+Aa-
    Zalo

    Mẹ sắp lìa đời đau đáu nỗi lo 2 con thơ dại

    • DSPL

    (ĐS&PL) - (ĐSPL) - “Nhỡ mà nằm xuống rồi, 2 đứa con, ai lo…?”. Đó là lời xúc động nghẹn ngào mà chị Hòa chia sẻ với PV báo Đời sống & Pháp luật.

    (ĐSPL) - “Nhỡ mà nằm xuống rồi, 2 đứa con, ai lo…?”. Đó là lời xúc động nghẹn ngào mà chị Mai Thị Hòa (31 tuổi, trú tại xã Điện Phước, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam) chia sẻ với PV báo Đời sống & Pháp luật về căn bệnh ung thư quái ác và gia cảnh khó khăn của  mình.

    Tâm sự xót xa của cặp vợ chồng chung cảnh mồ côi

    Phải đi qua con đường đất nhỏ ven đồng sâu hun hút, chúng tôi mới tìm được cái gọi là “nhà” của vợ chồng chị Hòa. Bước vào căn nhà tạm bợ nằm hẻo lánh giữa cánh đồng, chúng tôi bắt gặp người phụ nữ có gương mặt phúc hậu đang nằm chòng queo trên chiếc giường tre không chăn, không chiếu, không gối…

    Người chồng luôn ở bên vợ để giúp đỡ trong việc sinh hoạt.

    Chị Hòa mồ côi cả cha lẫn mẹ từ khi còn nhỏ, mất cha từ năm 2 tuổi, một năm sau mẹ cũng qua đời. Người thân duy nhất của chị lúc bấy giờ là cậu cũng nghèo khó vô cùng, không thể cưu mang nổi cháu. Vì thế, chị đã phải xa quê hương để nương nhờ vào mái ấm tình thương làng SOS Đà Nẵng. Suốt 15 năm chị sống cô đơn một mình không người thân bên cạnh. Đến năm 18 tuổi, chị rời Trung tâm, bắt đầu cuộc sống tự lập. Chị phải mưu sinh, vật lộn với đủ mọi nghề để nuôi sống bản thân.

    Chiếc giường tre mà chị nằm không chăn, không chiếu, không gối.

    Như một định mệnh, chồng chị Hòa, anh Đinh Quốc Thảo (sinh năm 1988) cũng là người con thiếu vắng tình yêu thương của mẹ. Mẹ anh Thảo mất năm anh mới lên 4. Kể từ đó, anh cùng bố và anh trai nương tựa vào nhau mà sống trong cảnh thiếu vắng bàn tay người phụ nữ.

    Không có điều kiện học hành tử tế, 2 anh chị đều phải làm những công việc chân tay vất vả để nuôi sống gia đình, lo cho con ăn học. Anh Thảo làm thợ hồ, ai gọi đâu đi đấy, nắng mưa thất thường, có ngày không kiếm được đồng nào. Đồng lương ít ỏi của hai anh chị không đủ để trang trải cuộc sống hằng ngày, càng không đủ để lo cho 2 đứa con ăn học tử tế. Chị Hòa kể: “Có những đợt túng quá, cứ mua chai mắm về rồi nấu thêm ít cơm, cả nhà nhắm mắt nuốt cho qua bữa”.

    Căn bệnh hiểm nghèo quái ác

    Nếu cuộc sống dẫu có khó khăn của anh chị cứ trôi đi bình lặng như thế thì không có gì đáng nói; nhưng xót xa thay, chỉ cách đây 3 tháng chị Hòa phát hiện mình mắc căn bệnh ung thư cổ tử cung quái ác đã đến giai đoan 3B (giai đoạn cuối), không chỉ thế, chị còn bị căn bệnh sỏi thận hành hạ.

    Mọi người luôn túc trực bên chị.

    Chị kể lại: “Đêm mồng 6 Tết, bệnh mới phát nặng, ra máu nhiều lắm, cứ như vòi phun nước. Hoảng quá mình đi khám bệnh viện ở quê, người ta bảo chỉ là rong kinh thôi, không có gì nghiêm trọng.” Do điều kiện kinh tế eo hẹp, chị và gia đình vẫn cứ chủ quan. Mãi đến khi bệnh có dấu hiệu nghiêm trọng, chị mới đi khám ở Bệnh viện Phụ nữ.

    Chị Hòa nhớ lại: “Khám xong, bác sĩ hỏi bao nhiêu tuổi rồi, mình trả lời 31, họ mới chậc lưỡi bảo rằng: “Còn trẻ quá mà bị bệnh, tiếc ghê!”, lúc đấy trời đất như đổ sập dưới chân mình, cảm thấy tương lai chỉ là một màu đen tối.”

    Sau đó chị được giới thiệu điều trị ở bệnh viện 600 giường (Đà Nẵng) nhưng bác sĩ ở đây bó tay. Chị lại được yêu cầu đi chữa trị gấp ở Huế hoặc Sài Gòn. Ra Huế, chị nhập viện được vài ngày thì phải xin bác sĩ về nhà vì không có tiền điều trị.

    Chị nghẹn ngào: “Mấy bệnh nhân ở đây chữa trị cả năm trời, tốn cả trăm triệu bạc mà không khỏi, mình làm gì có tiền mà chữa, phải chấp nhận thôi.”

    May mắn nhận được sự giúp đỡ ủng hộ của bà con xóm giềng cùng bạn bè, chị Hòa có được số tiền kha khá để điều trị tạm thời tại Bệnh viện Ung Thư Đà Nẵng. Chỉ trong 2 tháng nhập viện mà chị đã phải xạ trị ngoài 25 mũi, truyền 5 bình hóa chất. Tuy nhiên, cơ sở vật chất ở đây không đủ để chữa trị, chị Hòa phải ra Huế thì mới được xạ trị kịp thời. Những ngày này chị phải về nhà vì gián đoạn điều trị, không có đủ kinh phí để tiếp tục. Bệnh ngày càng nặng, về nhà lại không có thuốc, không giây phút nào chị không bị cơn đau hành hạ.

    “Mỗi lần đau là không biết làm cách nào, chỉ biết la hét đến khi nào không còn sức, thiếp đi là thôi”, chị chia sẻ. Anh Thảo, chồng chị phải bỏ việc, đưa chị đi hết bệnh viện này đến bệnh viện khác để chữa trị cho vợ. Khi chúng tôi hỏi anh Thảo về bệnh tình của vợ, anh im lặng không nói gì, chỉ thấy mắt anh rưng rưng.

    “Nhỡ nằm xuống rồi, hai đứa con, ai lo?”

    Suốt câu chuyện chia sẻ với chúng tôi về cuộc sống khó khăn và căn bệnh hiểm nghèo, chị Hòa vẫn giữ được thái độ bình thản; đôi khi chúng tôi bắt gặp nụ cười yếu ớt của chị. Nhưng ngay khi nhắc đến 2 đứa con, nước mắt chị chảy ròng ròng. “2 đứa còn dại lắm, nhỡ mà nằm xuống rồi, biết ai lo cho chúng nó…?", chị Hòa nói trong nước mắt.

    Suốt thời gian hai anh chị đi hết bệnh viện này đến bệnh viện khác để chữa trị, Xíu (bé gái 5 tuổi) và Bin (bé trai 3 tuổi) (tên gọi ở nhà của hai con chị Hòa) được gửi nhờ ông nội chăm sóc. Ông nội đi làm thuê ở đâu cũng phải dắt Bin theo vì ở nhà không ai trông.

    Ngôi nhà tạm bợ, thiếu thốn của người chú mà anh chị ở đỡ.

    Anh Thảo chua xót: “Đến cả tiền cho cái Xíu đi mẫu giáo chỉ 200.000 đồng mỗi tháng mà cũng không lo được, phải nhờ đến bác nó”. Chị Hòa ngậm ngùi: “Người ta bảo phải giữ tinh thần thoải mái, nhưng thoải mái làm sao được, phần thì tiền nong, phần thì con cái ở nhà lang thang, bữa đói bữa no,…”.

    Khi chúng tôi hỏi về việc điều trị sắp tới, chị xót xa: “Tiền đâu mà đi nữa đây, bệnh viện ở Đà Nẵng còn có từ thiện, ăn uống miễn phí, chứ ra Huế thì biết đường nào mà lần?”

    Đang đau nhưng chị gắng gượng ngồi dậy, ôm 2 đứa con vào lòng và trải lòng với chúng tôi trong nghẹn ngào: “Bác sĩ bảo, chữa tiếp thì sống được một vài năm, còn không thì chỉ còn được vài tháng. Bây giờ chỉ mong sống được với con ngày nào hay ngày đấy. Mình chết thì hết, chỉ thương 2 đứa còn non nớt lại chịu cảnh mồ côi như bố mẹ nó thì tội nghiệp quá”.

    Chúng tôi hỏi Xíu và Bin: “Mẹ đau, các con có thương mẹ không?” Hai đứa không đáp, chỉ bẽn lẽn gật đầu. Chúng tôi thấy chị Hòa quay người đi giấu giọt nước mắt lăn dài trên má.

    Chúng tôi thực sự xúc động trước tình mẫu tử thiêng liêng, trước tấm lòng bao la của một người mẹ bất hạnh. “Mong ước lớn nhất bây giờ là có tiền chữa bệnh để về nuôi con”, chị Hòa chia sẻ.

    Cụ bà Bê (87 tuổi), hàng xóm với chị Hòa cho hay, chị là người con dâu hiếu thảo, hiền lành, biết ăn ở với hàng xóm láng giềng, ai cũng thương. Khi nhắc đến căn bệnh của chị Hòa, cụ chỉ biết thốt lên: “Ông trời bất công quá!”

    Chia tay gia đình chị Hòa mà trong đầu chúng tôi cứ mãi ám ảnh câu hỏi chưa có lời đáp: “Nhỡ nằm xuống rồi, hai đứa con, ai lo…?”. Chị Hòa và gia đình đang thực sự cần lắm những vòng tay yêu thương, sự chung tay giúp đỡ của cả cộng đồng để kéo dài sự sống và bồi đắp tình mẫu tử cho những đứa trẻ còn khờ dại.

    Trường hợp khó khăn đặc biệt cần được giúp đỡ

    Trao đổi với chúng tôi, ông Đào Cúc - Chủ tịch xã Điện Phước và bà Đinh Thị Xuân, Chi Hội trưởng Hội Phụ nữ thôn Hạ Nông Trung cho biết: “Trường hợp của cháu Hòa là trường hợp đặc biệt khó khăn, bệnh tình của cháu đã đến giai đoạn trầm trọng. Thôn, xã chúng tôi đã có sự kêu gọi, quyên góp ủng hộ giúp đỡ cháu Hòa rồi, nhưng điều kiện quê nhà còn nghèo khó nên nguồn kinh phí còn hạn chế. Vì thế, hiện nay các ban ngành đoàn thể của địa phương cũng như gia đình chị Hòa đang rất cần sự cưu mang, chung tay góp sức của các cá nhân, tập thể, của cả cộng đồng để san sẻ phần nào những khó khăn mà gia đình cháu Hòa đang phải gánh chịu”.

    Mọi sự cưu mang, giúp đỡ, hỗ trợ, sẻ chia xin được gửi về chị Mai Thị Hòa, tổ 5, đội 2, thôn Hạ Nông Trung, xã Điện Phước, huyện Điện bàn, tỉnh Quảng Nam. Số điện thoại: 0906.440.092.

    Hoặc ông Đào Cúc - chủ tịch UBND xã Điện Phước. Số điện thoại: 0934.706.393.

    PHƯƠNG CHUNG

    Xem thêm video: Cháy nhà giữa trung tâm TP.HCM, bé gái 2 tuổi tử vong

    [mecloud]YdwQ11M0IG[/mecloud]

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/me-sap-lia-doi-dau-dau-noi-lo-2-con-tho-dai-a93472.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan