Nếu như Đại Cathay đưa Lâm “chín ngón” lên hàng “chiếu trên” của thế giới giang hồ Sài Gòn thì Năm Cam là người đặt dấu chấm hết cho cuộc đời du đãng của Lâm “chín ngón” với cú tạt axít kinh hoàng.
Lâm “chín ngón” tên thật là Lê Ngọc Lâm, SN 1945 tại Hà Tây cũ, sau đó gia đình di cư vào Nam lúc mới 9 tuổi. Năm 12 tuổi, Lâm thành trẻ bụi đời, được đưa vào làng cô nhi Thủ Đức. Tại đây, Lâm đã lần ra ngoài, nhập vào đám quân bụi đời, bán báo trước làng cô nhi... Năm 1963, Lê Ngọc Lâm bị bắt quân dịch, nhưng đã bỏ trốn về Sài Gòn sống lang thang, được Đại Cathay nhận vào băng du đãng mới nổi lên ở khu Da Heo quận 1. Có chút học thức, đánh đấm giỏi, lại lỳ đòn, Lâm nhanh chóng được Đại Cathay tin dùng. Không bao lâu, Lâm trở thành trợ thủ đắc lực của Đại.
Lâm “chín ngón” cũng đã từng nhiều lần “mở đường máu” cứu Đại Cathay thoát chết. Một lần cứu Đại Cathay, Lâm “chín ngón” bị đối thủ chặt đứt lìa một ngón tay cái. Cái biệt danh “chín ngón” cũng chính là tên mà Đại Cathay đặt cho Lâm.
Vì nhiều lần “cứu chúa” nên Lâm “chín ngón” cũng được Đại Cathay rất trân trọng.
Lâm “chín ngón” thời trẻ - Ảnh: Lao động |
Lâm còn sống sót ở trong tù cũng là cái nghĩa mà Đại Cathay giành cho gã. Lần vượt ngục mang nhiều rủi ro mà Đại Cathay đã tính toán kỹ, Đại Cathay đã gọi riêng Lâm “chín ngón” đến và bắt gã thề sẽ bỏ ma túy, chính tay Đại Cathay cũng chích cho Lâm một liều cuối cùng trước khi vượt ngục và bị truy đuổi, tiêu diệt. Liều thuốc ấy, Đại Cathay đã cố tình tăng liều lượng khiến Lâm “chín ngón” ngủ mê mệt…
Ở trong tù, nhưng Lâm “chín ngón” với biệt tài của mình đã soán ngôi ông trùm.
Năm 1988, Lâm “chín ngón” được ra tù và sống cuộc sống đời thường. Gã lấy một người phụ nữ đã qua một đời chồng nhưng là “tuyệt sắc giai nhân”.
Có gia đình, Lâm “chín ngón” mở một hiệu thuốc tây nhưng thu nhập cũng chỉ đủ cho gia đình chi tiêu tiết kiệm.
Điều này khiến Lâm “chín ngón” cảm thấy nhục, bởi cái danh của gã “một thời ngang dọc” mà không lo được cho vợ con một cuộc sống đủ đầy. Ngay cả khi Lâm mở một quán thịt chó để bán, cuộc sống của gã cũng chẳng khá hơn.
Thời điểm này, Lâm “chín ngón” được Trương Văn Cam –tức Năm Cam, một tay “anh chị” thời mới giúp đỡ. Năm Cam có mối quan hệ rộng, phức tạp...
Lâm "chín ngón" trong gương mặt dị dạng vì bị Năm Cam "xử" |
Tuy nhiên, sự giúp đỡ của Năm Cam khiến Lâm “chín ngón” không mấy hài lòng. Khi giao du với những gã giang hồ thuộc thế hệ đàn em, Lâm “chín ngón” luôn tỏ ra khó chịu khi lũ “trẻ trâu” cứ xum xoe “anh Năm, anh Năm” trước mặt gã. Có lần, trong cuộc nhậu, Lâm “chín ngón” còn hùng hổ đập bàn và quát lớn: “Thằng Năm với tao chẳng là cái gì, chúng mày phụng đỡ nó thì đừng nhìn mặt tao nữa”. Trước đó, Lâm cũng đã nhiều lần hành xử khiến Năm Cam phải tím mặt trước đàn em.
Thời điểm Năm Cam nhận thấy cần phải “thanh lý” Lâm “chín ngón”, gã đã gọi đàn em của mình là Dung Hà cũng là một giang hồ đất Bắc lưu lạc vào Sài Gòn. Dung Hà gốc Hải Phòng, khi “nữ quái” này mới ra tù, Năm Cam là người cưu mang, giúp đỡ.
Nhận thấy, sử dụng Dung Hà trong trường hợp này là rất phù hợp, bởi Dung Hà cũng như giới giang hồ Hải Phòng nhanh nhạy, cần thiết có thể sử dụng “chó lửa” bất cứ lúc nào. Nhưng khi gặp mặt và “bàn chuyện”, Dung Hà đã hiến kế giúp Năm Cam “xử đẹp” Lâm “chín ngón” mà không cần dùng đến vũ khí nóng.
Sau khi nghe Dung Hà nói chỉ cần dùng đến axit, Năm Cam cảm thấy rất hài lòng.
Về phần Lâm "chín ngón" đang say sưa với thế lực đỉnh cao của mình nên hoàn toàn mất cảnh giác trước âm mưu của Năm Cam. Thế cho nên khoảng 20h15 ngày 14/7/1999, sau khi dọn hàng xong, Lâm chở vợ và con trai ung dung đi ăn tối tại quán phở trên đường Cửu Long thuộc cư xá Bắc Hải phường 15, quận 10. Khi đến nơi, vợ và con vào bàn ngồi trước, Lâm đang dựng xe máy thì bị đàn em của Dung "Hà" đi đến cầm chiếc ca nhựa màu đỏ đựng axít tạt vào mặt và bỏ chạy sang bên kia đường, nhảy lên chiếc xe máy đang nổ máy đợi sẵn tẩu thoát. Lâm "chín ngón" chỉ hét lên được vài tiếng rồi gục xuống đường. Vợ Lâm cùng mọi người đưa Lâm vào Bệnh viện Chợ Rẫy cấp cứu.
Sau này, theo kết quả giám định pháp y của Viện Y học Tư pháp Trung ương - Bộ Y tế khu vực phía Nam kết luận, Lâm bị tổn thương tổn hại sức khỏe toàn bộ vĩnh viễn 75%.
Mặc dù bị thương tật như vậy nhưng sau khi xuất viện, tuy biết Năm Cam đứng sau vụ thanh toán mình nhưng Lâm không dám tố cáo vì sợ sẽ tiếp tục liên lụy đến bản thân và gia đình.
Kể từ đó, Lâm "chín ngón" giã từ thế giới giang hồ với một tấm thân tàn phế. Mãi đến khi Năm Cam bị bắt trong vụ án khác, ngày 12/12/2001, Lâm mới gửi đơn đến cơ quan pháp luật tố cáo sự việc trên.
Sau phiên tòa xét xử Năm Cam, Lâm “chín ngón” cũng biệt tăm, ẩn dật. Một ngày cuối tháng 10/2006, Lâm “chín ngón” vì đau đớn bởi những vết thương trong các cuộc chiến trong giới giang hồ để lại, vết thương do bị tạt axit, cuộc sống tách biệt và mặc cảm… gã đã chọn chấm dứt cuộc sống của mình.
Trâm Anh (T/h)