Vừa thấy mẹ vợ lên thăm cháu, mang bao nhiêu rau, quả, Thái đã mặt nặng mày nhẹ. Cho đến khi bước vào bữa cơm, mọi chuyện mới vỡ lẽ.
Ông bà Sáu có Lan là con gái út, từ nhỏ ông bà đã luôn kỳ vọng vào cô, cho con gái học hành đến nơi đến chốn để đỡ khổ hơn các anh, các chị.
Sau này khi Lan lấy được chồng giàu có ở thành phố ông bà cũng mừng đến rơi nước mắt. Nghĩ rằng con lấy được chồng có điều kiện, tương lai sẽ đỡ khổ hơn, ít nhất không phải chạy lo mỗi bữa như hai vợ chồng ông bà và các anh chị ở quê.
Từ ngày Lan lấy chồng đã 3 năm mà bà chưa lần nào lên thăm đứa cháu được. Thi thoảng Lan mới tranh thủ về quê được một lần. Hôm đó, nhân tiện con gái sinh đứa thứ 2, bà Sáu đã bàn chồng về việc bà lên thăm con.
Nghe mẹ lên chơi, thăm cháu, Lan cũng mừng lắm nhưng vì con còn nhỏ nên không đi đón được. Thái chồng Lan cũng bảo bận công việc không đi đón được.
Ảnh minh họa |
Hôm đó, vật lộn với thành phố xa lạ, bà Sáu tay xách nách mang đủ thứ từ rau, củ ở quên lên cho con. Gần trưa,bà Sáu mới tới được nhà con gái.
Nhìn thấy ngôi nhà 3 tầng, bà Sáu cũng mừng cho con gái. Thấy mẹ, Lan chạy xuống đón, hai mẹ con ôm nhau nước mắt rơi thật lâu.
Quên hết mệt nhọc, bà Sáu lao vào chơi với hai đứa cháu và chuẩn bị thức ăn nấu cơm trưa. Hôm ấy bà nấu nhiều món từ những rau củ sạch bà chuẩn bị ở quê mang lên cho gia đình con gái.
Đến giờ ăn trưa, Thái mới về nhà. Vừa thấy mẹ vợ, anh đã lặng lẳng chẳng chào hỏi gì, cho đến khi nhìn mâm cơm trên bàn, Thái lớn tiếng chê bai rau nhà quê, chăm sóc bẩn không ăn. Nghe con rể nói, bà Sáu hơi bất ngờ nhưng cũng lên tiếng giải thích rằng đó là rau sạch bà chuẩn bị cho cháu.
Mặc lời giải thích của mẹ vợ, Thái phóng xe ra ngoài mua đồ ăn sẵn về ăn và không quên bỏ hết thức ăn mẹ vợ vừa làm. Không chỉ khó chịu với mẹ vợ, Thái còn tỏ vẻ khinh thường vẻ nhà quê của mẹ vợ.
Anh lên tiếng bảo mẹ không được ngồi ăn chung bàn mà hãy xuống dưới bếp ăn. Lan từ tầng trên đi xuống thấy chồng đối xử tệ bạc với mẹ thì liền tên tiếng.
Cuộc cãi vã giữa hai vợ chồng diễn ra, bà Sáu đứng bên cạnh mà nước mắt rơi. Không ngờ cuộc sống của con gái bao năm qua lại tủi nhục đến vậy. Lan sau đó đã kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Trái với vẻ hào nhoáng của người thành phố bên ngoài, Thái là người chồng luôn coi thường sự nghèo khó. 3 năm qua, Lan sống như địa ngục và không khác gì đứa ở trong nhà.
Cũng vì sợ bố mẹ lo lắng mà cô không dám kể. Hôm nay, trước thái độ xúc phạm của chồng, cô sẽ không nhẫn nhịn nữa. Lan có thể chịu đựng tất cả nhưng sự coi thường mẹ cô thì cô không thể chấp nhận được.
Ngày hôm ấy, cô đã quyết bồng con cùng mẹ về quê, cô không thể tiếp tục cuộc sống hôn nhân địa ngục này được nữa. Bà Sáu nước mắt ngắn dài đau khổ, con bà phải sống khổ cực như vậy mà ông bà không hay. Suốt chặng đường ngồi xe về quên, Lan cứ khóc ấm ức, cô thấy có lỗi với mẹ vì để kẻ khác xúc phạm, coi thường bà.