+Aa-
    Zalo

    Lạ đời con cái được bố mẹ nuôi khôn lớn còn trách móc, oán hận

    • DSPL

    (ĐS&PL) - (ĐSPL) - Đọc bài “Đau đớn tột cùng khi gia đình đuổi mẹ con tôi ra đường giữa đêm”, tôi nhận thấy bạn là người đáng trách hơn đáng thương.

    (ĐSPL) -  Đọc bà? “Đau đớn tột cùng kh? g?a đình đuổ? mẹ con tô? ra đường g?ữa đêm”, tô? nhận thấy bạn là ngườ? đáng trách hơn đáng thương.

    Bạn sống không nghĩ đến tương la? của mình và ngườ? khác thì phả? chấp nhận số phận của mình như vậy chứ. Xem những lờ? ca thán, oán hận cha mẹ bạn, tô? thấy không a? trong g?a đình bạn quá đáng cả. Có lửa thì mớ? có khó? chứ.

    Bạn lấy quyền gì mà đ? trách móc bố mẹ, em út của mình? Mẹ bạn đã nuô? bạn khôn lớn, trắng da dà? tóc, học hết đạ? học rồ?, g?ờ quay lạ? so đo t?ền bạc vớ? trách nh?ệm.

    Nó? thực, tô? cũng suy nghĩ g?ống mẹ bạn. Bạn chỉ b?ết lo cá? thân của mình, một mực đò? lấy chồng trong kh? cả ha? vợ chồng đều không lo nổ? cho cá? thân của mình. Thân lo chưa xong lạ? còn đèo bòng đẻ con. Lấy chồng đầu đã nghèo đó? rồ?, không b?ết nghĩ hay sao còn đâm đầu vào anh chồng thứ ha? cũng nghèo rớt mùng tơ?.

    Nghèo tớ? nỗ? lạ? quay về “ăn bám” nhà trọ bố mẹ, nơ? mà họ chỉ b?ết trông cậy vào để nuô? các em ăn học, nuô? mấy m?ệng ăn trong g?a đình. Thế mà bạn còn than vãn mẹ không g?úp đỡ mình. Đọc đ? đọc lạ?, tô? thấy bạn chỉ lo mỗ? cuộc đờ? của mình mà còn không xong, lấy phả? ha? anh chồng vô dụng không lo nổ? cho vợ, vô tư đẻ con đẻ cá? kh? cả ha? còn không đủ ăn, đủ mặc.  

    Vất vả nuô? con khôn lớn, dựng vợ gả chồng mà con còn quay lạ? trách móc, oán hận bố mẹ. Ảnh m?nh họa.

    Con bạn là do bạn quyết định đẻ, tính toán từ trước xem có lo được thì hẵng s?nh, tạ? sao bạn lạ? lớn t?ếng đò? hỏ?. Bạn không thử suy nghĩ, lúc mẹ s?nh bạn ra, a? lo sữa bỉm cho bạn. A? chăm bẵm, nuô? bạn lớn đến đ? học đạ? học rồ? ra trường cướ? chồng. Đờ? mình thì phả? tự lực gánh vác, tạ? sao lạ? than vãn? Hay bạn so đo vớ? những ngườ? có hoàn cảnh tốt, bố mẹ làm quan to, nh?ều của ăn của để? Bạn so đo mình vớ? các cậu ấm cô ch?êu chăng?

    Tô? đoán chắc vớ? k?ểu than thở, trách móc của bạn, và? hôm bố mẹ bạn nếu mà có đến thăm lúc s?nh nở nhưng từ chố? trông con cho, bạn sẽ lạ? trách. Trách vợ hay chồng phả? ở nhà chăm con, rồ? không có t?ền ăn con đó? khát, trách bố mẹ không lo cho cháu, cho mình.

    Không h?ểu sao, tô? thấy các bạn trẻ bây g?ờ sống ích kỷ quá. Bố mẹ nuô? con đến 18 tuổ? trưởng thành là hết trách nh?ệm rồ?. Đằng này nuô? cả đến lúc học hết đạ? học mà còn quay về trách móc. Phương Tây ngườ? ta đủ tuổ? trưởng thành đã dọn ra ngoà? sống tự lập rồ?, đằng này đã bám víu bố mẹ tận lúc lấy chồng, s?nh con mà còn trách móc.

    Nếu trách thì hãy tự trách mình, không b?ết thân b?ết phận tự lao vào con đường tăm tố?. Không lẽ bạn đò? bố mẹ lo cho tớ? đờ? cháu chít, lo cho chồng bạn luôn? Bố mẹ g?à, sức yếu còn phả? chạy từng bữa cơm cho tổ ấm r?êng của bạn?

    Nếu là phận con cá? có h?ếu, đúng lý ra lúc này bạn phả? chăm lo sức khỏe cho bố mẹ chứ. Thế mà còn đò? hỏ? những đ?ều vô lý như vậy!

    Bạn nghèo, bạn khổ là tạ? bạn. Cha mẹ bạn có làm gì kh?ến bạn khổ đâu? Bạn tự chọn cho mình cuộc sống khốn khổ đó thô?. Công v?ệc ít t?ền mà bạn cứ bám víu mã?, chồng nghèo mà bạn cứ lao vào lấy, không t?ền không nhà cửa mà bạn cứ vô tư s?nh đẻ. Hoàn cảnh nghèo đó?, th?ếu thốn lúc này là tất yếu. Thế mà vẫn đ? trách ngườ? khác. Lờ? nó? không mất t?ền mua mà bạn cũng không ngọt ngào nó? được một lờ? cảm ơn bố mẹ, lạ? quay ra căm thù họ.

    Hãy tự trách mình đ? trước kh? đ? đò? hỏ? ngườ? khác!

    G?a Vũ (Hà Nộ?)

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/la-doi-con-cai-duoc-bo-me-nuoi-khon-lon-con-trach-moc-oan-han-a11630.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan
    Đắng cảnh mẹ già nuôi con tâm thần trong cũi sắt

    Đắng cảnh mẹ già nuôi con tâm thần trong cũi sắt

    (ĐS&PL) - Trước ngôi nhà rách nát không có một vật dụng gì đáng giá, người mẹ già ngồi rúm ró, khuôn mặt đờ đẫn bên khung cũi sắt nhốt con, khiến nhiều người không cầm được nước mắt cho những số phận hẩm hiu cô quạnh, đầy rẫy những đau thương vất vả ấy.