(ĐSPL)-Từng là bông hoa xứ Mường, chị Lê Thị N ngồ? kể cuộc đờ? mình đẫm nước mắt vớ? những b? kịch đường đờ? đầy trông ga?.
Bà mẹ đơn thân và đứa con tâm thần
Chị là Lê Thị N. (ở xã X.P, huyện Thọ Xuân, tỉnh Thanh Hóa) ngườ? đàn bà gặp nh?ều ta? ương trong hạnh phúc, chuyện tình cảm mà kh? nhắc đến, ngườ? dân xung quanh g?ận thì ít mà xót thương thì nh?ều. Ngô? nhà nhỏ ẩm thấp 3 mẹ con chị đang s?nh sống nép mình vào chân đồ?, h?u quạnh và trống trả?. Dù trong nhà có tớ? ha? đứa trẻ con nhưng t?ếng cườ? dường như chẳng thể cất lên.Chị N. cùng cậu con tra? nay đã được 7 tuổ?.Trong ngô? nhà đó, hơn 15 năm nay chị đã khóc gần như cạn nước mắt thương cho số k?ếp của mình, thương cho thân phận trẻ thơ đâu có tộ? tình gì mà vẫn cứ phả? chịu ghẻ lạnh.Chị vốn là ngườ? con gá? có sắc, có hương trong vùng. Tuy k?nh tế g?a đình không khá g?ả, nhưng đông anh chị em, chị lạ? là con út, chớm bệnh t?m nên được cả g?a đình cưng ch?ều. Chính vì vậy so vớ? chúng bạn dầm mưa dã? nắng trong vùng chị luôn nổ? bật hơn hẳn vớ? nước da trắng, khuôn mặt trăng rằm và đô? mắt b?ết cườ?.Kh? vừa đô? mươ? chị đã kh?ến cho nh?ều ngườ? mê mẩn. Duyên trờ?, chị rung cảm và sà vào lòng chàng tra? h?ền lành, nhút nhát ở làng bên. Có bầu 6 tháng thì chị về nhà chồng, tuy nh?ều ngườ? dị nghị nhưng chị vẫn t?n phía trước hạnh phúc đang chờ đón. Cuộc sống lao động vất vả, những xung đột trong s?nh hoạt của ha? ngườ?, thá? độ thờ ơ của ngườ? chồng kh? bị đàm t?ếu tu hú nuô? con... dần dẫn đến những cuộc ch?ến nảy lửa. Bên nào cũng căng nên mố? nhân duyên đã đứt. Kh? đứa con chưa kịp tròn 1 tuổ? thì chị gạt nước mắt bế con về nhà mẹ đẻ.Nhà ngoạ? thương tình cất cho một nóc nhà tranh ở chân đồ? để ha? mẹ con rau cháo nuô? nhau. Ngườ? đàn bà chưa từng nếm qua những lao khổ trong b?ển đờ? nay phả? xắn tay tự nuô? m?ệng. Chị chua chát bảo: Càng vất vả, làm lụng nh?ều thì cá? cơ thể gá? một con như càng đẹp hơn, càng bị nh?ều kẻ nhòm ngó.Nhưng lúc đó trong tâm trí của chị chỉ có một đ?ều duy nhất là làm sao nuô? cho đứa con gá? của mình lớn khôn, để nó có thể đứng vững ở đờ? sóng g?ó. Nhưng bất hạnh thay, năm đứa trẻ 4 tuổ? thì bị sốt tr?ền m?ên, gây ta? b?ến não, rố? loạn tâm thần. Chút t?ền tích cóp được thuốc thang hết cho con nên căn nhà của chị càng trở nên xơ xác.Ngườ? mẹ đơn thân khóc ngất kh? nhìn con mình đố? d?ện vớ? những trận động k?nh bị co g?ật tớ? sù? bọt mép, ánh mắt lanh lợ? bắt đầu đờ đẫn vô định. Chị muốn đ? bước nữa để cùng sẻ ch?a những buồn đau, những khó khăn trong cuộc sống. "Nhưng dường như số tô? s?nh ra để chịu đọa đày, để đền tộ? cho k?ếp trước đã gây nên tộ? tình gì đó", chị nó? và lặng lẽ lau đ? những g?ọt nước mắt.B? kịch nhờ thầy mo gắp đỉa ra... conTừ kh? ha? mẹ con ra ở r?êng, ngoà? làm đồng lấy gạo thóc thì chị còn thường xuyên mò cua bắt ốc để cả? th?ện bữa ăn đạm bạc cho con. Chị bảo dù đã na? nịt rất cẩn thận nhưng không h?ểu sao trong buổ? ch?ều đ? xúc hến định mệnh đó chị đã bị đỉa chu? vào cơ thể, qua chỗ kín.Chị chị phát h?ện ra đ?ều này kh? lên bờ phát h?ện bị chảy máu, đau rát bất thường. Phát hoảng, chị nhờ ngườ? chị gá? xem hộ thì ngườ? chị tá? mét mặt kh? nhìn thấy con đỉa no kình đang cắm chốt ở đó. Chị N. được ngườ? chị tư vấn nên đã đến chỗ Ậu Đ. để chữa bệnh (t?ếng địa phương, Ậu có nghĩa là thầy mo). Ậu Đ. từ lâu vẫn được b?ết đến là ngườ? có th?ên sứ nố? l?ền ha? cõ? Âm - Dương kh? chuyên thực h?ện ngh? lễ ma chay, xem tướng số, may rủ? cho ngườ? bản xứ. Những ngườ? này vốn rất được kính trọng trong đờ? sống tâm l?nh xứ Mường.Ậu Đ. ngoà? cúng bá? th? thoảng còn lấy thêm một và? bà? thuốc nam nên vẫn được một số ngườ? gọ? là thầy lang. Chị N. kể lạ? buổ? chữa bệnh mà khuôn mặt không g?ấu được nỗ? đau. Kh? chị tớ? trờ? đã tố?, chỉ có mình Ậu Đ. ở nhà. Kh? nghe chị nó? bệnh xong thì thấy Ậu đ? chuẩn bị đồ nghề, thắp hương lầm rầm cúng bá? và cho chị uống một chén nhỏ "nước thánh". Chị bảo mình chẳng b?ết thầy đã gắp đỉa ra như thế nào, chỉ nhớ kh? chị tỉnh dậy thì đã thấy con đỉa nằm chình ình ở khay bên cạnh vẫn còn vấy máu. Xong xuô?, Ậu cho chị một ít thuốc bô?, bảo chị phả? k?êng cữ mớ? chóng lành. Thậm chí Ậu còn bảo có đ?ều gì bất thường xảy ra thì cứ yên tâm, vì đỉa ở vào chỗ h?ểm nên phả? mất một thờ? g?an vết thương mớ? ổn định được.Chị t?n tưởng dùng thuốc, thấy hết đau nhức nên còn b?ện lễ để cảm ơn ngườ? chữa bệnh cho mình. Nhưng đ?ều kỳ lạ là chị không thấy tháng đúng chu kỳ. Lạ? nhớ lờ? Ậu bảo phả? mất một thờ? g?an cơ thể mớ? ổn định nên chị lạ? tự an ủ? mình. Cho tớ? tận tháng thứ 4, kh? thấy mất dấu hoàn toàn "đèn đỏ”, chị mớ? nhờ chị gá? đưa tớ? trạm y tế xã khám. Tạ? đây chị được y sỹ sản phụ kết luận đã có bầu 4 tháng!Trong cơn hoảng loạn chị tìm đến nhà Ậu hỏ? cho ra nhẽ vì ngoà? lần nhờ gắp đỉa thì chẳng có lần nào khác chị gặp r?êng ngườ? đàn ông nào nhưng Ậu lặn mất tăm. Cực chẳng đã, chị còn bị ngườ? vợ của ông ta xông ra chử? rủa om sòm là đã chữa bệnh không công, nay còn vác cá? tha? lang chạ của thằng nào đến bắt vạ.Mọ? ngườ? b?ết chuyện lạ? cho rằng chị làm như vậy là chọc g?ận tớ? ngườ? của thần, l?ều lĩnh không sợ bị trừng phạt, không a? t?n những lờ? chị nó?. Quá đớn đau chị tính đ? bỏ cá? tha?, nhưng bệnh t?m của chị phát nặng, nếu phá tha? thì khả năng rất cao chị sẽ tử vong. Chị tự nhủ, thà chết đ? được để kết thúc tháng ngày nhục nhã, nhưng nếu chị chết thì đứa con gá? ngẩn ngơ vô tộ? b?ết sống vớ? a??Chị không nghĩ mình lạ? sống được tớ? ngày hôm nay, cuộc sống phả? đánh đổ? bằng quá nh?ều nước mắt và n?ềm đau. Ngày ấy, kh? quyết định sống, có nghĩa là phả? g?ữ đứa trẻ lạ?, chị đã nghĩ đợ? kh? s?nh nó ra sẽ làm rõ trắng đen ngọn ngành. Nhưng trong những tháng ngày t?ếp tục mang tha?, nỗ? căm tức đã chuyển thành lòng trắc ẩn, rồ? thành tình yêu thương dành cho s?nh l?nh vô tộ?. Đứa con tra? kháu khỉnh của chị đã ra đờ? như thế, càng lớn khuôn mặt cậu bé càng như vẽ thêm những nét hệt như kẻ mà chị b?ết là bố của con tra? mình, đ?ều đó như cứa vào tâm can chị. Nhưng chị quả quyết: Hắn không có tư cách để làm bố, thằng bé chỉ là con của mình chị mà thô?.Ch?a tay chúng tô?, chị bảo chị sống vì ha? đứa con. Chị sẽ t?ếp tục sống để đương đầu vớ? những thử thách của cuộc sống để nuô? các con thành ngườ? vì đắng cay lòng chị đã đong đầy.Bà? học cho những a? mê tín t?n vào "thuốc thánh""Trường hợp của chị N. là một bà? học cho những a? quá mê tín để t?n vào thuốc thánh, hoặc xấu hổ vì bị ở vùng kín mà không tớ? cơ sở y tế để khám chữa bệnh. Nếu ngay từ đầu chị N. đến bệnh v?ện để chữa chạy thì đã không thể xảy ra đ?ều ngh?êm trọng như vậy", y sỹ sản khoa Bù? Thị H?ền, ngườ? khám tha? cho chị N ch?a sẻ. |
Đức Anh ChíLink bài gốcLấy link
https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/ky-niem-dang-cua-bong-hoa-xu-muong-nho-thay-mo-gap-dia-ra-con-a6577.html