói với ai cả”.
Lòng tôi trào dâng một nỗi uất nghẹn, tôi chưa từng thấy người đàn bà nào trơ trẽn như chị ta. Tôi có tưởng tượng cũng không thể nghĩ có kiểu đàn bà như thế trên đời. Tôi gạt tay chị ta, rồi bỏ ra đồng với anh. Nói thật nhìn dáng anh tôi còm cõi đi làm vất vả phục vụ mẹ con cô ta mà tôi xót lắm. Cả đời anh thật thà chất phác, nhưng rồi lại lấy phải bà chị dâu không ra gì như vậy.
Sau hôm đó, thấy sự bất tiện của mình ở trong căn nhà đó, tôi từ biệt anh ra Hà Nội nhận công tác. Thật lòng, tôi thấy không yên tâm một chút nào về cuộc hôn nhân của anh. Được 2 tháng sau, người bạn của tôi ở quê gọi điện báo chị dâu tôi đang cặp với một tay chơi đã có vợ trong làng. Điều đáng nói là tình nhân của chị ta thường xuyên ức hiếp, đánh đập anh tôi. Tôi nghe mà nước mắt dâng trào.
Linh cảm có chuyện không hay, tôi đã sắp xếp công việc để về quê vào tuần sau đó. Trong đầu tôi mọi thứ rất hỗn loạn, tôi chỉ còn anh là người thân duy nhất. Nhưng tôi không thể thuyết phục anh ra cùng tôi được, anh còn vợ con.
Xe chạy nhanh nên hơn 12h trưa tôi đã có mặt tại cổng làng. Khi tôi đi qua cánh đồng lúa, anh nhìn thấy tôi vội vàng chạy lại, thấy tôi ngạc nhiên anh nói “chị dâu em cứ bảo anh là gieo mạ nhanh không muộn, người ta gieo hết rồi”. Tôi nghe mà ứa nước mắt, chị ta đã ở cữ được 7 tháng rồi, cớ sao không gửi con sang ông bà ngoại mà làm cùng anh tôi chứ. Anh dạo này gầy quá, hai mắt hốc hác.
Tôi tạm biệt anh để về thay quần áo ra giúp cùng. Tới cửa nhà, không khí yên tĩnh, tôi gọi mà không ai trả lời. Thấy cũng lạ, thi thoảng tôi vẫn nghe tiếng cười khúc khích. Thì ra chị ta và nhân tình đang mải mê “mây mưa” mà không hay biết tôi đứng ngoài. Rồi tôi nghe tiếng nhân tình chị ta gọi cháu tôi là con “Em xem thằng bé càng lớn càng giống anh. Đôi tai to vểnh ra giống hệt anh hồi bé. Em cũng nên cẩn thận không lão khờ kia biết là rách việc đấy. Em nó là sĩ quan quân đội giây vào rách việc”.
Không đợi hắn nói thêm tôi xông thẳng vào lôi cổ tên nhân tình trần truồng của ả ra ngoài. Chị ta thấy tôi đánh nhân tình cũng xông vào cấu xé, tôi chẳng nương tay cho mấy cái bạt tai. Cả làng nhốn nháo sang xem. Mấy ông hàng xóm cũng giúp tôi trói cặp gian phu dâm phụ lại. Chỉ khi anh tôi về tôi mới cho chúng mặc quần áo.
Tuần sau đó, tôi cùng anh hoàn tất thủ tục ly hôn rồi anh đóng cửa gửi hàng xóm lên thành phố cùng tôi. Với tôi có lẽ như thế sẽ tốt hơn rất nhiều, được ở gần anh được chăm sóc anh như thế tôi cũng vui lắm rồi. Mong rằng thời gian qua nhanh, để anh tôi quên đi nỗi buồn trong quá khứ, quên đi đứa con "hờ" mà anh trót thương yêu bấy lâu nay.
Tâm sự và chia sẻ của bạn đọc vui lòng gửi về địa chỉ email: [email protected] |
M.T (0946...)