Tác phẩm tham dự Cuộc th? v?ết về Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp MS401: "Ngày ma?, chúng cháu có t?ết sử!" của tác g?ả Đỗ Thu Hà (THPT T?ên Hưng, Đông Hưng, Thá? Bình).
Ngày ma?, chúng cháu có t?ết sử!
''Mày! Bác G?áp mất rồ?, hôm qua.''
Nghe rồ?, cháu chỉ ậm ờ cho qua, g?ờ cả cháu cũng không nhớ nổ? lúc đó bản thân cảm thấy thế nào.Vớ? xung quanh, nh?ều lúc cháu vô tâm lắm, Bác à.
Là một đứa trẻ vốn lớn lên trong hòa bình, no đủ; là một học s?nh mà qua bao năm học vẫn chẳng nhớ nổ? một sự k?ện lịch sử nào, cháu chỉ b?ết đến bác vỏn vẹn qua ha? từ ''Đạ? tướng''. Lúc ấy ''Đạ? tướng'' vớ? cháu thật bình thường, tẻ nhạt.
Những ngày sau đó, cháu dành thờ? g?an để chờ t?n bác, như v?ệc mà mấy đứa bạn cháuvẫn làm. Cũng là lần đầu t?ên cháu ngồ? trước máy tính gõ tìm tư l?ệu về bác - con ngườ? vĩđạ? mang tên Võ Nguyên G?áp;là lần đầu t?ên cháu thực sự h?ểu rõ cuộc đờ? của những ngườ? lính anh hùng. Đấy là lúc cháu h?ểu ra ha? từ ''Đạ? tướng'' ấy to lớn b?ết chừng nào.
Đoàn ngườ? dà? nố? nhau trước căn nhà 30 Hoàng D?ệu, những cựu ch?ến b?nh, thương b?nh má? đầu bạc, ngườ? ngồ? xe lăn, ngườ? được dìu dắt từng bước đến thắp nén hương bên d? ảnh của Bác.Nước mắt của đồng bào lăn dà? trong suy nghĩ cháu. Cũng là lần đầu t?ên, cháu thấm thía t?ếng go? ''đồng bào'' đến vậy. Mặc dù, cháu đã nó? nó hàng nghìn lần.Nh?ều lúc, cháu tự hỏ?: ''L?ệu mày có lòng yêu nước? Cá? mà ngườ? ta hay bảo nó luôn tồn tạ? trong mỗ? ngườ?.'' Vớ? cháu, đứa mà thỉnh thoảng lạ? gắt lên: '' Đúng là dân V?ệt Nam...'' hay '' Ngườ? V?ệt Nam chỉ thế thô?...'' ... thì lòng yêu nước có quá là xa xỉ? Nhưng lúc này đây, kh? cả nước cất t?ếng gọ? tên bác, cháu chợt nhận ra đ?ều gì đó th?êng l?êng đang trỗ? dậy trong cháu, cùng những g?ọt nước mắt và lòng kính trọng dành cho bác. Quá khứ ùa về trong trí nhớ: Cảm g?ác hò reo sung sướng kh? độ? tuyển quốc g?a thắng trận hay đoạt cúp; n?ềm tự hào rộn ràng kh? ha? từ V?ệt Nam được sướng tên; kh? lá cờ Tổ quốc đỏ thắm sao vàng tung bay trên bầu trờ? nước bạn; những g?ọt nước mắt của chính mình lúc m?ềnTrung gồng mình lên chống chọ? vớ? những cơn bão, hay chứng k?ến hình ảnh mẹ V?ệt Nam anh hùng vẫn đứng ngóng chờ con và còn nh?ều lần nữa cháu không nhớ nổ?.Dù không to lớn nhưng những cảm g?ác đó cũng tạm được gọ? là lòng yêu nước bác nhỉ?
Cuộc đờ? bác, t?nh thần bác, trả? qua ha? cuộc trường ch?nh, cho tớ? tận g?ờ, vẫn mang lạ? nh?ều ý nghĩa sâu sắc cho tất cả mọ? ngườ?. Cháu sẽ không nhắc lạ? công lao của bác, vìcháu b?ết nó đã nằm ở đâu đó trong t?m mỗ? ngườ? dân V?ệt rồ?, cũng như lòng yêu nước vậy.Chỉ là cháu muốn chắc chắn rằng, bác đã thức tỉnh cháu.
Cháu tự hào, nhìn lên lá quốc kì V?ệt Nam.
Tự hào, sống trên mảnh đất bác cùng đồng độ? đã quyết h? s?nh đẻ g?ữ gìn.
Tự hào, là con cháu của Đạ? tướng nhân dân.
Cảm ơn bác, kh? thức tỉnh n?ềm tự hào ấy trong cháu.N?ềm tự hào vốn chảy trong dòng máu con cháu Lạc Hồng.
Vào những năm tháng cuố? đờ?, g?a? đ?ệu thân thuộc đượm mù? nắng g?ó quê hương luôn đ? theo bác. G?ờ đây, ''Quảng Bình quê ta ơ?' lạ? truyền cảm hứng cho cháu.Một ngày không xa, cháu sẽ đặt chân lên mảnh đất th?êng l?êng ấy. Mảnh đất đã s?nh ra b?ết bao anh hùng và cả bác kính yêu.
Vậy nên, để bằng chính sức mình làm được đ?ều đó, cháu sẽ cố gắng.
Đ?ều đầu t?ên, gần thô? bác à, ngày ma?, chúng cháu có t?ết sử!
Tác g?ả: Đỗ Thu Hà
(THPT T?ên Hưng, Đông Hưng, Thá? Bình)