+Aa-
    Zalo

    Người chạy xe lôi ở thị trấn Chợ Mới

    • DSPL

    (ĐS&PL) - (ĐSPL) - Trong lúc các ở các thành phố lớn, các loại xe thô sơ dần dần bị rơi vào quên lãng thì ở đây, chiếc xe lôi đã nuôi sống biết bao mảnh đời nghiệt ngã.

    (ĐSPL) - Trong lúc các ở các thành phố lớn, các loại xe thô sơ dần dần bị rơi vào quên lãng thì ở đây, chiếc xe lôi đã nuôi sống biết bao mảnh đời nghiệt ngã.

    Dường như đây là lần đầu tiên tôi được đi xe lôi. Ngồi sau thùng xe, vào một buổi trưa trời nắng gắt, tôi không sao cầm lòng được nhìn những giọt mồ hôi thấm đẫm lưng áo anh.

    Anh vẫn cặm cụi đạp đưa tôi đến nơi tôi muốn đến. Chiếc xe đạp khá cũ kỹ, lôi theo sau thùng xe để khách ngồi là phương tiện vận chuyển chỉ có ở miền sông nước nam bộ. Trong lúc các ở các thành phố lớn, các loại xe thô sơ dần dần bị rơi vào quên lãng thì ở đây, chiếc xe đạp lôi đã nuôi sống biết bao mảnh đời nghiệt ngã.

    Tôi dừng lại ở thị trấn Chợ Mới (An Giang) trong khoảng 1 giờ. Từ lâu tôi vẫn ấp ủ được một lần về thăm vùng đất được gọi là cù lao ông Chưởng này – nơi ghi lại dấu ấn của người có công mở cõi phương nam, Lễ Thành Hầu Nguyễn Hữu Cảnh. Có cơ hội, tôi tranh thủ đi ngay.  

    Người chạy xe lôi ở thị trấn Chợ Mới
    Chẳng biết những chiếc xe lôi này sẽ tồn tại đến khi nào?

    Đứng ở góc chợ thị trấn đang lóng ngóng không biết phải đi về đâu, chợt nghe tiếng nói vẳng vào tai : “anh có cần đi đâu không ?” Tôi nhìn lại, người đàn ông tuổi đã về chiều đang đứng bên cạnh chiếc xe lôi. Người anh rắn chắc. Gương mặt anh thật hiền và giọng nói anh nhẹ nhàng như rót vào tai. Tôi ngỏ ý muốn được đến thăm đền thờ Lễ Thành Hầu, anh nói: “Ở đây người ta gọi là Dinh Ông. Anh cứ lên xe tôi chở đi”.

    Ngồi trên thùng xe sau lưng anh, chiếc xe vẫn êm ái khi đi qua những đoạn đường xóc. Thì ra dưới thùng xe có nhíp. Anh nhẹ nhàng nhấn bàn đạp, chiếc xe bon bon trên đường.

    Trời đang nắng. Trên lưng anh những giọt mồ hôi bắt đầu xuất hiện. Nặng lắm không anh, tôi hỏi. Quen rồi, anh nói. Thùng xe này chở được tới 5 người hoặc 300kg hàng hóa. Tôi đi xe lôi đã gần một đời người rồi nên cũng đã quen không mệt gì đâu.

    Anh kể cho tôi nghe những biến thiên của thời cuộc đã đưa đẩy anh đến với nghề này. Ngày còn trẻ anh cũng đã từng làm những công việc nhẹ nhàng hơn nhưng rồi đến khi có gia đình gánh nặng đè trên đôi vai buộc anh phải gắn bó với chiếc xe lôi này.

    Khi con còn nhỏ, xe gắn máy chưa có nhiều, tôi còn kiếm ăn được. Cũng may, đến lúc nhà nhà có xe, người người có xe thì các con tôi đã trưởng thành chúng đủ sức tự lập không nhờ vả vào cha mẹ. Giờ thì mỗi ngày tôi chạy xe kiếm được 50, 60 ngàn đủ mua gạo. Vợ tôi buôn bán thêm ngoài chợ kiếm tiền cá mắm. Nghèo nhưng được cái vui và thanh thản anh à.

    Người chạy xe lôi ở thị trấn Chợ Mới
    Anh Út Ghiền bảo: "Nghèo nhưng được cái vui và thanh thản, anh à!"

    Thì ra trong cuộc sống muôn màu hôm nay vẫn còn có những người an phận với cuộc sống tuy đơn giản nhưng nhẹ nhàng và thanh thản. Không lao vào những bon chen, không thủ đoạn để có cơ hội giàu có, không lừa lọc để thu lợi về mình, người lái xe lôi này ngày ngày ruổi rong trên đường tối về tìm chút hạnh phúc nhỏ nhọi bên mái ấm. Như thế còn hơn những xa hoa vật chất, những cám dỗ thường tình.

    Tôi nhìn sau lưng anh. Mồ hôi thấm đẫm. Chiếc xe chạy ngang ngã tư đường. Dưới tán cây, một anh xe lôi khác đang chìm sâu vào giấc ngủ trưa dưới cái oi nồng của thời tiết. Ở một góc khác, 2 anh xe lôi đang dừng lại nghỉ ngơi nở nụ cười thân ái hiền hậu khi tôi đi ngang qua. Nhìn những người chạy xe lôi ở thị trấn Chợ Mới này một ý nghĩ thoáng qua, cái giá của sự bình yên không phải tiền bạc nào cũng mua được. Muốn có nó ít nhất phải có sự bình yên chính trong tầm hồn mình.

    Anh dừng xe trả tôi về nơi xuất phát. Tôi hỏi tên anh. Anh cứ gọi là Út Ghiền. Bao nhiêu tiền vậy anh Út ? Dạ, anh muốn cho bao nhiêu cũng được. Tôi lấy một số tiền trao anh. Anh cho nhiều quá công sức tôi không đáng được trả cao như vậy đâu anh . . .

    Tôi vụt bước nhanh để anh khỏi phân trần. Nắng vẫn còn gắt và lưng anh Út mồ hôi chưa khô . . .

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/nguoi-chay-xe-loi-o-thi-tran-cho-moi-a29057.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan
    Con trai Công tử Bạc Liêu thôi chạy xe ôm

    Con trai Công tử Bạc Liêu thôi chạy xe ôm

    Công tử Bạc Liêu nức tiếng ăn chơi nổi danh khắp Nam kỳ lục tỉnh nhưng sau khi ông mất con cháu phải chịu cảnh khốn khó. Trong đó có người phải chạy xe ôm kiếm sống.