(ĐSPL) – Đã nhiều năm hai vợ chồng tôi chạy chữa nhưng vẫn chưa thể sinh con, lý do là cả hai vợ chồng tôi không có khả năng thụ thai. Tôi đã khóc lên khóc xuống 4 năm ròng. Đằng đẵng chờ đợi rồi tuyệt vọng khi nghe tin báo chúng tôi vĩnh viễn không thể sinh con.
Chồng tôi không vì thế mà chán nản anh vẫn cố gắng tìm thầy, tìm thuốc để chạy chữa. Nhưng hết lần này đến lần khác vợ chồng tôi vẫn chưa có một tín hiệu vui nào. Nói thật đi bệnh viện nhiều tôi cũng đâm ra chán nản, nhiều lúc thấy cảnh nhà trống vắng tôi lặng lẽ ra ngoài. Nghĩ tới người ta có con bồng, con bế còn vợ chồng tôi của cải làm được bao nhiêu thì đút sổ ngân hàng hết.
Những lần như thế, chồng tôi đều nhờ anh bạn thân của mình an ủi vợ. Bởi anh biết như thế thì sẽ dễ dàng hơn cho tôi, với lại anh cũng không muốn nhìn thấy tôi khóc. Nhiều lúc tôi cảm thấy rất ghét cách làm này của chồng mình. Bởi lúc buồn, tôi chỉ cần đến anh, chứ không cần tới ai khác ngoài anh cả.
Sau nhiều lần lạnh lùng, tôi dần chuyển sang mến bạn thân của chồng. Thì ra, anh cũng có một cuộc sống không hạnh phúc khi vợ chồng anh có những mâu thuẫn, cãi vã trong hôn nhân. Lý do là xuất phát từ mâu thuẫn tài chính giữa hai vợ chồng anh chị.
Sau nhiều lần lạnh lùng, tôi dần chuyển sang mến bạn thân của chồng (Ảnh minh họa). |
Rồi hôm đó, khi cả hai gia đình chúng tôi cùng đi du lịch lên Sapa, trong một phút yếu lòng tôi và anh đã có quan hệ với nhau. Tôi thật sự thấy rất hạnh phúc trong giây phút đó bên anh, tôi không bị áp lực con cái, hay bất kỳ điều gì khác. Cả hai chúng tôi đều biết, đó chỉ là những hạnh phúc nhất thời, rồi chúng tôi sẽ lại trở về với cuộc sống thực tại và những lo toan. Tôi sẽ lại bị dằn vặt vì không thể sinh cho gia đình chồng một đứa cháu.
Nhưng số phận như trêu đùa khi 3 tuần, sau khi quan hệ với anh tôi nhận được tin vui là mình đã có thai. Chồng tôi sướng đến phát khóc, anh nhảy cẫng lên ôm hôn vợ thắm thiết. Rồi anh nói “Em thấy chưa, chỉ cần kiên nhẫn chúng ta sẽ thành công mà”. Xong anh gọi điện thông báo với ông bà nội, ngoại, anh chị em đến cả anh bạn thân của mình.
Tôi vừa mừng vừa lo, nhưng linh cảm của tôi cho biết đứa con tôi mang trong mình không phải là con anh mà là con của người bạn thân anh rất yêu, rất quý. Giờ tôi thực sự rất hỗn loạn, tôi không muốn mất đứa con này, nhưng lại sợ chồng biết tôi phản bội. Nếu sự thật bị phanh phui hôn nhân của chúng tôi sẽ tan vỡ. Giờ tôi biết phải làm sao đây?